Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 520 - 【Vip】 Anh Họ Buồn Rầu Thăng Chức (4)

【VIP】 Anh họ buồn rầu thăng chức (4) 【VIP】 Anh họ buồn rầu thăng chức (4)

Quan Nhã điệu đà hừ một tiếng: “Chị đoạn thời gian trước nói với hội tộc lão của gia tộc, chị muốn tham gia phó bản giết chóc cỡ lớn giữa năm. Mấy lão già rất vui vẻ, chỉ thiếu bắn pháo ăn mừng.”

Cũng chính là nói, cô có thể điều động tài nguyên Phó gia? Trương Nguyên Thanh chuyển hướng đề tài: “Chị Quan Nhã tuyệt nhất, em đã biết chị Quan Nhã tất thành châu báu! Đêm nay thêm món cho chị.”

Quan Nhã sóng mắt lưu chuyển, cười mỉm nói:

“Thêm cái gì, hai quả trứng một cây xúc xích?”

Trương Nguyên Thanh đang vui vẻ, thình lình bị bánh xe nghiền qua mặt, trong lúc nhất thời đầu óc chưa xoay chuyển lại được, chỉ có thể chắp tay nhận thua. Lúc này, hắn thấy Vương Thái ngẩng đầu, ánh mắt trông lại, nhất thời nói:

“Anh Vương Thái, buổi tối cùng nhau đi. Tôi gọi Tinh Vệ cùng Đằng Viễn, đội 2 chúng ta liên hoan.”

“Không cần!” Vương Thái lạnh lùng vô tình từ chối.

“Vậy anh ngẩng đầu làm chi?”

“Tôi tối nay tăng ca, sẽ ở lại đơn vị rất muộn, nếu tiện, nhớ gói phần về cho tôi.” Vương Thái nói.

Trương Nguyên Thanh một lần nữa chắp tay nhận thua.

“Đúng rồi, cần để người nhà cậu biết không? Hay là nói, lặng lẽ xử lý tốt chuyện này?” Quan Nhã cười hỏi.

“Không cần giấu, em vừa nói muốn nhờ bạn trợ giúp.”

Cái này không phải việc gì lớn, để người nhà biết hắn quen mấy nhân vật thân phận không tệ, về sau lại có chuyện tương tự, hoặc cần tạm nghỉ học các thứ, lý do cũng dễ tìm. Cháu ngoại biết nhiều người bạn có địa vị như vậy, khởi nghiệp làm sao vậy?

Hoàng hôn!

Phó sở trưởng gọi Trần Nguyên Quân vào văn phòng.

Phó sở trưởng trung niên phát tướng nhiệt tình tiếp đón Trần Nguyên Quân.

Trong lòng Trần Nguyên Quân không khỏi hồ nghi, phó sở trưởng quản là điều động nhân sự các loại công tác nội vụ, ngày thường không có nhiều tiếp xúc với hắn vị đội trưởng trị an này, sự nhiệt tình này là có chuyện gì. Hắn chưa biểu lộ gì cả vào ngồi, trầm ổn hỏi: “Kiều sở trưởng có chuyện gì?”

Kiều sở trưởng cười nói: “Là như thế này, vừa mới nhận được văn kiện bên trên, tổng bộ muốn đề bạt cậu làm cảnh sát trưởng. Cậu cũng biết, Dương cảnh sát trưởng ban đầu bởi vì vấn đề Chu sở trưởng, bị cách chức điều tra rồi.”

Trần Nguyên Quân ngây người, ngạc nhiên nói:

“Nhưng tôi nghe nói, cấp trên sẽ phái xuống một vị cảnh sát trưởng.”

Hắn vốn là muốn điều đi khỏi văn phòng cảnh sát khu Khang Dương, đi khu Sa Khẩu công tác, bởi vì nơi đó để trống ra nhiều vị trí hơn, cạnh tranh nhỏ hơn.

“Hắn đi khu Sa Khẩu rồi.” Kiều sở trưởng bảo hắn cùng nhau uống ngụm trà, lại nói:

“Tiểu Trần à, cậu quen biết người của ngành đặc thù?”

Trần Nguyên Quân lắc đầu: “Không tính là quen biết, chỉ là có qua lại trên công tác. Kiều sở trưởng sao lại hỏi cái này?”

Kiều sở trưởng cũng ngẩn ra: ”Nhưng tôi nghe bạn bè tổng bộ nói, chuyện này là người ngành đặc thù làm.”

Nói xong, hắn hướng phía sau tòa nhà hất hàm: “Chính là vị cô nương lái xe thể thao kia, nữ thần người trẻ tuổi các cậu nói.”

Trần Nguyên Quân vẻ mặt mờ mịt đi ra khỏi văn phòng sở trưởng, ngoài niềm vui bất ngờ phấn chấn, lại nhịn không được nghi hoặc, nữ đồng nghiệp xinh đẹp kia của ngành đặc thù vì sao phải giúp hắn? Đây cũng không phải là việc nhỏ, mà là nhân tình cực lớn.

Mặc kệ thế nào, cái bánh nướng trên trời rơi xuống cũng là bánh nướng, ngày mai tìm cô ấy hỏi rõ, nên cảm tạ vẫn phải cảm tạ.

Trần Nguyên Quân nhìn đồng hồ, tính tan tầm về nhà, chia sẻ cùng người nhà niềm vui bất ngờ này. Trần Nguyên Quân đi ra khỏi tòa nhà văn phòng cảnh sát, một chiếc xe thể thao màu lam xuất hiện ở trong tầm nhìn, thong thả chạy tới cổng.

Là cô ấy? Trần Nguyên Quân theo bản năng bước qua đó.

Trần Nguyên Quân sải bước đi tới cạnh xe thể thao, gập ngón tay gõ cửa thủy tinh của xe hai lần.

Xe thể thao vốn đang đi chậm lập tức dừng lại, cửa kính xe chậm rãi hạ xuống.

Gầm xe thể thao không cao, thân xe cũng không cao, Trần Nguyên Quân không thể không khim lưng, ánh mắt nhìn về phía trong xe. Đột nhiên, ánh mắt hắn đột nhiên đọng lại, thốt ra:

“Nguyên Tử?!”

Hai người ngồi trong xe, trừ cô gái xinh đẹp lúc đi làm tan ca thường xuyên bị các thanh niên, chú bác trong văn phòng cảnh sát vây xem, vị trí ghế phụ còn có một người trẻ tuổi. Không phải chính là em trai xui xẻo trong nhà sao?

“Anh, thật khéo quá.” Trương Nguyên Thanh lộ ra mỉm cười xấu hổ mà không mất lễ phép.

“Sao em lại ở chỗ này?” Trần Nguyên Quân nhìn em trai họ, lại nhìn nhìn nữ đồng nghiệp con lai dung mạo tuyệt đẹp. Hắn giống như đã hiểu, vẻ mặt lập tức trở nên phức tạp.

“Quan Nhã là bạn em, hôm nay tới nhờ chị ấy xử lý chuyện, thuận tiện mời chị ấy ăn cơm tối.” Trương Nguyên Thanh vứt cho anh họ một cái vẻ mặt “anh hiểu đó”, lại bổ sung nói:

“Thay em nói một tiếng với bà ngoại, buổi tối không về nhà ăn cơm.”

Bình Luận (0)
Comment