Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 3028 - Chương 3028 - Phản Chế (1)

Chương 3028 - Phản chế (1)
Chương 3028 - Phản chế (1)

Sau đó, ngay tại vừa rồi, hắn thành một thành viên trong danh sách hiến tế.

Đảo Paphos cùng hắn căn bản không phải một phe cánh, từ khi lên đảo bắt đầu, hắn đã gặp phải nguy hiểm to lớn.

Đương nhiên, trận doanh Thần Quang Minh tương tự cũng là kẻ địch. Hắn là nhân vật độc lập ra, xen lẫn ở giữa hai phe cánh, cho nên nhiệm vụ chủ tuyến là “sống sót”,

Ở trong trận doanh xung đột sống sót.

“May mắn ban ngày chưa hiển thánh trước mặt người ta, nếu không đêm nay nhất định bị Sektiya ngủ, sau đó bởi vì thanh toán tiền chơi, không cách nào từ chối tiến vào tầng hầm, một con đường chết.”

Trong lòng Trương Nguyên Thanh kinh hãi.

Sau khi làm rõ cơ chế trung tâm của phó bản, hắn phải tự tay chế tác định phương án.

Đầu tiên là sống qua đêm nay.

Sau khi Erriga trở về, bốn người con thần linh biến thành năm người con, cho dù dốc hết át chủ bài, mình cũng không có khả năng đánh thắng năm vị Chúa Tể, lại là Chúa Tể cấp cao... Mặc dù mình có ba linh phó cấp Chúa Tể cùng một âm thi cấp Chúa Tể, nhưng đều là cấp 7, năm người con thần linh là cấp tám...

Đương nhiên, đánh không lại có thể không đánh, làm Thần Dạ Du cùng Huyễn Thuật Sư, mình muốn trốn, không ai có thể tìm được!

Trương Nguyên Thanh vừa bôi bùn đất, vừa suy nghĩ.

Lý trí mà nói, tránh thoát đêm nay, không đối kháng với năm người con thần linh là chọn lựa tốt nhất, về sau vứt bỏ thân phận Amini, dịch dung thành người bình thường đợi ở thôn trấn bên ngoài pháo đài, liền có thể tránh đi năm người con thần linh.

Chờ bọn họ hiến tế hết anh chị em cùng mẹ khác cha, đánh thức cái gọi là thánh vật, mình liền có thể tọa sơn quan hổ đấu, để đại tư tế Thần Quang Minh và năm người con thần linh cùng chết.

Nhưng... Phó bản này đơn giản như vậy sao?

Phó bản cấp S, chỉ cần trốn đi, chờ đợi các kẻ địch cấu véo nhau, thẳng đến lúc đảo Paphos đắm chìm, liền có thể vượt ải?

Trương Nguyên Thanh cảm thấy không có khả năng.

Nơi này nhất định tồn tại thiết lập mình không cuốn vào không được nha, cũng không biết là cái gì, phó bản không có khả năng để mình nhẹ nhõm tránh thoát nguy cơ sinh tử lần này... Trương Nguyên Thanh không tập trung làm việc.

“Chờ trời tối, mình phải nắm chặt thời gian ngủ Heracini, làm trước nhiệm vụ hàng ngày của đêm nay, như vậy mới có thể đưa tay ứng đối chuyện ngoài ý muốn.”

“Sau đó lại chui đến nơi yên tĩnh trên đảo ngắm sao, xem xem ứng đối như thế nào.”

Hắn ở trong lòng cân nhắc một lát, liền có ý tưởng.

Rất nhanh, mặt trời lặn xuống mặt biển, chỉ còn ráng chiều màu đỏ vàng quật cường treo ở chân trời, nhuộm đỏ biển cả.

Một ngày làm việc kết thúc, Trương Nguyên Thanh và Heracini buông xuống công cụ trong tay, ở bên giếng nước rửa sạch sẽ bùn trên tay chân, sau đó hai người được chia bốn cái bánh mì, nửa cái đùi cừu nướng, hai bát canh rau quả.

Hai người ngồi ở vườn hoa lấp xong hố, vừa chuyện trò vui vẻ, vừa hưởng dụng thời khắc bữa tối, nữ thần Sektiya xinh đẹp đi tới, cười tủm tỉm nói:

“Amini, Heracini, có chuyện cẩn các người hỗ trợ.”

Đến rồi! Trương Nguyên Thanh lộ ra nụ cười nhiệt tình, nịnh nọt: “Nữ thần xinh đẹp, chỉ cẩn là phân phó của ngài, tôi đều sẽ cố gắng hoàn thành, dù là đánh đổi mạng sống, tôi thề!”

Heracini giận dữ, trừng mắt liếc tình lang chó liếm, sau đó phụ họa nói: “Ngài Sektiya, ngài có gì phân phó.”

Khuôn mặt trắng nõn tuyệt đẹp của Sektiya treo nụ cười mỉm:

“Bởi vì chiến đấu, lầu chính mẫu thân ở lại, tầng hẩm xuất hiện sụp đổ. Các người biết đó, tòa nhà đó là cấm ky, ai cũng không thể vào.

Nhưng bộ phận bị sập, dù sao cũng phải có người đến tu bổ, các người đi vào, so với nô lệ càng khiến người ta yên tâm hơn.”

Heracini nghe hiểu ý tứ của đối phương, so với nô lệ, đương nhiên là bọn họ những đứa con riêng có được huyết mạch Thần Sắc Đẹp này đến làm việc này là tốt nhất.

Cô không do dự đáp ứng: “Tôi đi luôn bây giờ.”

Sektiya mỉm cười lắc đầu: “Không, không cần phải vội, chờ sau khi trời tối, tôi sẽ lại tới tìm các người. Bận rộn một ngày, ăn xong bữa tối, về phòng nghỉ ngơi trước, dưỡng đủ tinh thần.”

Cô nhìn về phía Amini, nháy mắt một cái: “Amini, cậu thì sao?’

Là lo lắng gây ra động tĩnh quá lớn, bị các nô lệ phát hiện bí mật dưới lòng đất? Đám con cái thần linh bọn họ giải trừ phong ấn Thần Sắc Đẹp cũng cần thời gian... Trương Nguyên Thanh khom người nói: “Ngài cho dù bảo tôi đi chết, tôi cũng chẳng chối từ.”

Sektiya cười khanh khách, lắc bờ mông tròn, gót sen uyển chuyển rời đi.

Heracini trợn trừng đôi mắt đẹp, cả giận: “Amini, dáng vẻ vừa rồi của anh, tựa như một con khỉ không có tôn nghiêm, tìm con khỉ phối ngẫu!”

Trương Nguyên Thanh buông xuống xương cừu cùng nửa cái bánh mì, bế Heracini lên đi luôn.

“Bánh mì còn chưa ăn xong, Amini, anh muốn làm gì?’

“Để em mở mang kiến thức một phen sự áy náy cùng thành ý của anh.”

Trời còn chưa hoàn toàn tối đen, giường phòng Amini đã bắt đầu lay động, trong tiếng kẽo kẹt xen lẫn Heracini cắn chặt bờ môi, cố gắng nhẫn nại rên rỉ.

Bình Luận (0)
Comment