Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 69 - 【Vip】 Nhân Sinh Bách Thái (3)

【VIP】 Nhân sinh bách thái (3) 【VIP】 Nhân sinh bách thái (3)

Hình ảnh kết thúc, Trương Nguyên Thanh mở mắt ra, day day mi tâm căng lên, trong lòng dâng lên một cơn khó chịu, thầm nhủ chị em à cần gì phải thế, bồ nhí cao cấp thường thường chỉ cần phương thức bán đấu giá mộc mạc, nơi nào cũng có thị trường, tội gì phải tức giận với một người đàn ông, đàn ông có thể có mấy ai là thứ tốt.

Còn có, gả người thành thật là không có khả năng, đời này cũng không có khả năng.

Hắn nghĩ như vậy, đột nhiên ý thức được chỗ nào không đúng?

Mình vì sao sẽ có cảm giác nhập vai mạnh như vậy đối với cô gái, mình rõ ràng là thương binh*.

* đàn ông

Vài giây sau, Trương Nguyên Thanh tỉnh ngộ lại, hắn bất tri bất giác bị nữ tính chất lượng cao ảnh hưởng, cách nghĩ thiên về nữ tính hóa, đáy lòng sinh ra ham muốn mãnh liệt đối với tiền tài cùng vật chất.

Còn có vừa rồi thốt ra “không hút thuốc lá”, cũng là bị linh thể ông cụ ảnh hưởng.

Ở sau khi hắn bước đầu ổn định tinh thần, vị linh thể thứ tư tới đây, đây là một người trẻ tuổi gầy yếu tuấn tú, rất dễ dàng làm người ta liên tưởng đến “tiểu nãi cẩu*” loại từ ngữ này.

* thuật ngữ trên Internet TQ, là thuật ngữ chung để chỉ những chàng trai trẻ trung, hay ăn bám, dễ thương và tươi tắn.

“Bề ngoài không kém gì mình, vẫn là hút linh thể đàn ông đi, bảo hiểm hơn an toàn hơn, thực gặp được loại chuyện đó, vẫn là mình ở bên trên.”

Hắn há mồm hút linh thể tiểu nãi cẩu vào trong bụng.

Tạp âm chói tai chấn động màng tai, đèn led lớn nhiều màu sắc xoay tròn, chế tạo ô nhiễm ánh sáng khiến người ta hoa cả mắt.

Phóng mắt nhìn lại, tràn đầy bóng người chớp lên, đầu lắc lư, trong không khí còn có mùi thuốc lá gay mũi.

Đây là một quán bar.

Trương Nguyên Thanh cảm giác thân thể mình không chịu khống chế lắc lư, đồng thời cầm lên ly rượu trên ghế dài, chè chén với bạn bè bên cạnh.

Vui sướng đầm đìa cảm xúc phát tiết, ở trong trống rỗng vui vẻ rượu cùng lắc lư đan xen, tiểu nãi cẩu cùng bạn bè cậu ta thẳng đến hai giờ sáng mới nghỉ.

Hai người gọi grab, quay về phòng thuê, người bạn thể trạng to lớn đỡ cậu ta mở ra cửa phòng ngủ.

Trương Nguyên Thanh tuy không thể khống chế thân thể, nhưng ý thức bản thân rõ ràng, phát hiện người đang nhập vào say như chết, mạch máu đại não đau đớn từng cơn, hắn suy đoán đối phương là uống rượu quá lượng mà chết, hoặc là đột tử?

Đang suy đoán, tiểu nãi cẩu bị vứt ở trên giường, người bạn giúp hắn cởi giày cởi quần, đắp chăn, dùng khăn tay ẩm thay hắn lau mồ hôi trên mặt.

Người bạn này được đấy... Trương Nguyên Thanh thầm nhủ.

Ý niệm vừa dâng lên, hắn liền phát hiện người bạn bắt đầu cởi quần áo, cùng xốc chăn lên, nhanh chóng lột sạch tiểu nãi cẩu.

Trương Nguyên Thanh ngẩn ra, cảm giác sự việc có chút không thích hợp.

Lúc này, hắn nghe thấy tiểu nãi cẩu mơ mơ màng màng than thở:

“Lão công ~ “

“Người bạn” đè ở trên người tiểu nãi cẩu, giơ lên vaseline trong tay, miệng đầy mùi rượu nói:

“Cong mông lên, cho em chút dầu!”

? ? ? Đầu óc Trương Nguyên Thanh “Ầm” một tiếng, giống như sét đánh ngang tai.

Không! Không! Không!

Các ngươi không thể như vậy! Không thể như vậy! !

Trương Nguyên Thanh ở trong cực độ sợ hãi, cực độ kinh hoảng, cưỡng ép gián đoạn đọc lấy ký ức.

Tòa nhà phòng khám bệnh, chỗ ngồi cạnh WC, Trương Nguyên Thanh bỗng mở mắt, như là gặp một cơn ác mộng, há mồm hít thở như thiếu oxy.

Hắn sắc mặt trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ, mồ hôi thấm ướt lưng.

“Tiểu tử, cháu không sao chứ?” Bác gái ngồi gần đó thân thiết hỏi:

“Cháu đăng ký chưa, nơi nào không thoải mái?”

Trương Nguyên Thanh khoát tay, tỏ vẻ mình không sao, lao đầu vào WC, mở ra vòi nước, vốc một vốc nước lạnh vỗ lên mặt.

Đáng sợ, đàn ông quá đáng sợ rồi!

Hắn đã thừa nhận thương tổn giới tính này không nên có.

Quán cà phê, dưới mái che nắng.

Trương Nguyên Thanh bưng một chén cà phê nóng hầm hập, ánh mắt dại ra nhìn bên đường, đèn đường, đèn xe, đèn cửa hàng, đan vào thành cảnh đêm huyễn lệ phồn hoa.

Hồi lâu sau, hắn trút mạnh một ngụm, sau đó như thở dài ra luồng khí đục ngầu trong lồng ngực, như phun ra toàn bộ tinh thần ô nhiễm.

“Cắn nuốt linh thể tăng lên thực lực, thật giống một đường ngang ngõ tắt.”

Hắn rốt cuộc biết vì sao thần dạ du Thái Nhất Môn không muốn cắn nuốt linh thể.

Nếu mang thế gian so sánh bể khổ, người phàm chính là chiếc thuyền con chìm nổi trong đó, đau khổ quấn thân, mỗi người đều có bất hạnh cùng đau đớn của mình.

Những cực khổ này sẽ theo linh thể, cùng nhau chuyển cho thần dạ du, cho dù chỉ là một bộ phận nhỏ, nhưng số lượng tích lũy đến trình độ nhất định, tạo thành ô nhiễm tinh thần cực kỳ đáng sợ.

Về lâu về dài, tinh thần phân liệt cũng là nhẹ.

Nhưng lợi ích quả thật dựng sào thấy bóng, hắn bây giờ giá trị kinh nghiệm là 46%, thời hạn kỹ năng “dạ du” chưa kéo dài, vẫn là chín giây, nhưng tố chất thân thể có tăng lên tương đối rõ ràng, sinh mệnh lực, sức chữa trị cũng tăng trưởng.

Đây là thu hoạch thật sự.

“Đúng rồi, mình còn không biết nguyên nhân cái chết của tên bóng kia... Không, mình không muốn biết một chút nào cả.”

Hắn lòng còn sợ hãi uống một ngụm cà phê.

Bình Luận (0)
Comment