Sổ sách là dùng chữ phồn thể viết, chữ viết lại xấu, Lý Hiển Tông phát hiện trình độ văn hóa của mình không đủ để chống đỡ hắn hoàn thành việc đọc. Chữ phồn thể... Đám nghề nghiệp tà ác nhìn nhau, nhất thời lâm vào trầm mặc. Nhưng người đàn ông đồ âu giày da bước ra khỏi hàng, nói “Để tôi xem chút.”
Lý Hiển Tông khẽ thở phào, đưa quyển sổ cho đối phương. Người đàn ông đồ âu giày da đọc đi đọc lại hồi lâu, cười nói: “Đây là thu chi của tiệm thợ rèn, tôi biết những dụng cụ hành hình này là bán cho ai rồi, là một người tên là Triệu viên ngoại.”
“Nhưng số lượng trên sổ sách không quá khớp với chúng ta nhìn thấy, dụng cụ hành hình trong kho hàng quá nhiều, xa xa vượt qua số lượng Triệu viên ngoại đặt hàng.” Số lượng không đúng, Lý Hiển Tông nhíu nhíu mày.
Hắn mơ hồ phát hiện đây là một tin tức, tin tức phó bản tiết lộ cho Linh cảnh hành giả.
Lý Hiển Tông từng trải qua một lần phó bản cấp A, bằng không làm sao xứng là thiên tài, phó bản độ khó càng cao, càng khảo nghiệm năng lực của Linh cảnh hành giả. Rất nhiều tin tức cần tự mình đi đào móc.
Lý Hiển Tông mang ý nghĩ của mình báo cho các đồng đội. Người trung niên khô gầy suy nghĩ một lát, không quá xác định nói
“Tao có một suy đoán, chỉ là không dám khẳng định, thợ rèn Vương kia tựa như bị nguyền rủa, tao từ trên người hắn ngửi được một tia khí tức nguyền rủa.” Người trung niên khô gầy giải thích:
“Nguyền rủa là năng lực của Vu cổ sư giai đoạn Thánh giả, tao còn chưa tới trình độ đó, cho nên không dám cam đoan. Tiếp đó chính là, đây là phó bản trận doanh đối kháng, có nguyền rủa tồn tại rất khác thường, cũng không kỳ quái.”
“Nguyền rủa...” Phó Thanh Dương đánh giá tin tức, ra kết luận: “Nguyền rủa hắn không ngừng rèn dụng cụ hành hình...” Hắn không rối rắm quá lâu, tuyên bố:
“Rời khỏi nơi này, tìm kiếm Triệu viên ngoại, hắn hẳn là mục tiêu kế tiếp của chúng ta. Chúng ta phải vượt ở trước trận doanh hợp pháp, đi xong nhiệm vụ phụ tuyến.”
“Tú Nhi, Tú Nhi!” Trương Nguyên Thanh đi ở con đường phía tây trấn nhỏ, mở cổ họng hô lớn: “Tú Nhi của anh, em ở đâu.” Mấy người bọn Quan Nhã Nữ Vương yên lặng đi theo phía sau Trương Nguyên Thanh. Nữ Vương vừa quan sát xung quanh, vừa nhỏ giọng hỏi người đẹp con lai bên cạnh: “Hắn vẫn luôn mạnh giao tiếp như vậy sao?”
Đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn trong truyền thuyết, cô vẫn luôn duy trì sự tò mò mãnh liệt.
Ở chung ngắn ngủi, phát hiện kẻ danh tiếng lan xa này, cũng không có ngạo khí và lạnh lùng, cũng không có khiêm tốn cùng nóng nảy của con cưng ông trời. Nói nhiều, không cứng ngắc, bất cứ chuyện gì cũng có thể tán gẫu, với ai cũng có thể chém gió. Mà nàng cũng không phản cảm tính cách như vậy.
Quan Nhã “A” một tiếng: “Cậu ta vừa gia nhập Ngũ Hành minh, không đến một tuần, đã rất thân quen với các đồng nghiệp, Phó Thanh Dương cô biết chứ.” “Đương nhiên biết, đó là con cưng ông trời thật sự.” Nữ Vương sờ sờ vòng bạc ở vành tai, cười nói
“Nghe nói rất tuấn tú, nhưng rất cao ngạo lạnh lùng, khó có thể ở chung. Nữ đồng nghiệp tôn sùng hắn không nhiều bằng Linh Quân kia của Thái Nhất môn, nhưng đều rất trung thành.” Nữ Vương nghiêng đầu, nhìn nữ đồng nghiệp dung mạo xinh đẹp cởi mở, nói.
“Ngay cả Linh Quân kia, cũng rất chán ghét hắn, gặp Nguyên Thủy ở bên người, Phó Thanh Dương liền nhiều lời hời.” Nữ Vương chấn động, cảm khái: “Đây là cái gọi là thiên tài tiếc nhau sao?”
“Không, Phó Thanh Dương chỉ là chán ghét nghe Nguyên Thủy nịnh bợ.” Lúc này, Hỏa Đức Tinh Quân bực bội nói: “Từ quả phụ thật sự ở phụ cận sao, có thể là bà Vương đang gạt chúng ta hay không?”
Bọn họ đã tìm nửa giờ, Trương Nguyên Thanh gọi sắp vỡ cổ rồi, nhưng bóng dáng Từ quả phụ trong truyền thuyết cũng chưa xuất hiện. Tìm không thấy, liền ý nghĩa nhiệm vụ khó có thể tiến hành tiếp.
Lúc này, mặt trời chói chang, nung nóng cổ trấn, đi nửa giờ, mọi người toát đầy mồ hôi, không thể không ở trong một cái ngõ nhỏ tránh nắng tạm nghỉ ngơi hồi phục.
Lý Thuần Phong dựa lưng vào tường trắng cũ kỹ, lấy tay quạt gió, nói “Chúng ta có phải bỏ sót tin tức gì hay không?”
Bỏ sót tin tức? Trương Nguyên Thanh cúi đầu suy tư, ở trong đầu lướt qua chi tiết một lần, chưa phát hiện có cái gì bỏ sót. Nhưng, không cảm giác ra, không có nghĩa là không có, nếu mình dẫn phát bệnh cũ, hẳn là có thể nhớ lại toàn bộ chi tiết, nhưng không có lãi nha... Nữ Vương dựa sát Trương Nguyên Thanh, trầm ngâm vài giây, nói: “Không, chúng ta không bỏ sót manh mối quan trọng, tin tức Từ quả phụ, chỉ từng xuất hiện hai lần, một lần là bà Vương nói tới địa chỉ của cô ấy, một lần khác là con bù nhìn kia.”
“Nhưng cái này không có quan hệ với khốn cảnh chúng ta trước mắt gặp phải.”
Thanh niên mặt tròn Cật Ngẫu nhíu mày, nói: “Thời tiết có chút nóng, làm người ta tâm phiền ý loạn, tôi khát nước, mọi người thì sao?” Tôi cũng khát nước... Trương Nguyên Thanh nhất thời nhìn về phía Nữ Vương, cười nói: “Nữ Vương bệ hạ, ban thưởng chút nước đi.” “Nước gì chứ, lời này của cậu nghe là lạ.” Nữ Vương nói thầm. Nhưng nếu chị là Quan Nhã, câu này của tôi liền nhìn chằm chằm bộ ngực của chị mà nói. Trương Nguyên Thanh thầm nhủ.