Ý thức của hắn vô cùng rõ ràng, sức khống chế đối với thân thể đạt đến mức tận cùng.
Trương Nguyên Thanh yên lặng dẫn động Thái Âm lực trong cơ thể, từng chút một đảo loạn chúng nó, dẫn bạo chúng nó, trong lòng chợt phát lạnh, như dòng chảy lạnh tràn ra tứ chi bách hải.
“A A ~”
Trương Nguyên Thanh khom lưng, làn da nhanh chóng nhuộm lên màu xanh đen, nổi lên hào quang như kim loại, mười đầu ngón tay mọc ra móng vuốt đen nhánh bén nhọn, hốc mắt bị năng lượng tối đen sền sệt chiếm cứ.
Hình thể hắn chợt bành trướng, chiều cao vụt lên đến 1m9, cơ bắp quanh thân cuồn cuộn, mạch máu màu đen nổi lên từng cái.
Dưới chân ngưng kết sương trắng lạnh lẽo, nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.
Trong mấy hơi thở, hắn biến thành một quái vật diện mạo dữ tợn, cùng một quái vật khác xa xa giằng co.
Hóa quỷ? !
Triệu trưởng lão đứng bật dậy, ánh mắt sắc bén, nhìn chằm chằm trên sân.
Các Thần Dạ Du của Thái Nhất môn vẻ mặt dại ra.
Mắt trưởng lão Ngũ Hành minh chợt sáng lên.
Trên khán đài, một bóng người âu phục màu trắng đứng bật dậy, không ngồi nữa.
Ở phía sau hắn, một đám Bạch Hổ vệ đồng loạt đứng lên theo.
Một cử động này tạo thành phản ứng dây chuyền, đám đông dày đặc phập phồng, từng mảng lớn khán giả đứng lên.
“Là, là ảo thuật sao? !”
Trên khán đài, có người lẩm bẩm.
Điều trước mắt nhìn thấy quá mức rung động, không đủ chân thật.
Bọn họ nhìn thấy gì?
Nguyên Thủy Thiên Tôn, thi triển ra tuyệt kỹ của Triệu Thành Hoàng.
“Là thật, ngươi không thấy đám người Thái Nhất môn ngây ra rồi sao, ngay cả Triệu trưởng lão cũng kinh ngạc đứng dậy.”
Đồng bạn bên cạnh dùng một loại thanh âm như nói mê đáp lại.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn làm như thế nào?”
“Không biết, nhưng có thể khẳng định, trận chiến đấu này mặc kệ ai thắng, tên tuổi Nguyên Thủy Thiên Tôn đều bùng nổ rồi, hắn sẽ trở thành hàng ngũ mạnh nhất giai đoạn Siêu Phàm, hắn sẽ bao trùm mọi người cùng thế hệ, bao gồm Triệu Thành Hoàng.”
Một thiên tài vượt phó bản, lại thêm chiến lực vô địch, Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ trở thành Phó Thanh Dương giai đoạn Siêu Phàm.
Đấu lôi đài chấm dứt, tổ chức tà ác bên kia, khẳng định sẽ sửa chữa bảng xếp hạng, liệt Nguyên Thủy Thiên Tôn vào đứng đầu bảng.
“Không, không có khả năng!”
Trong hốc mắt tối đen của Triệu Thành Hoàng lóe ra ác ý cùng dữ tợn, tựa như oan hồn trong địa ngục bò ra, rít gào:
“Cậu sao có khả năng biết một chiêu này, cậu không nên biết một chiêu này.”
Mình một lần rồi lại một lần tiến vào phó bản, tiếp nhận Thái Âm lực rửa tội, rèn luyện nó, quen thuộc nó, dẫn đường nó, nắm giữ nó, ta ở giai đoạn Siêu Phàm đình trệ ước chừng một năm, rốt cuộc vận dụng phần kỹ xảo này lô hỏa thuần thanh.
Nếu ngươi một người mới vừa trở thành Thần Dạ Du không đủ ba tháng, có thể dễ dàng thi triển một chiêu này, vậy ta tính là thế nào?
Vậy chúng ta tính là cái gì?
Trong lòng Thần Dạ Du Thái Nhất môn cũng đang nghĩ vấn đề này.
Bao gồm Tôn Miểu Miểu, cũng không khỏi trầm mặc.
Triệu Thành Hoàng có thể hóa quỷ, bọn họ là tiếp nhận, người ta có ông cấp Chúa Tể dạy, hơn nữa đủ cố gắng, ở giai đoạn Siêu Phàm rèn luyện thêm một năm, có thành tựu như vậy là thiên kinh địa nghĩa.
Nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn một người mới, từ trí mưu đến đạo cụ, từ đạo cụ đến hóa quỷ, đây là đã vượt qua phạm trù thiên tài, đây là quái thai.
Đều là Thần Dạ Du, cảm giác thất bại của bọn họ rất mạnh.
Nguyên nhân thật sự vẻ mặt đám người Triệu trưởng lão mất khống chế cũng ở đây, hóa quỷ ở giai đoạn Siêu Phàm thuộc về kỹ xảo cấp bậc đòn sát thủ, nhưng ở trong mắt các Chúa Tể, chỉ là một kĩ xảo bé nhỏ không đáng kể.
Bọn họ chấn động là Nguyên Thủy Thiên Tôn người này, thế mà là nhân vật ngút trời như vậy.
Đám người Hồng Anh trưởng lão vẻ mặt phức tạp nhìn Tôn trưởng lão một cái.
Tôn trưởng lão: “...”
Tôn trưởng lão phá lệ, sinh ra một cái ý nghĩ: Ta có thể, có lẽ, thật sự hồ đồ rồi! !
Trên lôi đài, Trương Nguyên Thanh thở ra một ngụm Thái Âm lực nồng đậm, giọng khàn khàn trầm thấp:
“Rất khó sao? Ngày đó sau khi xem xong thao tác của anh, tôi liền về nhà thử chút, rất đơn giản thôi, một lần là hiểu.”
Câu này mặc kệ thật giả, khuôn mặt Triệu Thành Hoàng hung hăng giật giật
Hắn hạ thấp lưng, cơ chân cùng lưng phồng lên, làm tư thái vận sức chờ phát động.
Thấy thế, Trương Nguyên Thanh giơ ngang đao trước ngực, đầu ngón tay khẽ vuốt thân đao, lúc này, hắn mới phát hiện, thanh đao này có mấy chỗ lưỡi quằn rất nhỏ.
Nếu đổi thành Lưỡi Đao Khát Máu, đã sớm vỡ rồi, một trận chiến này, nếu không có bộ chiến giáp này, mình là như thế nào cũng không có khả năng thắng.
Trương Nguyên Thanh cảm thụ được xúc cảm đầu ngón tay gồ lên, đối với thực lực của mình có nhận thức rõ ràng.
Ầm!
Cơ bắp đôi chân Triệu Thành Hoàng bùng nổ, lực lượng dẫn xuống mặt đất, bờ cát xung quanh bốc lên bụi bậm.