Có lòng tin không đại biểu nhất định có thể thắng nha! Cô ở trong lòng bổ sung một câu.
“Tôi ở chợ đen cược Nguyên Thủy Thiên Tôn thắng, tỷ lệ cược của cậu ta là 1:6, nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể thắng, đây chính là vụ làm ăn lợi nhuận dày nhất của tôi năm nay.” Ngài Bill nói.
Annie bên cạnh nói: “Nếu thua thì sao.”
Cô hôm nay mặc quần bò bó sát người cực giàu sức đàn hồi, áo tối màu, mái tóc lấp lánh như vàng xõa ra, khuôn mặt trắng nõn, mắt lam quyến rũ, đặc biệt quyến rũ động lòng người. Đàn ông xung quanh thỉnh thoảng ném đến ánh mắt si mê nóng rực.
“Vậy cũng chỉ là tổn thất 5 triệu mà thôi.” Ngài Bill nhún nhún vai.
“Cái này không phù hợp phong cách cẩn thận chặt chẽ của ông.” Annie nói.
“Hắn ngày hôm qua hỏi tôi mua viên thuốc trị liệu linh hồn bị thương, chính là loại kia Trần Thục hỏi mua tôi, một lần mua lượng một năm, chưa trả tiền.” Ngài Bill nói:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn nói cho tôi biết, hắn nhất định có thể thắng, nếu thắng, phí dụng viên thuốc miễn hết, nếu thua, tiền đặt cược hắn trả thay tôi, cùng trả tiền thuốc. Tôi đã đồng ý, cái này gọi là mạo hiểm thu hoạch đối xứng.”
“Hay cho một cái mạo hiểm thu hoạch đối xứng!”
Hữu Phượng Lai Nghi nhìn về phía Linh Quân bên cạnh:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn thắng, anh kiếm 3 triệu. Triệu Thành Hoàng thắng, anh kiếm 1 triệu, dù sao là ăn chắc.”
Cô quay sang nhìn về phía cái ót Phó Thanh Dương: “Bang chủ, anh cược ai?”
Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Tôi không cược!”
Hữu Phượng Lai Nghi vui mừng nói: “Bang chủ không hổ là bang chủ, từ chối nội dung độc hại, năng lượng tích cực.”
Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Tôi là nhà cái, tôi mở cược ở trong group trưởng lão rồi.”
Linh Quân mắt sáng ngời: “Các trưởng lão cược như thế nào?”
Các trưởng lão ngẫu nhiên cũng sẽ chơi cá độ một chút, bình thường các tiểu bối là không tham dự vào. Nhưng Phó Thanh Dương là trưởng lão điều động nội bộ, tấn thăng là vấn đề thời gian, đồng thời, hắn có tiền! Cho nên mở cược ở group trưởng lão.
Phó Thanh Dương tùy tay bán các trưởng lão:
“Thái Nhất môn đều mua Triệu Thành Hoàng, trưởng lão Ngũ Hành minh, đại bộ phận đều mang tính tượng trưng cược chút cho Nguyên Thủy Thiên Tôn, cược số tiền lớn cho Triệu Thành Hoàng. Nguyên Thủy nếu thắng, tôi có thể kiếm được kinh phí hoạt động cho Bạch Hổ vệ năm năm tương lai.”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất định có thể thắng!” Một đám Bạch Hổ vệ phía sau đồng thanh.
Trên sân, Trương Nguyên Thanh nghe thấy tiếng linh cảnh nhắc nhở:
“Đinh, ngài có thể lĩnh “Chiến Giáp Bất Khuất”, lĩnh hay không!”
“Lĩnh!”
“Đinh! Lĩnh thành công, chiến giáp này không chiếm danh ngạch đạo cụ sử dụng.”
Một giây sau, trong ô vật phẩm có thêm một bộ chiến giáp, nó do năm bộ kiện tạo thành, giáp ngực, giáp váy, mũ giáp, giáp tay, chiến đao.
Trương Nguyên Thanh lấy ra chiến giáp, nhìn một lần thuộc tính của chiến giáp, giáp ngực công năng là thuần phòng ngự, giáp váy là phòng ngự yếu + tăng phúc công năng hạ bàn. Cái gọi là công năng hạ bàn, chính là lực eo hông cùng năng lực đứng tấn.
Người mặc có thể hóa thân máy đóng cọc, có thể hữu hiệu ngăn chặn các loại tình huống như bị một quyền đánh bay.
Mũ giáp là phòng ngự linh thể, giáp tay tăng phúc lực cánh tay, chiến đao thì tăng lên năng lực tấn công.
“Mặc chiến giáp này, mình hẳn là có thể vật lộn cùng Triệu Thành Hoàng ‘Hóa Quỷ’, hơn nữa không rơi vào thế yếu.” Trương Nguyên Thanh nghĩ, sau đó thao túng Vong Giả Số 1 bắt đầu mặc chiến giáp.
Chiến giáp phải do Âm Thi mặc, đây là kế hoạch chiến đấu ngày hôm qua đã viết sẵn.
Nếu Vong Giả Số 1 không có chiến giáp, kết cục sẽ chỉ là bị Âm Thi cấp 4 đánh nổ, đến lúc đó, Trương Nguyên Thanh liền phải đối mặt Triệu Thành Hoàng cùng Âm Thi cảnh giới Thánh Giả vây công. Nhất định một cây chẳng chống vững nhà.
Dùng một bộ chiến giáp, một Âm Thi, xóa đi một trong những chỗ dựa mạnh nhất của Triệu Thành Hoàng, rất có lời.
Về phần chiến đao, Trương Nguyên Thanh quyết định tự mình sử dụng, như vậy liền không cần sử dụng Lưỡi Dao Khát Máu, tiết kiệm một danh ngạch đạo cụ sử dụng.
“Ồ, Nguyên Thủy Thiên Tôn cho Âm Thi chiến giáp.”
“Lựa chọn rất thông minh, như vậy Âm Thi của hắn có thể đối kháng Âm Thi của Triệu Thành Hoàng rồi.”
“Nói là nói như vậy, nhưng bản thân hắn phải đối phó Triệu Thành Hoàng như thế nào? Triệu Thành Hoàng sau khi hóa quỷ, chiến lực áp sát cảnh giới Thánh Giả.”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn là Thần Dạ Du, có thể dùng ‘Dạ Du’ để đấu mà.”
Lúc khán giả chỉ điểm giang sơn, trưởng lão Kiếm Khách mặc áo giáp bước về phía lôi đài, cao giọng nói: “Yên lặng!”
Tiếng người hỗn độn ồn ào nhất thời yên tĩnh.
Kiếm Khách mặc giáp tiếp theo tuyên bố:
“Trận chiến cuối cùng. Nguyên Thủy Thiên Tôn vs Triệu Thành Hoàng, bắt đầu!”
Theo tiếng bắt đầu này, khán giả nghe thấy được trái tim mình đập điên cuồng ‘Thình thịch!’, mọi người đều khẩn trương kích động hẳn lên.