Anh Gà Đỏ thành thật nói: “Đều là quan viên Binh bộ nói cho tôi biết, tôi chỉ là thuật lại mà thôi.”
“Cho nên tôi là bị giận cá chém thớt rồi?” Trương Nguyên Thanh thở dài che đậy nước mắt: “Trẫm năm đó còn là thằng nhóc tám chín tuổi, có quan hệ gì với ta! Đó là mẫu hậu làm hỏng việc.”
“Cậu còn nhập vai à?” Đức phi ( dì trẻ ) lườm hắn một cái, phân tích: “Thần Duệ quân tinh nhuệ mất hết, không có năng lực vào cung hành thích, sau khi vua mới lên ngôi, tham luyến sắc đẹp, khiến bọn họ thấy được cơ hội. Như vậy mà nói, chiến lực của Thần Duệ quân, nhiều nhất Thánh Giả, không có Chúa Tể. Sống qua 72 giờ, liền không đáng lo.”
“Không đúng!” Trương Nguyên Thanh lắc đầu: “Tuyến kịch bản phong phú như vậy, lại nghi ngờ gõ trống kêu oan, bằng vào kinh nghiệm tôi nhiều năm... nhiều lần trải qua phó bản độ khó cao, nhiệm vụ phụ tuyến của Thần Duệ quân sẽ không đơn giản như thế. Đây chính là phó bản cấp A giai đoạn Chúa Tể, một trong những kẻ địch chủ yếu, chiến lực chỉ có Thánh Giả sao, không quá thực tế nhỉ?”
“Vậy cậu(anh) muốn thế nào.” Anh Gà Đỏ cùng Khương Tinh Vệ trăm miệng một lời.
Có hai cái miệng nói thay, bọn người Tạ Linh Hi tránh phải hỏi lại.
Trương Nguyên Thanh trầm ngâm một chút: “Uyển phi từ nhỏ đi theo thái hậu, là tử sĩ thái hậu một tay bồi dưỡng, cô ấy hẳn là biết rất nhiều bí mật của thái hậu, tuổi của cô ấy lại lớn hơn tôi rất nhiều, lúc xử lý Thần Duệ quân, hẳn là biết việc hiểu chuyện.”
Hắn nhìn các đồng đội, nói: “Hôm nay thành công giấu được Trịnh Văn Hàn, lại vừa trải qua sự kiện ám sát, ban đêm hẳn là an toàn. Ngày mai lại thương lượng công việc ra khỏi thành, Lý thường thị, sau bữa tối, anh đi triệu Uyển phi tới thị tẩm.”
Tuyến kịch bản Thần Duệ quân, xuất cung sẽ rất khó tra xét.
Anh Gà Đỏ khom người thở dài: “Vâng, bệ hạ!”
Ở Hạ cung dùng xong bữa tối, sắc trời đã tối, đèn hoa mới lên, Anh Gà Đỏ dẫn Tạ Linh Hi cùng Khương Tinh Vệ hai vị “cung nữ” rời tẩm cung, đi ở trong kiến trúc hoa mỹ tựa như tiên cung.
Anh Gà Đỏ đi rồi đi, bỗng nhiên nói: “Quan Nhã đâu, Quan Nhã đâu? Cô ấy cũng là Kiếm Khách, có thể ở trong quân hay không. Tôn Miểu Miểu cũng không thấy...”
Tạ Linh Hi nhìn kỹ đánh giá Anh Gà Đỏ: “Anh làm gì để ý bạn gái Nguyên Thủy ca ca như thế, anh hôm nay cũng nhắc Quan Nhã mấy lần rồi.”
Anh Gà Đỏ cười nhạo nói:
“Bên này đều là hạng nữ lưu, Tinh Vệ không quá thông minh, em cùng Nữ Vương kinh nghiệm phó bản độ khó cao quá ít, Tiểu Viên là im thin thít, Chỉ Sát cung chủ tính cách cổ quái, đậu móa, lão tử quá thiếu cảm giác an toàn.
“Tôn Miểu Miểu cùng Quan Nhã nếu như ở quốc đô thì tốt, nhưng thơ của Nguyên Thủy truyền đi lâu như vậy, các cô ấy cũng chưa chạy tới hội hợp.”
Tinh Vệ không phục: “Cha em nói, em là thông minh nhất cả nhà.”
“Mẹ cô là Hỏa Sư à?” Tạ Linh Hi hỏi.
Tinh Vệ lắc đầu.
“Bởi vậy có thể thấy được, cha cô là tra nam.” Tạ Linh Hi đánh giá.
Tinh Vệ mờ mịt: “Vì sao?”
“Bởi vì ở trong lòng cha cô, mẹ cô không phải người nhà chứ sao.” Tạ Linh Hi nói.
Tinh Vệ không nói chuyện, cắm đầu đi về phía trước, mười mấy giây sau, cô cùng Anh Gà Đỏ đồng thời phản ứng, cả giận nói: “Cô dám trào phúng Hỏa Sư chúng tôi.”
...
Trong tẩm cung.
Uyển phi nhìn Đức phi bên trái một lần, lại nhìn Nhã phu nhân bên phải một lần, cuối cùng nhìn về phía Trương Nguyên Thanh, dáng người cao lớn hành một lễ hậu phi ưu nhã:
“Bệ hạ, thần thiếp đến thị tẩm.”
Trương Nguyên Thanh vẻ mặt ôn hòa nói: “Uyển phi tới rồi, mau ban chỗ ngồi.”
Anh Gà Đỏ chuyển đến một cái băng ghế nhỏ.
Trương Nguyên Thanh một cước đạp bay hắn: “Lấy ghế to.”
Anh Gà Đỏ chạy ra ngoài sảnh khiêng tới ghế gỗ điêu khắc nặng 20 kg.
Trương Nguyên Thanh vẻ mặt ôn hòa: “Mời Uyển phi ngồi. Uyển phi à, nàng có từng nghe nói Thần Duệ quân hay không?”
Uyển phi lần nữa nhìn Đức phi bên trái một lần, lại nhìn Nhã phu nhân bên phải một lần.
Trương Nguyên Thanh cười nói: “Cứ nói hết đi, hai vị mỹ nhân là trẫm một đời yêu thương, trẫm hận không thể mỗi ngày sủng hạnh.”
Tiểu Viên cùng cung chủ cười lạnh.
Cậu nói như vậy, bạn gái cậu Quan Nhã đồng ý không! Anh Gà Đỏ nhịn không nổi lẩm bẩm.
“Bệ hạ, vì sao đột nhiên hỏi Thần Duệ quân.” Uyển phi dáng người như là một ngọn núi thịt nhỏ hỏi.
“Trẫm đã điều tra, Sở mỹ nhân là thích khách Thần Duệ quân an bài đến trong cung.” Trương Nguyên Thanh không giấu diếm.
Uyển phi bừng tỉnh đại ngộ, nói:
“Thì ra là thế, Thần Duệ quân muốn báo thù hẳn là thái hậu, nhưng thái hậu ở lâu thâm cung, bọn hắn không có cơ hội, cho nên coi bệ hạ như mục tiêu báo thù.”
Cũng có một bộ phận nguyên nhân là Triệu Thuấn quá ngu ngốc, giết hắn lợi nước lợi dân! Trong lòng Trương Nguyên Thanh tự nhủ.
Câu trả lời này của Uyển phi nói cho hắn biết, vị tử sĩ này quả thực biết một số bí mật.