Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 460 - 【Vip】 Tội Ác Tày Trời (4)

【VIP】 Tội ác tày trời (4) 【VIP】 Tội ác tày trời (4)

Linh thể của hắn bay qua một rồi lại một căn phòng, thấy một rồi lại một cô gái thân thể lún vào trong giường mềm, thấy một rồi lại một vị khách trầm mê tình dục, tận tình rong ruổi. Âm thanh ma mị làm người ta buồn nôn.

Trong các cô ấy có bao nhiêu người là bị ép? Bởi vì đủ loại nguyên nhân bị lừa vào, trở thành công cụ phát tiết dục vọng của những vị khách, bị ép nghênh đón một rồi lại một người đàn ông khác nhau. Chị gái Khấu Bắc Nguyệt năm đó cũng ở đây, đã gặp chuyện các cô đang gặp, cô ấy cố gắng trốn thoát, lại bị giết hại tàn nhẫn.

Rốt cuộc, Trương Nguyên Thanh dừng lại ở trong một gian phòng, bên cửa sổ bày một cái bàn tròn, một người đàn ông bụng phệ ngồi bên cạnh bàn, đầu ngón tay kẹp một điếu thuốc. Buồng vệ sinh bên cạnh cưa rtiếng nước ào ào, có cô gái đang tắm rửa.

Hắn đi... Trương Nguyên Thanh than nhẹ một tiếng, linh thể “lao” vào trong cơ thể người đàn ông, hoàn thành nhập vào.

Tìm lúc lâu, cuối cùng tìm được một đôi nam nữ không phải đang làm việc, hắn thật sự không thể thuyết phục mình, nhập vào trên thân các nam nhân đang phát tiết dục vọng kia.

Trương Nguyên Thanh thu lại Lưỡi Dao Khát Máu rơi xuống, dập thuốc ở gạt tàn, thuận tay cầm lấy điện thoại di động trên bàn, mở khóa bằng khuôn mặt, thông qua phần mềm nói chuyện, đại khái thăm dò thân phận người đàn ông.

Người đàn ông trung niên này là quản lý cấp cao một xí nghiệp nhà nước, khách quen của Đồng Tước lâu, có kết bạn với Võ gia, nhưng hai người nói chuyện phiếm rất ít, đều là một ít lời khách sáo, không có chứng cứ tương đối rõ ràng. Lúc này, tiếng nước buồng vệ sinh ngừng lại, một cô gái quấn khăn tắm đẩy cửa thủy tinh đi ra.

Tuổi cô khoảng 25, tóc ngắn, dáng người yểu điệu, ngũ quan cực kỳ thanh tú.

“Honey à, em tắm xong rồi, ngài đi tắm đi.” Trên khuôn mặt thanh tú của cô nặn ra một nụ cười.

Trương Nguyên Thanh ngồi ở trên ghế không nhúc nhích, liếc nhìn cô một cái, nói: “Lại đây ngồi.”

Cô gái không nghĩ nhiều như vậy, ngồi xuống ở đối diện, thuận tay cầm lấy hộp thuốc lá đặt trên bàn, châm cho mình một điếu.

Lúc này, cô thấy vị khách ngồi đối diện, từ gầm bàn rút ra một con dao mỏng ánh sáng lạnh lẽo, đâm vào mặt bàn.

“Khụ khụ khụ...”

Cô gái bất ngờ không kịp phòng bị, bị dọa giật mình, một ngụm khói sặc ở trong cổ họng, ho tới mức nước mắt chảy giàn giụa, mặt đỏ tai hồng.

Ánh mắt Trương Nguyên Thanh lạnh lùng: “Tôi hỏi, cô đáp, dám lừa tôi, dám nói lời thừa, dám kêu cứu, tôi sẽ giết cô!”

Đây là hành vi bất đắc dĩ, lấy thân phận thân thể này của hắn, muốn khiến cô gái nói ra tình huống, chứng cứ phạm tội của Võ gia, căn bản không có khả năng. Thần dạ du cũng không có kỹ năng thao túng kiểu như mê hoặc.

Phương thức đơn giản nhất hiệu suất cao nhất, là bạo lực.

Cô gái thật cẩn thận liếc con dao dài một cái, tuy không rõ lắm tình huống, nhưng vẫn phối hợp gật gật đầu.

Trương Nguyên Thanh hỏi: “Cô tên là gì, tới nơi này mấy năm rồi?”

“Tào, Tào Tinh, ngài không phải biết rồi sao, em làm ở đây 5 năm rồi, đến lúc 20 tuổi.” Cô gái nói.

“Vào như thế nào?”

“Đọc được tin tức thông báo tuyển dụng trên mạng vào.”

“Là lừa vào à?”

Cô gái im lặng một chút, gật gật đầu:

“Lừa em nói là làm nhân viên bán hàng, kết quả sau khi vào làm, liền bị đưa tới nơi này, công việc cũng biến thành tiếp khách ăn uống ngủ.”

Trương Nguyên Thanh lạnh như băng nói: “Tiếp tục nói, không cần tôi hỏi một câu cô đáp một câu, sự kiên nhẫn của tôi không nhiều.”

Nói xong, hắn rút con dao ra.

Cô gái bị dọa sắc mặt trắng nhợt, thật cẩn thận nói:

“Em ban đầu không muốn, Võ gia liền cho người đánh em, cưỡng gian em, nhốt em ở trong phòng tạm giam, tịch thu điện thoại di động, không cho ăn không cho uống.”

“Em chịu không nổi, liền khuất phục, từ đó về sau mỗi ngày đều phải tiếp khách ngủ, ngẫu nhiên sẽ bị mang ra ngoài tiếp rượu, giống như gái điếm ngủ với người đàn ông khác. Không, bọn em ngay cả gái điếm cũng không bằng, bởi vì bọn em không có tiền.”

“Chị em trong đây nói cho em biết, họ đều là như vậy, đều từng bị đánh. So sánh, em còn tính là may mắn, có một số cô gái bị bắt phá thai, mất đi năng lực sinh đẻ, có người sau khi chạy thoát vài lần, đã không thấy tăm hơi, ài, hy vọng là trốn về nhà được.”

“Võ gia vì phòng ngừa bọn em chạy trốn, còn đón một bộ phận người nhà qua, sắp xếp công việc cho bọn họ, để bọn họ làm lao công cùng bảo vệ.”

“Hắn còn đề bạt cô gái nghe lời làm chủ quản, làm tấm gương cho bọn em, để họ quản lý tất cả bọn em, có tiền lương có phúc lợi, rất nhiều chị em đều cực kỳ hâm mộ.”

Hâm mộ... Trương Nguyên Thanh nhịn không được hít sâu một hơi, bình ổn cảm xúc.

Tào Tinh nói cả đoạn dài, cẩn thận nhìn khách nhân trở nên xa lạ, nói: “Ngài còn muốn biết cái gì?”

Trương Nguyên Thanh mặt không biểu cảm: “Nói một ít trọng điểm, ví dụ như, chứng cứ phạm tội của Võ gia.”

Bình Luận (0)
Comment