“Chậm rãi tìm đi.” Triệu Thành Hoàng trả lời một câu, hiếm thấy đưa ra câu hỏi:
“Viên Đình, cậu cảm thấy chiến đấu kế tiếp sẽ là hướng đi thế nào.”
Viên Đình nhớ tới bóng lưng ba người rút lui, phân tích:
“Vừa rồi ba tên đó hiển nhiên đã kết minh, bọn họ kế tiếp hành động, đơn giản là thu thập càng nhiều chiến giáp, tích tụ lực lượng, sau đó cho chúng ta một đòn trí mạng, hoặc cho Nguyên Thủy Thiên Tôn một đòn trí mạng.”
“Vì sao không phải cho Nguyên Thủy Thiên Tôn một đòn trí mạng!” Triệu Thành Hoàng hỏi.
Viên Đình đưa ra giải thích của mình:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn điểm quá cao rồi, mà đại bộ phận chúng ta chỉ có bốn điểm, muốn đào thải hắn, nhất định sẽ trả giá thê thảm đau đớn, để chúng ta chiếm tiện nghi miễn phí.”
“Mà nếu bọn họ lựa chọn kết minh với Nguyên Thủy Thiên Tôn, để hắn dùng điểm tiêu hao chúng ta, liền có thể lấy trả giá nhỏ bé nhất đào thải tuyển thủ Thái Nhất Môn chúng ta. Trừ điểm, một điểm mấu chốt nhất, Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ có một mình, mà nhiệm vụ một cửa này là chiến tới hai người cuối cùng.”
“Nói cách khác, chỉ cần đào thải ba người chúng ta, một danh ngạch cuối cùng sẽ do mấy người bọn Thiên Hạ Quy Hỏa phân phối, đàm phán bồi thường ngoài sân, liền không có vấn đề.”
“Mà Thái Nhất Môn chúng ta có ba người, danh ngạch chỉ có hai, bọn họ cần lo lắng thêm khả năng bị qua sông đoạn cầu.”
Triệu Thành Hoàng khẽ gật đầu: “Có đạo lý!”
Lúc này, một u ảnh phiêu phiêu đãng đãng quay về, ghé vào bả vai Triệu Thành Hoàng.
U ảnh đó môi đen sì, đôi mắt trắng dã, rõ ràng là linh phó ngày đó cướp lấy tinh khí của Khương Tinh Vệ.
Viên Đình ngẩn ra: “Anh phái linh phó ra ngoài?”
Hắn cũng chưa phát hiện.
Triệu Thành Hoàng thuận miệng giải thích: “Xem xét một chút tình huống xung quanh.”
Đang nói, chỗ xa xôi một luồng ánh sáng phóng lên trời.
Viên Đình và Triệu Thành Hoàng chấm dứt nói chuyện, nheo mắt nhìn lại.
Luồng hào quang đó duy trì vài phút, tiếp đó chậm rãi tiêu tán, ngay sau đó, bên tai hai người truyền đến tiếng phó bản nhắc nhở:
“Đinh! Mũ Giáp Hàn Thiết đã trang bị -- Thổ Địa Công.”
“Toàn bộ chiến giáp đã xuất thế!”
“Đáng tiếc, cách chúng ta quá xa.” Viên Đình tiếc hận nói.
Đồng thời, hắn đã biết kết cấu tạo thành chiến giáp, tổng cộng năm món, phân biệt là giáp ngực, giáp cánh tay, mũ giáp, vũ khí, cùng với món giáp váy đến nay còn chưa đeo kia.
Khuôn mặt lạnh nhạt của Triệu Thành Hoàng lộ ra một nụ cười khác thường:
“Đi qua đi! Nên kết thúc một cửa này rồi.”
“Đinh! Mũ Giáp Hàn Thiết đã trang bị -- Thổ Địa Công”
“Toàn bộ chiến giáp đã xuất thế!”
Trương Nguyên Thanh đang hướng tới chỗ hào quang ngút trời chạy đi, vừa kinh ngạc vui mừng vừa thất vọng: “Mũ giáp bị Thổ Địa Công đạt được rồi.”
Bất ngờ là vì cuối cùng tìm được Triều lão đầu, chỉ cần thuyết phục lão kết minh, liền có thể đặt cục diện thắng lợi.
Thất vọng là bộ kiện chiến giáp đều có chủ nhân, không có phần của hắn. Không sao, chỉ cần kết minh, chiến giáp của minh hữu chính là chiến giáp của mình... Trương Nguyên Thanh thầm nhủ.
Tôn Miểu Miểu giữ di động tốc độ cao, hỏi: “Anh có biện pháp thuyết phục ông ấy sao?”
“Không rõ, tôi cùng ông ấy thật ra không quen biết.” Trương Nguyên Thanh trả lời theo sự thật.
Tôn Miểu Miểu gật gật đầu, lại nói:
“Này, Nguyên Thủy Thiên Tôn, anh thật sự không cân nhắc bán tiểu linh phó cho tôi sao, tôi dùng linh phó quý giá hơn lợi hại hơn đổi với anh.”
“Không được!”
“Cân nhắc thêm một phen đi.”
“Không phải đàm phán!”
Hai người mang theo Âm Thi của mình, ở giữa phế tích lên lên xuống xuống, không ngừng nhảy lên, hướng tới nơi hào quang tắt chạy đi.
Một bên khác, trục đường chính của thành cổ, Thiên Hạ Quy Hỏa mang theo Âm Si và Thanh Tùng Tử chạy tới chỗ mũ giáp, bởi vì cần chiếu cố Âm Si đeo giáp ngực nặng nề, tốc độ di chuyển của ba người không nhanh. Thiên Hạ Quy Hỏa dẫn đường phía trước, cao giọng nói:
“Nhớ kỹ, nhất định phải kéo Thổ Địa Công vào trận doanh, như vậy mới có thể có tư cách đàm phán với Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
“Nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn đã kết minh với Thổ Địa Công thì sao?”
Thanh Tùng Tử hơi thở đều đều, bôn ba đường dài với hắn mà nói đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
Thiên Hạ Quy Hỏa phóng qua một đống đá hỗn loạn, nói:
“Vậy thì nghĩ cách đạt thành hiệp nghị với Thổ Địa Công, có áp lực Triệu Thành Hoàng và Tôn Miểu Miểu liên thủ, bọn họ không có lý do từ chối.”
Ở trong phân tích của Thiên Hạ Quy Hỏa, nay điểm của mọi người đều rất nguy hiểm, không chịu nổi tố cáo, bởi vậy giải pháp tốt nhất là kéo Thổ Địa Công nhập bọn, lại kết minh Nguyên Thủy Thiên Tôn, thuộc loại sách lược tốt nhất.
Hứa hẹn một danh ngạch cho Nguyên Thủy Thiên Tôn, làm trao đổi, Nguyên Thủy Thiên Tôn lợi dụng điểm nhiều tiêu hao Thần Dạ Du của Thái Nhất Môn một lượt trước, sau đó bọn họ ra sân, một hơi mang ba người bọn Triệu Thành Hoàng quét khỏi sân. Sau đó lại thương lượng phân phối danh ngạch như thế nào.