Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 447 - 【Vip】 Linh Hồn Thương Tổn (1)

【VIP】 Linh hồn thương tổn (1) 【VIP】 Linh hồn thương tổn (1)

Khoảng thời gian này không cần đi đơn vị, không gặp được Lão tài xế cùng Lý Đông Trạch, hắn ở nhà buồn phát hoảng, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, vừa lúc điều tra Xích chấp sự một chút.

Nhưng ở trước đó, trước mang Tiểu Viên kéo vào bang phái, để việc này xong xuôi.

Trương Nguyên Thanh mở ra nhà kho bang phái, click tìm kiếm góc trên bên phải, lấy tay thay bút, nhập vào: Tiểu Viên. Gửi đi chỉ lệnh mời chào.

Vài phút sau, tiếng linh cảnh nhắc nhở truyền đến: “Ting, Tiểu Viên đã gia nhập bang phái của ngài.”

Thật ra kéo Quan Nhã vào cũng không tệ, còn có Chỉ Sát cung chủ, như vậy, bang phái của mình tất cả đều là đại mỹ nhân, bản bang chủ thống lĩnh quần phương, danh dương giang hồ.

Trương Nguyên Thanh gửi tin nhắn cho Tiểu Viên:

“Khấu Bắc Nguyệt tôi dàn xếp xong rồi, chuyện của hắn, tôi sẽ thử điều tra.” Tiểu Viên trả lời một chữ “Ừ”.

Tiểu Viên chỉ sợ ước gì mình tiếp nhận Khấu Bắc Nguyệt nhỉ... Trương Nguyên Thanh nhập tin nhắn: “Tôi cũng có một việc, muốn kính nhờ dì Tiểu Viên.”

Tiểu Viên: “Chuyện gì.”

Trương Nguyên Thanh: “Tôi muốn săn giết một tên Yêu mê hoặc cấp 3, luyện thành Âm Thi. Nhưng cô cũng biết, nghề nghiệp tà ác tựa như con chuột trong mương nước thối, tôi tìm không thấy.”

Tiểu Viên: “Cho nên cần một con chuột khác trong mương nước thối hỗ trợ?”

Trương Nguyên Thanh: “Ai da, ngài quá tự coi nhẹ mình rồi.”

Tiểu Viên: “A, chờ đi.”

Đang nói, Trương Nguyên Thanh nhìn thấy một tin nhắn mới truyền vào điện thoại di động, là Tạ Linh Hi gửi đến. “Nguyên Thủy ca ca, chúng ta có thành viên mới? Tiểu Viên là ai thế, thiếu nữ ma pháp* sao.” Thân là một trong những thành viên bang phái, Tạ Linh Hi cũng thu được tiếng linh cảnh nhắc nhở.

* Một thể loại nhánh của manga và anime. Những truyện thuộc thể loại này nổi tiếng nhất mô tả về những thiếu nữ, với năng lực siêu nhiên, những người này buộc phải chiến đấu chống lại quỷ dữ và bảo vệ Trái Đất và thường tiến hành một sứ mệnh bí mật.

Không, cô ấy là dì ma pháp! Trương Nguyên Thanh nhập tin nhắn: “Em từng gặp.”

Tạ Linh Hi: “Hả? Nhưng em không biết nha, em cũng chưa từng nghe cái tên này.”

Hắn trả lời Tiểu Viên một câu “Đa tạ”, kết thúc nói chuyện phiếm, tiếp theo trả lời bé trà xanh: “Lễ tân khách sạn Vô Ngân.”

“A? ! Sao anh kéo nghề nghiệp tà ác vào bang phái, cái này không ổn nhỉ. Dì đó thoạt nhìn hung dữ, cô ấy gia nhập bang phái thật sự không có vấn đề sao, đáng tin không?”

Ấn tượng của Tạ Linh Hi đối với Tiểu Viên, dừng lại ở lúc mới gặp, chỉ cảm thấy đó là một cô gái rất đẹp rất gợi cảm, nhưng tính tình rất lạnh rất thối.

“Yên tâm, cô ấy là đồng bạn của Xấu Hổ Làm Cha, nhân phẩm không có vấn đề gì.”

Trương Nguyên Thanh mở đường cho bé trà xanh vài câu, bất ngờ nhận được cuộc gọi tới của mẹ. Bà ấy? Trương Nguyên Thanh ngẩn người, vội vàng nhận, nói:

“Lão nhân gia ngày bận trăm công ngàn việc, thế mà có thời gian gọi điện cho con, không họp nữa? Không đi công tác nữa?”

Mẹ tựa như chưa nghe ra hắn trào phúng, nói:

“Chuyện lần trước nói, mẹ đã liên hệ người đồng bạn làm ăn kia, hắn hôm nay có rảnh, có thể hẹn gặp mặt con.”

Hôm nay đã có thể gặp mặt?

Tinh thần Trương Nguyên Thanh rung lên, nói: “Ông ta ở Tùng Hải? Cho con phương thức liên hệ cùng địa chỉ.”

Mẹ Trương “Ừm”, nói: “Lát nữa gửi tin nhắn cho con, vị tiên sinh kia ở nước ngoài là thương nhân rất thành công, là đối tác làm ăn quan trọng của mẹ, sau khi gặp mặt chú ý lời nói cử chỉ một chút, phương diện này con hắn là rất vững.”

Cô đối với năng lực xã giao của con trai vẫn là rất tự tin.

“Con biết rồi, con học ngoại ngữ cũng không tệ lắm.” Trương Nguyên Thanh nói.

Mẹ hôm nay đặc biệt rảnh, chưa lập tức kết thúc trò chuyện, nói:

“Nghe bà ngoại con nói, con trong khoảng thời gian này, mỗi ngày thức đêm chơi game với Ngọc Nhi? Cái này sẽ ảnh hưởng đến học tập của con.”

Học tập có ích gì chứ, giáo viên cũng sẽ không dạy con làm sao để vượt linh cảnh... Trương Nguyên Thanh nói: “Đừng nghe bà ngoại nói ngoa, con cùng dì trẻ chỉ cuối tuần mới chơi game chút.”

Lúc khác con đều chơi một mình.

Mẹ Trương bất đắc dĩ nói:

“Ý tứ bà ngoại của con là, cuối tuần đừng luôn chơi với Ngọc Nhi, dì ấy nên kiếm bạn trai rồi, không thể luôn đặt tinh lực ở chỗ con. Hai đứa tuổi không chênh lệch nhiều, lại đều đến thời điểm kiếm mối rồi, cứ ở với nhau mãi không tốt.”

Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên trở nên bực bội: “Mẹ muốn thuyết giáo, trở về rồi nói, không có việc gì con cúp máy, bây giờ phải ra ngoài đi học rồi.”

Hắn cường thế cúp điện thoại của mẹ.

“Bà ngoại, sao bà lại hướng mẹ cháu cáo trạng, phần thân tình này còn cần hay không. Cháu muốn ân đoạn nghĩa tuyệt với bà.” Trương Nguyên Thanh nằm ở trên giường, lớn tiếng rít gào.

Cửa phòng ngủ mở ra, bà ngoại đứng cầm chổi, lạnh lùng nhìn: “Mày nói cái gì?”

Bình Luận (0)
Comment