“May mắn là, tuy Nguyên Thủy Thiên Tôn bị thương nặng, nhưng thành công sống sót. Trải qua sự kiện này, chúng ta có thể phân tích ra chiến lực chênh lệch của hai bên, theo vị tiền bối Thái Nhất môn kia lộ ra, sương mù dày đặc bao phủ bên trong bệnh viện, đến khi rút lui, cũng chỉ hai phút thời gian.”
“Mà khi đồng nghiệp phân bộ Tùng Hải tìm được Nguyên Thủy Thiên Tôn, hắn đã mạng ngàn cân treo sợi tóc. Bởi vậy có thể thấy được, Lý Hiển Tông chiến lực rất mạnh, không thể khinh thường.”
“Lần tập kích này, đã mở màn thí luyện của nghề nghiệp tà ác, mời các đồng nghiệp các phân bộ, cảnh giác đánh lén sắp tới có thể xuất hiện.”
“Về phần Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lý Hiển Tông đến tiếp sau, bài đăng sẽ liên tục cập nhật, mọi người click chú ý một chút.”
Trong khoảng thời gian này, hành giả chính phủ các nơi trận địa sẵn sàng đón quân địch, nhưng tính tới trước mắt, các nơi coi như bình tĩnh. Chính như trong bài đăng nói, Lý Hiển Tông chế tạo sự kiện khủng bố, xem như mở màn thí luyện của trận doanh tà ác.
Kế tiếp, nghề nghiệp tà ác các nơi nhất định nghe tin lập tức hành động, mở ra săn giết đối với mục tiêu mình chọn lựa.
“Năm Rộng Tháng Dài: Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng đấu không lại Lý Hiển Tông, nhưng hai phút cũng không chống đỡ được, là điều tôi không ngờ tới.”
“Những Ngày Gian Khổ: Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn khiếm khuyết chút nội tình, ở giai đoạn Siêu phàm tuy mạnh, so với người nổi bật thật sự, vẫn là có khoảng cách không nhỏ. Lần xung đột này, trái lại khiến chúng ta đại khái thấy rõ trình độ của hắn.”
“Xin Gọi Ta Nữ Vương: Hai lầu trên sao không gọi “Thiên Tôn” nữa? Đừng tăng chí khí người khác diệt uy phong nhà mình, Nguyên Thủy Thiên Tôn trở thành Linh cảnh hành giả hơn một tháng mà thôi, cho hắn nửa năm thời gian nữa, chưa chắc đã thua Lý Hiển Tông.”
“Bé heo Geogre: Sớm đoán được hắn sẽ bị tổ chức tà ác nhằm vào, chỉ không ngờ là Lý Hiển Tông, hy vọng hắn có thể chống đỡ qua lần sóng gió này.”
“ Khương Dương: Xuất phát từ bảo hiểm, tôi cảm thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nên trốnd di trước, tránh đầu sóng ngọn gió.”
“Jenny Đa Tình: Lão Khương lại tái phát tật xấu đánh bài lùi rồi, trốn cái gì mà trốn, toàn bộ hành trình lùng bắt Lý Hiển Tông, xử lý hắn, lấy tiền thưởng.”
Trong diễn đàn, hành giả chính phủ ở các nơi tích cực lên tiếng, tham dự thảo luận.
Hàng năm cứ giữa năm và cuối năm, diễn đàn luôn náo nhiệt nhất, nhưng cũng là nặng nề nhất, có lẽ đồng nghiệp hôm nay vừa lập công, ngày mai sẽ chết bởi nghề nghiệp tà ác tập kích.
Đối với Lý Hiển Tông phô trương tập kích, hành giả chính phủ ở các nơi ngoài phẫn nộ, lại không thể làm gì được. Dù sao không phải ở khu trực thuộc bọn họ.
Nhiều nhất chính là đưa ra đề nghị, bảo Nguyên Thủy Thiên Tôn tránh đầu sóng ngọn gió, quân tử báo thù mười năm không muộn. Nhịn nhất thời gió êm sóng lặng, có lẽ không cần hắn ra tay, vài ngày nữa, Lý Hiển Tông sẽ chết bởi bao vây tiễu trừ.
Phân bộ Tùng Hải, hành giả chính phủ khu khác, thì chắc như đinh đóng cột nói những lời đại loại săn giết Lý Hiển Tông. Trong lời ngoài lời thầm oán hành giả chính phủ khu Khang Dương không nên thân.
Chợ đen trong lòng đất.
Quyền Vương dẫn vài đội viên tuần tra địa bàn của mình, duy trì trật tự.
Các Linh cảnh hành giả Tùng Hải, cũng chưa bởi vì đối kháng giữa trận doanh mà thần hồn nát thần tính, trái lại, tần suất bọn họ đến chợ đen càng cao hơn.
Một mặt là thời kì mấu chốt, tình báo cùng tin tức trở nên càng thêm quan trọng, một mặt khác là, gặp lúc này, chợ đen trong lòng đất sẽ nghênh đón trào lưu đánh cược.
Đánh cược là thói hư tật xấu của nhân loại.
Một đội viên bên cạnh Quyền Vương, ánh mắt liên tiếp nhìn về phía chiếu bạc, thấp giọng nói:
“Lão đại, tỷ lệ cược Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Lý Hiển Tông đã đến 1: 20, ngài hôm nay vừa họp trở về, hẳn là biết chút tình báo chứ? Ngài cảm thấy tôi mua hắn thắng thế nào?”
Quyền Vương liếc hắn một cái: “Có thể mua “hoà”, nhưng đừng mua Nguyên Thủy Thiên Tôn thắng.”
Mấy tên tiểu đệ phía sau nhất thời rõ, bài đăng diễn đàn nói là nói thật.
Màn đêm nặng nề, khách sạn Hoa Vũ.
Phòng tổng thống, Tạ Linh Hi ngồi ở bên ban công, cau mày, lướt diễn đàn chính thức của Ngũ Hành minh từng lần một. Nữ trợ lý đứng ở một bên, báo cáo:
“Đã hướng đội 2 khu Khang Dương tìm hiểu, Nguyên Thủy Thiên Tôn ở nhà tu dưỡng, không đáng ngại. Nhưng, nghe nói lúc ấy người chính phủ tìm được hắn, đã mạng ngàn cân treo sợi tóc.”
“Đại tiểu thư, ngài nếu quan tâm Nguyên Thủy Thiên Tôn, vì sao không tự mình gọi điện thoại hỏi?” Tạ Linh Hi tức giận nói:
“Chị chưa từng yêu bao giờ, lười nói với chị.”
Chính cô không phải cũng thế sao? Nữ trợ lý thình lình bị trào phúng, trong lòng không phục.
Tạ Linh Hi nhẹ nhàng nhíu mày: “Bài đăng nếu không khuếch đại, vậy chênh lệch của Nguyên Thủy ca ca cùng Lý Hiển Tông quả thật rất lớn. Ài, anh ấy lần này nguy hiểm rồi, tránh đầu sóng ngọn gió một chút là tốt nhất.”