Nhưng cái này vừa vặn đúng với ý của Tốt Qua Sông, một phát súng hạ gục đối thủ. Quá trình cực kỳ đơn giản, không có các loại lật ngược thế cục, cũng không có thao tác như thần, nhưng trong hai phút ngắn ngủn này, Trương Nguyên Thanh nhìn mà hết hồn.
Bước thứ nhất, lấy đạn súng ngắn áp chế không gian xê dịch của Mộc Yêu, phải biết rằng Mộc Yêu có một kỹ năng gọi là Kẻ Leo Trèo, lấy linh hoạt, cân bằng trứ danh, tường cao hơn mười mét cũng có thể như giẫm trên đất bằng.
Lấy một phát súng ngắn áp chế Mộc Yêu, quá mức khác thường.
Trương Nguyên Thanh từ đầu chưa xem hiểu, đợi tới bước thứ hai lúc cận chiến mới phát hiện manh mối. Quan sát bình thường, có thể dự phán quỹ tích hành động của kẻ địch, ra chiêu, ở lúc kẻ địch ra quyền, Thám Báo có thể sớm dự đoán được một quyền này.
Dự phán một bước động tác tiếp theo của kẻ địch, là tinh túy trung tâm của quan sát. Nhưng Tốt Qua Sông gã này, có thể dự phán hai bước, không, là ít nhất hai bước. Một phát súng bắn ra, đã khiến “Thích Trai Đẹp” biến thành ruồi bọ không đầu, đã muốn sang trái, lại muốn sang phải, lại cảm thấy mình mặc kệ sang trái hay là sang phải, đều sẽ lọt vào công kích.
Cho nên hắn mới có thể dựa vào một phát súng ngắn, áp chế Mộc Yêu linh hoạt trứ danh. Mà ở phương diện cận chiến, Tốt Qua Sông rất mạnh, loại mạnh này không phải kỹ thuật võ thuật chiến đấu cao thâm bao nhiêu, là hắn luôn có thể lấy phương thức đơn giản nhất mau lẹ nhất, công kích chỗ yếu hại của kẻ địch.
Quyền cước lộ ra một sự thiết huyết sắc bén, theo đuổi lấy trả giá nhỏ, hiệu suất cao nhất giết chết kẻ địch.
Cùng Quan Nhã rèn luyện kỹ xảo võ thuật chiến đấu là hai con đường khác nhau.
“Chị Quan Nhã, chị cùng hắn ai mạnh hơn? Ừm, em chỉ phương diện võ thuật chiến đấu.” Trương Nguyên Thanh vội hỏi.
“Không cần cường điệu như vậy, cậu đây là khinh thường chị.” Quan Nhã vừa bực mình vừa buồn cười, bĩu môi: “Nếu là luận võ luận bàn, chị cùng hắn tỷ lệ 6-4, nếu là liều mạng, là 4-6. Chị nói là tính riêng phương diện võ thuật chiến đấu.”
Có thể xếp hạng top 10, thực sự không phải không có đạo lý. Đáy lòng Trương Nguyên Thanh cảm khái.
Quan Nhã ở trong lòng hắn, đó là đỉnh cao của giới võ thuật chiến đấu, cho đến hôm nay, hắn tự cảm thấy võ thuật chiến đấu đã đăng đường nhập thất, nhưng chống lại Lão tài xế, vẫn không có chút nào phần thắng.
Quan Nhã nói: “Chẳng qua, gã này thuộc loại tuyển thủ chuyên tinh hạng năng lực nào đó, tương đối dễ dàng bị khắc chế! Tốt Qua Sông là thành viên Bạch Hổ binh chúng, cậu biết biệt hiệu của hắn là gì không?”
“Cái gì?”
“Ở trong Bạch Hổ binh chúng, hắn được xưng là tiểu Thanh Dương.
“Hy vọng tương lai cũng có một Thần Dạ Du thiên phú xuất chúng, được coi là tiểu Nguyên Thủy, hoặc tiểu Thiên Tôn.”
***
Trên đường lúc bốn rưỡi sáng, ánh đèn vàng kéo dài cái bóng của Trương Nguyên Thanh.
Quán cà phê đối diện qua phố với sở cảnh sát khu Khang Dương, ánh đèn sáng tỏ, cửa tiệm mở rộng, Trương Nguyên Thanh đeo khẩu trang cùng đội mũ lưỡi trai, hai tay đút túi đi vào quán cà phê.
Ánh mắt dưới vành mũ đảo qua, nhìn về phía sau quầy, Chỉ Sát cung chủ duyên dáng yêu kiều đang pha cà phê.
Cô vẫn như cũ là váy dài phong cách đời Tống hoa mỹ, đỏ tươi như lửa, khác biệt là, mặt nạ cung chủ hôm nay đeo, không là bao trùm cả mặt nữa, mà là mặt nạ một nửa mặt lộ ra môi miệng.
“Cậu ngồi trước, cà phê còn phải chờ một lát.” Cô cúi đầu nói.
Đây là hấp thụ giáo huấn lần trước không uống được cà phê, đổi mặt nạ sao? Trương Nguyên Thanh tùy tiện chọn một chỗ ngồi xuống, yên lặng nhìn cô đun cà phê.
Dưới ánh đèn nhu hòa, mái tóc cô lóe ra hào quang đẹp đẽ, chất tóc tốt đến mức làm người ta kinh ngạc than thở, nhịn không được muốn sờ một cái thể nghiệm xúc cảm.
Môi của cô là cái miệng anh đào nhỏ nhắn tiêu chuẩn, thanh tú đáng yêu, óng ánh hồng lộ ra khuynh hướng cảm xúc như thạch, hấp dẫn nam tử âu yếm. Má của cô đường nét mượt mà, mặt trứng ngỗng rất tiêu chuẩn.
Giống với mình nghĩ, cung chủ quả nhiên là đại mỹ nhân Trương Nguyên Thanh cảm thán từ đáy lòng.
Trương Nguyên Thanh từng gặp rất nhiều cô gái chất lượng cao, hắn bằng vào quan cảm của mình, chia mỹ nhân ra ba loại, loại thứ nhất: Ai u, tiểu tỷ tỷ bộ dạng không tệ.
Loại thứ hai: tiểu tỷ tỷ này khiến mình muốn yêu, muốn thân cận.
Loại thứ ba: đối tượng mộng xuân tất cả đều là em.
Chỉ Sát cung chủ lộ ra một nửa giá trị nhan sắc, dễ dàng đủ đến loại thứ hai.
Lúc miên man nghĩ ngợi, Chỉ Sát cung chủ bưng hai tách cà phê đi tới, váy dài thướt tha chấm đất.
Cô buông cà phê xuống, khuỷu tay chống lên mặt bàn, lòng bàn tay chống cằm, như một cô bạn gái nhỏ nghịch ngợm, sóng mắt mềm mại chăm chú nhìn bạn trai, thản nhiên nói: “Cậu rốt cuộc nghĩ đến liên hệ tôi rồi, cậu cũng đã lâu chưa tìm tôi, có phải có niềm vui mới rồi hay không?”