“Ặc, chuyện này chúng ta hình như quả thật không chiếm lý, không bằng dẫn người rút đi trước.”
Linh Quân là tới cứu người, không phải tới tra án, hắn cũng không phải người Ngũ Hành Minh, không quá muốn quản việc này.
Quan Nhã và Lý Đông Trạch nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Dẫn người đi?”
Xích Nguyệt An càng thêm cường thế, hừ lạnh nói: “Cái này không thể được, bọn hắn là nghề nghiệp tà ác, chẳng những giết hại đội viên của tôi, còn tàn sát người thường, các người nói mang đi liền mang đi? Là muốn bao che tội phạm”
Nói tới đây, hắn bỗng khẽ biến sắc, quay phắt đầu lại, nhìn về phía thanh niên dung mạo bình thường, từng thi triển kỹ năng Dạ Du.
Khu Khang Dương, Thần dạ du...
“Mày là Nguyên Thủy Thiên Tôn?” Xích Nguyệt An khẽ biến sắc.
Giờ khắc này, Trương Nguyên Thanh có loại tâm lý lưu manh nợ nhiều không sợ, nhếch mép: “Là bố của con đấy!”
Vừa sử dụng xong Pháp Bào Âm Dương, cảm xúc của hắn trở nên nóng nảy bốc đồng, cực kỳ ương ngạnh.
Nguyên Thủy Thiên Tôn, công huân cấp A, rất được trưởng lão hội coi trọng... Xích Nguyệt An nhất thời thấy khó giải quyết, một nhân vật như vậy, không có cách nào giết. Ít nhất không thể do hắn tới giết.
Hắn nhanh chóng thay đổi sách lược, hít sâu một hơi, nhìn về phía ba người bọn Linh Quân, giọng điệu áp bách, nói: “Các người có thể mang hắn đi, nhưng một tên Yêu mê hoặc khác không thể mang đi.”
Sách lược kế tiếp chính là tiêu hủy chứng cứ, dọn sạch cô gái của Đồng Tước lâu, chỉ cần không có bằng chứng, lấy địa vị chấp sự của hắn, cộng thêm quyền quý phía sau yểm hộ, có thể việc lớn hóa nhỏ xử lý xong việc này.
Linh Quân khẽ gật đầu: “Có thể!”
Hắn quay sang nhìn về phía Trương Nguyên Thanh: “Đi thôi, rời khỏi nơi này trước, chuyện tiếp theo, cậu móc nối với Phó Thanh Dương.”
Móc nối chính là đi lưu trình.
Muốn điều tra một chấp sự, phải trải qua trưởng lão đồng ý, đệ trình thỉnh cầu kiểm tra, đệ trình chứng cứ. Mà trưởng lão cấp trên của Xích Nguyệt An, còn không phải Cẩu trưởng lão, tình huống càng thêm phức tạp.
“Không, không thể đi, hôm nay đi rồi, chuyện này liền hoàn toàn không có kết quả.” Trương Nguyên Thanh chống đỡ thân thể đứng lên, nhìn về phía ba người bọn Linh Quân, thở hổn hển, nói:
“Ông đây đã điều tra xong, Xích Nguyệt An nâng đỡ thế lực hắc ác, bắt cóc, giam cầm phụ nữ, bức bách họ bán dâm, dùng họ hối lộ quan viên các cấp khu Sa Khẩu, cưỡng ép mua nhiều tới hơn một ngàn cửa hàng. Mặt khác, hắn còn có hiềm nghi giết người...”
Hắn mang tình báo hôm nay tìm hiểu được, từng vụ, từng việc nói ra. Lý Đông Trạch nghe mà trợn mắt há hốc mồm.
Hắn chỉ là từ chỗ Quan Nhã nghe đại khái, chưa có nhận thức mang tính thực chất. Mà Quan Nhã cũng như thế.
Cô từ chỗ Trương Nguyên Thanh nghe nói, là thế lực hắc ám khu Sa Khẩu hãm hại phụ nữ, hối lộ quan viên các cấp.
Cho dù như vậy, Quan Nhã cũng đã cảm giác được thân thể không thoải mái, phát ra sự phẫn nộ từ trong lòng.
Tuyệt đối không ngờ, nhóm người này làm, so với tưởng tượng của cô còn phát rồ hơn. Bọn họ thương tổn đối với phụ nữ trong tòa nhà đã không thể dùng “hãm hại” đơn giản để hình dung, mà là công cụ vơ vét của cải, đạo cụ phát tiết thú tính. Cái này còn không bao gồm một ít cạnh tranh làm ăn tính chất ác liệt.
Vẻ mặt lười biếng của Linh Quân từng chút một trở nên nghiêm túc, nụ cười khóe miệng chậm rãi biến mất.
Gã này nổi giận thật rồi... Quan Nhã tay cầm súng trường, sâu sắc phát hiện vẻ mặt Linh Quân biến hóa.
Hoa công tử trong bốn công tử, là thương hương tiếc ngọc nhất, lúc còn trẻ đọc Hồng Lâu, liền tôn sùng gã tồi thời cổ là thần tượng, thề phải làm đàn ông như Bảo Ngọc. Cũng học đâu vào đấy cách nói chuyện của gã tồi, treo câu “Nữ nhi là cốt nhục làm bằng nước, đàn ông là cốt nhục làm bằng bùn” treo bên miệng, coi như câu cửa miệng.
Không chỉ có thế, khi còn trẻ hắn theo ông ngoại trưởng lão Bách Hoa hội, đến Phó gia bái phỏng, liếc một cái liền nhìn trúng Quan Nhã thời thiếu nữ, bất ngờ nói: “Lâm muội muội của ta đến rồi.”
Sau đó bị Quan Nhã đánh rụng răng cửa.
Thì ra là Dung ma ma, Linh Quân dừng cương trước bờ vực, bỏ gian tà theo chính nghĩa, lại gặp được tiểu vu bà, bất ngờ nói: “Thì ra Bảo tỷ tỷ của ta ở đây.”
Một cái răng cửa khác cũng bị đánh rụng.
Từ đó về sau Linh Quân liền anti cả đời đối với cô gái Phó gia.
Tóm lại, ở trong mắt vị Cổ Bảo Ngọc đương đại này, đủ loại hung ác của Xích Nguyệt An khiêu chiến tam quan nghiêm trọng, xúc phạm điểm mấu chốt.
Ở lúc tổ ba người Linh Quân tức giận bởi hành vi của Xích Nguyệt An, Khấu Bắc Nguyệt nửa hôn mê nửa tỉnh, trong đầu chỉ có một câu quanh quẩn: Ngươi là Nguyên Thủy Thiên Tôn?
Hắn không phải Viên Đình, hắn là Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nguyên Thủy Thiên Tôn kia giết chết Lý Hiển Tông, thiên tài quật khởi như sao băng của phân bộ Tùng Hải, hành giả chính phủ mà Tiểu Viên kết bạn, thế mà lại là hắn