“Ghi chú: Quá thông minh có khi chưa chắc là chuyện tốt, cuộc đời khó được hồ đồ”
“Tên: Súng Lục Bùng Nổ”
“Loại hình: Vũ khí”
“Công năng: xuyên giáp, nổ tung”
“Giới thiệu: Khẩu súng lục này dung nhập ý chí vị Hỏa sư cường đại nào đó, viên đạn nó bắn ra, tự mang hiệu quả nổ, là khắc tinh của tất cả giáp. Viên đạn có hiệu quả tịnh hóa nhỏ bé”
“Ghi chú: xin khống chế tốt tính tình của mình.”
Đáng giá nhắc tới, trả giá của Con Mắt Kẻ Quan Sát là, sau khi đeo mắt kính, sẽ không tự giác quan sát người bên cạnh, phân tích nội tâm bọn họ, mà nhìn thấu lòng người từ trước tới giờ đều không phải một chuyện tốt.
Ngươi sẽ thấy tà ác trong lòng người thân, bạn bè mình, hoặc là nhìn ra vợ không yêu ngươi, thậm chí ‘thêm canxi tăng chiều cao’ cho ngươi.
Về phần Súng Lục Bùng Nổ trả giá, ngắn gọn sáng tỏ.
Trương Nguyên Thanh hài lòng thu hồi đạo cụ, nói tiếp: “Bách phu trưởng, tôi có hai việc muốn xin giúp đỡ.”
Phó Thanh Dương phất phất tay, bảo em gái tai thỏ lui ra, vừa quay về bàn, vừa gật đầu:
“Chuyện gì?”
Trương Nguyên Thanh trước triệu hồi ra giày khiêu vũ màu đỏ che sắc thái xám xịt, nói:
“Đạo cụ này bị Hắc Vô Thường ô nhiễm, trước mắt không thể sử dụng, tôi muốn mời bách phu trưởng hỗ trợ tịnh hóa.” Phó Thanh Dương tiếp nhận giày khiêu vũ màu đỏ, chăm chú nhìn vài giây, trên mặt không có bất cứ sự kinh ngạc cùng ngoài ý muốn gì, nói:
“Nếu để tôi tới xử lý, tôi sẽ giao nó cho Cẩu trưởng lão, lại do Cẩu trưởng lão ủy thác cho trưởng lão Thái Nhất môn tịnh hóa. Trong ba đến năm ngày, là có thể trả lại cho cậu.”
Trương Nguyên Thanh suy nghĩ vài giây, “Không có vấn đề.”
Lấy công huân cùng thực lực của hắn bây giờ, đã không cần lo lắng trong tổ chức có người thấy hơi tiền nổi máu tham, không giống giai đoạn tay mơ, phải giấu diếm.
Mà lấy cấp bậc của trưởng lão, khẳng định cũng sẽ không vì một món đạo cụ loại quy tắc cấp thấp, cậy mạnh cướp đoạt một vị công huân cấp A.
Tiếp theo, hắn lại lấy ra bù nhìn, đưa cho Phó Thanh Dương:
“Đây là chiến lợi phẩm tôi đánh chết Hắc Vô Thường, muốn nộp lên tổ chức.”
Phó Thanh Dương hơi ngẩn ra, buông giày khiêu vũ màu đỏ xuống, tiếp nhận bù nhìn, tập trung nhìn vào, hắn nhanh chóng đặt bù nhìn xuống, tựa như rất phỏng tay.
“Bù nhìn này cậu giữ lại trước, tôi sẽ báo cáo cho cấp trên, để các trưởng lão làm đánh giá. Trong kho báu có thêm một đạo cụ, bớt đi một đạo cụ, đều phải trải qua lưu trình nghiêm khắc.” Phó Thanh Dương liếc bù nhìn xấu xí một cái, nói:
“Nếu các trưởng lão cảm thấy đạo cụ này trả giá quá lớn, tỷ lệ giá so với tác dụng không cao, vậy cậu phải làm tốt chuẩn bị bán rẻ.
Cái trả giá này không lớn nha, nhiều nhất chỉ là thay đổi xu hướng giống loài... Trương Nguyên Thanh bất đắc dĩ gật đầu, hắn dù muốn mặc cả, cũng không gặp được trưởng lão.
Khách sạn Hoa Vũ.
Ban công lộ thiên trống rỗng, trước bàn tròn thủy tinh, Tạ Linh Hi cuộn mình ở sô pha một người, hóng gió mát hiu hiu, tắm rửa ánh mặt trời ấm áp, thinh thoảng nhấp một ngụm nước trái cây.
Ở đối diện cô, Chỉ Sát cung chủ mặc đồ đỏ ngồi đó. Cô đã thay đổi một cái mặt nạ, chỉ bao trùm đến mũi, lộ ra cánh môi đỏ au gợi cảm.
“Em đã bảo người ta tìm hiểu rồi, sự kiện Chén Thánh đã chấm dứt.” Tạ Linh Hi vẻ mặt giảo hoạt, nói: “Cung chủ tỷ tỷ, chị đoán xem là ai giết Hắc Vô Thường.”
Chỉ Sát cung chủ không mặn không nhạt nhìn cô một cái.
Tạ Linh Hi lập tức ngoan ngoãn nói: “Là Nguyên Thủy ca ca đấy.”
Trong mắt Chỉ Sát cung chủ hiện lên nét kinh ngạc: “Hắn?”
“Anh ấy thật lợi hại, đoạn thời gian trước em còn thực cho rằng anh ấy chết rồi cơ.” Tạ Linh Hi nhắc tới Nguyên Thủy Thiên Tôn, liền đặc biệt hăng hái, “Bố em cũng rất hứng thú đối với anh ấy, tỏ vẻ muốn phát triển anh ấy trở thành nhân mạch của Tạ gia, bảo em đoạn thời gian này thân cận với anh ấy nhiều hơn.”
Đối với linh cảnh thế gia mà nói, đầu tư, bồi dưỡng một thành viên chính phủ có tiềm lực, thuộc loại thao tác thường quy.
Chỉ Sát cung chủ cười nhạo nói: “Bồi dưỡng thành con rể Tạ gia không phải càng đơn giản trực tiếp hơn sao.”
Tạ Linh Hi ngượng ngập nói: “Người ta còn nhỏ mà.”
Chỉ Sát cung chủ ‘A’ nói: “Tạ gia cũng không phải chỉ có một đứa con gái là em, em có đầy chị họ mà.”
Tạ Linh Hi cười lên: “Với cái tính tình ương ngạnh sống an nhàn sung sướng đó của họ, chỉ có thể gả cho một ít người ở rể một lòng đu bám Tạ gia, thiên tài thật sự là khinh thường nịnh bợ lấy lòng họ, bọn họ đều thích nữ hài tử thương ca ca.”
Chỉ Sát cung chủ đứng dậy đi đến cạnh ban công, hai tay chống lan can, thấp giọng lẩm bẩm:
“Hắn trưởng thành rất nhanh...”
Trong khu đô thị cũ, tầng hầm ngầm căn nhà lớn cũ nát.
Nơi này là một điểm tụ cư của nghề nghiệp tà ác, dì Tiểu Viên mặc áo gió dài, đeo mặt nạ, sau khi thông qua kiểm nghiệm thân phận, dọc theo cầu thang, tới tầng hầm ngầm thứ nhất. Không khí ngột ngạt, cùng với mùi mồ hôi, mùi khói thuốc ập vào mặt.