“Bang chủ!” Tiếng hô vui sướng từ bên bờ truyền đến, một cao một thấp, hai bóng đen nhanh chóng tới gần.
Chính là Khương Tinh Vệ cùng Nữ Vương cũng mượn dùng dòng sông ngầm thoát khỏi hoàng cung.
Các cô dọc theo dòng sông ngầm tiềm hành hồi lâu, sau khi chui ra khỏi mặt nước, phát hiện mình đã ra khỏi hoàng cung, đi tới nơi này, sau đó liền luôn trốn ở trong ngõ nhỏ chờ đợi Trương Nguyên Thanh.
Trương Nguyên Thanh nghiêng đầu, nhìn về phía hai người bên bờ, méo miệng nói: “Qua đây cõng tôi, không còn sức nữa.”
Nữ Vương xung phong nhận việc, dọc theo thềm đá chạy xuống, đầu tiên là cẩn thận xem xét thân thể Trương Nguyên Thanh, thấy không có ngoại thương trí mạng, khẽ thở phào, vừa bế kiểu công chúa, vừa nói: “Bang chủ làm sao vậy?”
“Trúng bệnh khuẩn của Ôn Thần.”Trương Nguyên Thanh cười khổ nói.
“Uống thuốc đi.” Khương Tinh Vệ cuống lên nói.
“Dược lực phẩm cấp Siêu Phàm ăn vào cũng vô dụng.”
Nữ Vương bế Trương Nguyên Thanh, đi nhanh ở đường nhỏ dọc sông trải đá, khi thì chui vào ngõ nhỏ, khi thì xuyên qua con đường.
Một khắc đồng hồ sau, bọn họ chọn một hộ gia đình có giếng trời chui vào.
Nữ Vương dùng đạo cụ thôi miên Trương Nguyên Thanh cho, thôi miên chủ hộ, khiến vợ chồng trung niên từ trong lòng cho rằng, ba người là cháu trai cháu gái đến từ quốc đô đến nương tựa bọn họ.
Các cháu trai cháu gái bôn ba đường dài, vừa mệt vừa đói, ăn bữa cơm nóng trước, mới có thể đi ngủ.
Chủ hộ sau khi sắp xếp bọn họ ở nhà khách, thúc giục bà vợ đi nhà bếp nấu cơm.
Rất nhanh, người phụ nữ bưng ba bát cơm, một đĩa rau cùng một đĩa thịt khô vào phòng.
“Thẩm thẩm, ngài ngủ trước đi, chúng cháu ăn xong sẽ tự mình dọn dẹp.” Nữ Vương tiếp nhận bát đũa, cười ngọt ngào.
“Đại chất nhi (Cháu lớn) bệnh này nhìn qua rất nặng, ngày mai để quan nhân (chồng) đưa đi Tiên Dược phường khám một cái? Thuốc của quốc sư có thể trị bách bệnh đó.” Người phụ nữ khi nói lời này, tràn ngập kiêu ngạo của người quốc đô, cùng sự tôn sùng đối với Tiên Dược phường.
“Tiên Dược phường?” Khương Tinh Vệ lanh mồm lanh miệng không quá có đầu óc: “Chính là tiệm thuốc BOSS lớn kia mở?”
Phụ nhân nghe vậy, vẻ mặt đầy hoang mang: “Như thế nào là ba tư lớn...”
Nữ Vương buồn bã nói: “Nha đầu lại phát bệnh rồi, ngài không để ý nó, nó từ nhỏ đã ngu si, thường nói nhảm.”
Người phụ nữ chịu thôi miên ảnh hưởng nặng thở dài nói: “Cũng là đứa nhỏ số khổ.”
…
Ánh đèn vàng vọt nhuộm căn phòng giống như ảnh chụp ngày xưa ố vàng, mơ hồ không đủ rõ ràng, sau khi ăn cơm xong tiêm vào một ống Sinh Mệnh Nguyên Dịch pha loãng, thân thể Trương Nguyên Thanh khôi phục một chút.
Tuy có chút ốm yếu, khí lực không đủ, nhưng ho khan cuối cùng đã dừng được.
Hắn nằm ở trên giường treo màn thủng ố vàng, nhìn Nữ Vương kéo ra rương quần áo xám xịt, sau khi tẩy rửa tro bụi, mang chăn nệm “thẩm thẩm” cho trải ở trên rương, làm thành cái giường đơn giản.
“Em muốn ngủ cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn.” Khương Tinh Vệ ngồi ở bên giường cởi giày thêu, cởi thường phục, lăn đến trên giường.
Trương Nguyên Thanh nhìn Tinh Vệ co lại đến mé trong giường, “Em đêm nay ngủ với anh.”
Nữ Vương không đồng ý, nói: “Em là cô nương, làm sao có thể ngủ với Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
“Ngủ giường thoải mái, em muốn ngủ giường, ngủ cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn có làm sao! Em ở nhà đánh nhau đánh mệt rồi, liền thường xuyên ngủ giường anh trai em.”
Khương Tinh Vệ tràn đầy khí thế phản bác.
Trương Nguyên Thanh uể oải khoát tay: “Để em ấy ngủ đi, em ấy vẫn là đứa nhỏ, Nữ Vương cho em ấy chăn.”
Nam nữ có khác biệt là quan niệm của người trưởng thành, Khương Tinh Vệ ở phương diện này còn chưa thông suốt, ý niệm trong sáng như trẻ con, đại khái là coi hắn giống như anh trai.
“Vậy tôi cũng muốn ngủ cùng.” Nữ Vương cười tủm tỉm nói.
“Cô không được.” Trương Nguyên Thanh lập tức từ chối: “Ngực cô quá lớn, nếu cô ngủ giường, ý niệm của tôi liền không trong sáng nữa.”
Nữ Vương liền mang tấm chăn mỏng vải thô chế thành ném qua.
Trương Nguyên Thanh lại ném cho Tinh Vệ, Khương Tinh Vệ cuốn chăn, lẩm bẩm: “Có mùi mốc.”
Cô nhấc đầu lên, nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn một lần, lại nhìn nhìn Nữ Vương, hỏi “Chúng ta kế tiếp hành động như thế nào?”
Còn có chút đầu óc, biết tình cảnh bây giờ không tốt.
Trương Nguyên Thanh thở dài, nói: “Sớm muộn gì cũng phải đi ra lôi kéo lòng dân, coi như đẩy sớm lên. Đáng tiếc Uyển phi hy sinh, tổn thất trợ lực cấp 6.”
Khương Tinh Vệ ‘A’ một tiếng: “To con chết rồi, vậy chúng ta báo thù cho cô ấy.”
Nữ Vương ngồi ở trên rương gỗ tức giận nói: “Cô ấy chỉ là một NPC, cần em báo thù cái gì? Chờ sau khi chúng ta rời khỏi phó bản, cô ấy liền cập nhật lại.”
Uyển mỹ nhân kia không phải boss đặc thù trong phó bản, cũng không phải đạo cụ có được thuộc tính duy nhất, loại nhân vật này là sẽ cập nhật lại vô hạn, chờ một hôn quân kế tiếp tiến vào, cô cũng sẽ xuất hiện theo.