Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2806 - Chương 2806. Nữ Tử Mặc Đạo Bào (3)

Chương 2806. Nữ tử mặc đạo bào (3)
Chương 2806. Nữ tử mặc đạo bào (3)

“Mai kia mà nói...” Trương Nguyên Thanh day mi tâm, phụ họa Anh Gà Đỏ: “Thời gian để lại cho chúng ta không nhiều nữa.”

Đột nhiên, sảnh phụ rộng rãi, một ánh sao dâng lên.

Trong ánh sao, một cô gái mặc đạo bào Thái Cực hiển hóa, đôi mắt dại ra nhìn mọi người.

Trong lòng Anh Gà Đỏ chấn động, theo bản năng nhảy lùi về tránh né, sinh ra phản ứng khi gặp kích thích rất nhỏ đối với cô gái này xuất hiện.

Âm thi mặt không biểu cảm nhanh chóng giơ lên cái loa nhỏ: “Coi chừng, đây là đệ tử quốc sư.”

Cô gái mặc đạo bào tháo xuống túi gấm bên hông, từ trong đó lấy ra tấm vải vuông đen sì, giũ “Soạt”.

Nháy mắt tấm vải vuông biến mất, bên ngoài sảnh phụ một màn che hạ xuống, che đi ánh mặt trời, khiến trong phòng lâm vào bóng tối.

Tiếp theo, cô gái mặc đạo bào kia tiến vào Dạ Du, biến mất ở trong tầm nhìn của mọi người.

“Coi chừng tập kích.” Trương Nguyên Thanh giơ loa: “Linh Hi, Tiểu Viên, hai người tới gần tôi, mở ra nhà kho bang phái, lấy đạo cụ phòng ngự.”

Tạ Linh Hi vội vàng làm theo.

Tiểu Viên thì lấy ra một cái bình đất thó, nhanh chóng mở nắp, chỉ nghe tiếng “Ong ong” không dứt, từng mảng lớn mây đen xông ra khỏi miệng bình, đàn côn trùng dày đặc lấy mọi người làm trung tâm, lao ra bốn phương tám hướng.

Đàn trùng bên trái phía trước tựa hồ đụng phải đồ vật không nhìn thấy, ùn ùn rơi xuống, ngưng trệ.

Thấy thế, lòng bàn tay Anh Gà Đỏ phun ra lửa nóng, nén lại thành một cây trường thương phát ra nhiệt độ cao, nhanh chân lao tới trước, hung hăng đâm về mục tiêu.

Trường thương lửa bị một cái tay trắng nắm chặt, âm khí mênh mông từ trong lòng bàn tay dâng lên, trong nháy mắt dập tắt trường thương lửa, âm khí lan tràn, đóng băng cánh tay, bả vai Anh Gà Đỏ, khiến quần áo ngưng kết một tầng sương trắng.

Cô gái mặc đạo bào hiển hiện ra, một cước đạp trúng Anh Gà Đỏ ngực.

Anh Gà Đỏ lập tức như đạn pháo bay ngược, đập vỡ bàn.

Lúc này, trong con mắt trống rỗng của nữ tử mặc đạo bào hiện ra bóng người Chỉ Sát cung chủ.

Con ngươi Chỉ Sát cung chủ hóa thành vòng xoáy, trong miệng ngâm nga ca dao mờ mịt, tiếng ca như có lực lượng an ủi lòng người, khiến mọi người ở đây mệt mỏi muốn ngủ.

Cô gái mặc đạo bào lập tức trở nên an tĩnh, mí mắt run rẩy, ngay lúc sắp rơi vào trạng thái ngủ say.

Đột nhiên, một khuôn mặt cô gái xanh đen từ mặt cô trồi lên, gương mặt dữ tợn, rít gào.

Chỉ Sát cung chủ bỗng nhiên đè huyệt Thái Dương, đầu như bị viên đạn bắn trúng, đầu đau muốn nứt, tiếng ca lập tức biến mất.

Đây không phải tinh thần đả kích của Huyễn Thuật Sư, mà là tinh thần công kích thuần túy, dã man.

Khuôn mặt cô gái hư ảo chìm trở về, cô gái mặc đạo bào một đao ghim trúng ngực Chỉ Sát cung chủ, mũi đao xuyên ra, máu me đầm đìa.

Cung chủ hoàn toàn không nhìn công kích trí mạng xuyên thấu trái tim, tay phải chẳng biết lúc nào đeo một cái bao tay dệt tơ, dựng bàn tay như đao, ăn miếng trả miếng đâm thủng lồng ngực đối phương.

Sinh mệnh lực cùng năng lực chữa trị của Hồng Loan Tinh Quan, so với Thần Dạ Du cùng cấp bậc còn mạnh hơn, căn bản không sợ đấu pháp lấy thương đổi thương, đến Ti Mệnh cấp Chúa Tể, máu liền tương đương Sinh Mệnh Nguyên Dịch.

Hai bên quyết đoán tách ra.

“Ầm!” Lửa dâng lên, Anh Gà Đỏ như là bó đuốc, thiêu đốt lên ngọn lửa nóng rực, lao về phía cô gái mặc đạo bào.

Đồng thời, âm thi Trương Nguyên Thanh từ sau lưng cung chủ lướt đi, phối hợp Anh Gà Đỏ áp sát tấn công dày đặc đối với cô gái mặc đạo bào.

Ầm ầm ầm... Trong quyền cước đối công, khí kình càn quét, chấn động khung cửa kịch liệt rung động.

Cô gái mặc đạo bào không địch lại hai người liên thủ, hóa thành ánh sao tiêu tán, sau đó Dạ Du ẩn nấp thân hình.

Lúc này, đàn bọ trong sảnh ở trong chiến đấu của mấy người bị tác động đến, thương vong hơn phân nửa, không cách nào “tìm kiếm” kẻ địch kiểu bao trùm nữa.

Cô gái mặc đạo bào thừa cơ tới gần Tiểu Viên, vung đoản đao trong tay, đâm về phía lồng ngực.

Quan Nhã mặc váy dài nặng nề động như thỏ chạy, một cú đá chân cao đá về phía cổ tay của đối phương, mắt cá chân xuyên qua chuôi đao, chưa truyền đến cảm giác chạm vào đồ vật.

Huyễn thuật? !

Trong lòng Quan Nhã giật mình, cô mặc dù là Thám Báo, Động Sát Thuật chuyên khắc huyễn thuật, nhưng ở dưới đẳng cấp áp chế, vẫn mắc bẫy đối phương.

“Phốc!”

Tiếng lưỡi đao đâm xuyên thân thể truyền đến, mũi đao từ ngực Quan Nhã đâm ra.

Cô gái mặc đạo bào xuất hiện sau lưng Quan Nhã.

Con ngươi Quan Nhã hơi co lại, đứng tại chỗ bất động, ngón tay thành kiếm đâm về sau một cái.

Kiếm khí sắc bén ngay lập tức đánh xuyên phần bụng cô gái mặc đạo bào, cô giật cùi trỏ một cái đánh lui đối phương, một tay che ngực, tay kia kiếm chỉ bắn ra kiếm khí, phát ra tiếng rít lên chói tai.

Cô gái mặc đạo bào đã Dạ Du mà đi, không biết tung tích.

Hết chương 2806.
Bình Luận (0)
Comment