Ghi chú 2 đã là trả giá, cũng là năng lực, nơi này nhắc tới sức chịu đựng, không chỉ là thể lực, còn có sức chịu đựng phương diện tinh thần, ví dụ như cường độ kiên nhẫn, chịu đau đớn, năng lực chịu đựng đối với khiêu khích vân vân.
Lúc này, Phó Thanh Dương bên cạnh đánh giá:
“Giày Hậu Thổ là một đạo cụ không tệ, nếu cậu có thể lợi dụng tốt năng lực Sơn Thần, thì có thể đối kháng với Triệu Thành Hoàng rồi.”
Lấy thực lực bây giờ của Nguyên Thủy, thật ra kém Triệu Thành Hoàng một đoạn.
Nếu không có bộ chiến giáp kia, Âm Thi của Nguyên Thủy sẽ ở trong thời gian ngắn bị phá, lúc đó, Triệu Thành Hoàng phối hợp Âm Thi triển khai vây công, Nguyên Thủy chắc chắn thua không thể nghi ngờ.
Lại thử mặc tiếp Pháp Bào Âm Dương, xem có kỹ năng bộ trang bị hay không... Trương Nguyên Thanh như chưa nghe thấy Phó Thanh Dương nói, từ ô vật phẩm lấy ra Pháp Bào Âm Dương.
Đã là bộ trang bị, giữa bộ kiện chắc chắn có tăng thêm, bằng không đã không gọi là bộ trang bị.
Nhưng cái tăng thêm này là cần tập hợp đủ bộ trang bị mới sẽ xuất hiện, hay là chỉ cần đạt tới hai món là được, Trương Nguyên Thanh không chắc lắm.
Soạt!
Áo choàng mở ra, khoác trên vai.
Trương Nguyên Thanh cẩn thận cảm ứng một lát, trên mặt lộ ra sự vui mừng bất ngờ.
Quả nhiên có kỹ năng bộ trang bị, kỹ năng này là, sau khi âm dương pháp trận mở ra, phân thân nước lửa sẽ không là người lửa và người nước nữa, giày Hậu Thổ sẽ giao cho hai đại phân thân thực thể -- người đất sét
Thân thể của người đất sét không thể phá vỡ, lực lượng lớn vô cùng.
Trương Nguyên Thanh vui mừng bất ngờ ở chỗ, rốt cuộc bù lại chỗ thiếu hụt phân thân nước lửa công kích không đủ.
Lúc đấu lôi đài nếu có giày Hậu Thổ, pháp trận âm dương mở ra, Trương Nguyên Thanh cam đoan có thể đánh Triệu Thành Hoàng ngay cả ông hắn cũng không nhận ra.
“Cái áo choàng này của cậu là...”
Phó Thanh Dương ngẩn ra một phen, trong mắt lộ ra sự ngạc nhiên.
Làm Thám Báo, hắn từ biểu cảm nhỏ của Nguyên Thủy, cùng với động tác lấy ra áo choàng, đã quan sát được chân tướng.
Trương Nguyên Thanh không giấu: “Cái áo choàng này là đạo cụ ẩn tôi từ trong trấn Âm Dương đạt được, nó là một phần trong bộ trang bị tế trời, giày Hậu Thổ cũng vậy.”
Phó Thanh Dương đã thu lại sự kinh ngạc, khẽ gật đầu:
“Khó trách cậu lúc ấy nhờ tôi xem xét thuộc tính giày Hậu Thổ, bộ trang bị cực kỳ hiếm thấy, cho tới nay, bộ trang bị được chúng ta thu được, biết được, không vượt qua mười bộ. Mỗi một bộ đều giá trị cao ngất.”
“Cho dù là các trưởng lão, cũng rất khó thu thập được trọn vẹn bộ trang bị. Nguyên Thủy, vận may của cậu rất không tệ.”
Khuôn mặt Trương Nguyên Thanh lộ ra nụ cười khó có thể ngăn được: “Tôi tính nghĩ cách kiếm được bộ trang bị tế trời, như vậy có thể dùng mãi đến cảnh giới Chúa Tể.
Phó Thanh Dương nói: “Cái này rất khó, trong Ngũ Hành Minh, tập hợp đủ bộ trang bị chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, mỗi một vị đều là con cưng của trời.”
Trương Nguyên Thanh hỏi: “Phía chính phủ chúng ta có ai tập hợp đủ bộ trang bị rồi?”
Phó Thanh Dương nói: “Tôi!”
Mình không nên hỏi, thì ra chờ ở chỗ này... Trương Nguyên Thanh cúi đầu bái lạy: “Bách phu trưởng lợi hại! Dưới Chúa Tể, ngoài ta còn ai, đợi tới giữa năm, thành Chúa Tể, đạp Lăng Tiêu, xưng bá Ngũ Hành Minh.”
Phó Thanh Dương liếc hắn một cái: “Cậu nghỉ ngơi trước một phen, nối lại xương gãy, giữa trưa ở lại bên này dùng cơm.”
Hai giờ chiều, giác đấu trường.
Từng bóng người buông xuống, khán đài vốn trống trải, trong hai ba giây trở nên kín người hết chỗ, đông nghìn nghịt tất cả đều là đầu người.
Trương Nguyên Thanh xuất hiện ngẫu nhiên ở nơi nào đó của khán đài, hành giả phía chính chủ bên cạnh không nhận ra một ai cả.
Nhưng người khác nhận ra hắn.
“A! Nguyên Thủy Thiên Tôn!”
Thét chói tai là cô nương dung mạo xinh xắn, che miệng, trên mặt tràn đầy niềm vui bất ngờ.
Mấy nữ đồng bạn bên cạnh cô cũng là vẻ mặt kích động hơn nữa hưng phấn.
Mình bây giờ cũng là nhân vật cấp thần tượng rồi... Trong lòng Trương Nguyên Thanh vui vẻ, đang muốn phát huy năng lực xã giao, tâm tình một phen cùng các chị em, bỗng nhiên liếc thấy Quan Nhã ngay tại nơi xa, mỉm cười nhìn về phía bên này.
Dạy bảo của đạo sư cuộc đời hiện lên ở trong đầu.
Trương Nguyên Thanh khẽ gật đầu, học tư thái Phó Thanh Dương, vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng lướt qua các nữ đồng nghiệp, không nhanh không chậm bước đi, đi về phía Lão tài xế.
“Ồ, hắn thật cao ngạo lạnh lùng, không giống với lúc thi đấu biểu hiện hoạt bát.”
“Cao ngạo lạnh lùng mới tốt nha, nói rõ sẽ không câu dẫn phụ nữ bừa bãi, ta thích nam thần cấm dục.”
Cô gái thích nam thần cấm dục, cùng đàn ông thích băng sơn mỹ nhân là chung một đạo lý, ta tuy không đạt được, nhưng bọn họ vẫn là thuần khiết, nam nữ tác phong phóng đãng đều không có danh tiếng tốt, bởi vì trong lòng người theo đuổi thèm nhỏ dãi sắc đẹp của bọn họ biết, nam thần nữ thần của bọn họ mỗi ngày đều lên giường với người khác...