Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 705 - 【Vip】 Đầu Lưỡi (3)

【VIP】 Đầu lưỡi (3) 【VIP】 Đầu lưỡi (3)

Linh thể thần du xuất khiếu.

Một cái bóng như thực như ảo bay ra, lao vào trong cơ thể Vương Tiểu Nhị.

Thân thể Vương Tiểu Nhị đột nhiên cứng ngắc, tiếp đó cả người run rẩy, như là người bệnh động kinh. Đây là linh thể Trương Nguyên Thanh nhập vào, tranh đoạt quyền chủ đạo thân thể Vương Tiểu Nhị.

Thừa dịp hai bên giằng co, Người Chết Số 1thu được chỉ lệnh của chủ nhân, xoay người đi đến cạnh thân thể Trương Nguyên Thanh, cầm lấy Khẩu Trang Kẻ Trầm Mặc, đeo ở trên mặt Vương Tiểu Nhị.

Tất cả động tĩnh theo đó biến mất.

Vương Tiểu Nhị không giãy dụa nữa, đứng lặng ở tại chỗ. Linh thể Trương Nguyên Thanh bay ra, trở về thân thể.

“Không thể cắn nuốt linh thể.”

Trương Nguyên Thanh đi đến bên cạnh Vương Tiểu Nhị, nhíu nhíu mày.

Thần Dạ Du trạng thái thần du, vẫn như cũ có thể thi triển kỹ năng “Phệ Linh”, đây là phương pháp hữu hiệu nhất đối phó Âm Thi, chẳng qua khi Thần Dạ Du chiến đấu với nhau, cơ bản sẽ không chọn dùng.

Bởi vì một khi thần du, ngươi liền xong rồi.

Thân thể thành con dê đợi làm thịt, linh thể cũng sẽ bị kẻ địch đều là Thần Dạ Du áp chế.

Vừa rồi lúc nhập vào, hắn thử cắn nuốt linh thể của Vương Tiểu Nhị, nhưng đã thất bại.

Loại tình huống này, tương tự oán linh bám trên vai kia ở miếu Tam Đạo sơn nương nương không thể cắn nuốt, lúc trước vị Thần Dạ Du cấp 1 kia ở trong phương án vượt bản từng viết, oán linh bám trên vai không thể bị cắn nuốt. Đây là cơ chế bảo hộ của linh cảnh.

Một ít “npc” tương đối quan trọng là không thể xóa sổ, mà như trong trấn Âm Dương, bọn nhỏ của Vương quả phụ, thì có thể tùy ý cắn nuốt, những oán linh nhỏ đó không phải là linh thể không thể thay thế.

“Theo lý thuyết, nhân vật trong phó bản là sẽ cập nhật, đã có thể cập nhật, vậy vì sao không thể cắn nuốt? Có chút kỳ quái... ..”

Trương Nguyên Thanh không rối rắm cơ chế linh cảnh, lập tức dùng Lưỡi Dao Khát Máu, mang thân thể Vương Tiểu Nhị tách rời, đập nát đầu.

Âm Thi này hoàn toàn không còn động tĩnh.

Tiếp theo, hắn phân phó Người Chết Số 1 đi buồng trong tìm đến bát sứ, đựng đầy hai bát to dịch Âm Thi (dầu xác cùng máu), những thứ này đều là tài liệu âm tính rất không tệ.

Hắn thu bát sứ đựng đầy dịch Âm Thi vào ô vật phẩm.

Ô vật phẩm có thể chứa một ít vật nhỏ trong linh cảnh, nhưng vật cỡ lớn thì không thể thu vào.

“Mình nhớ trong giới thiệu linh cảnh từng nhắc tới, Vương Tiểu Nhị từ trong mộ mang ra vật bồi táng, vật bồi táng của hắn khẳng định vẫn còn.”

Buồng trong trừ quan tài, giường, cùng với vài cái tủ gỗ, không có bao nhiêu đồ gia dụng dư thừa, Trương Nguyên Thanh vào buồng trong lục lọi một phen, kết quả không có cái gì cả.

Không đúng nha, vật bồi táng đi đâu rồi?

Không có bất cứ manh mối nào, cái này không hợp lý, dựa theo kinh nghiệm của mình, Vương Tiểu Nhị làm một trong những nhân vật quan trọng của phó bản, hắn nơi này khẳng định sẽ lưu lại manh mối, không có đạo lý Linh Cảnh Hành Giả đánh sống đánh chết, thật vất vả giải quyết nguy hiểm, lại không có thu hoạch gì cả.

Trương Nguyên Thanh suy nghĩ vài giây, mắt sáng lên, bước nhanh quay về sảnh ngoài, mục tiêu rõ ràng đi về phía đầu lưỡi treo trên xà nhà.

“Phốc!”

Vung lên Lưỡi Dao Khát Máu cắt đứt một sợi dây thừng trong đó, đỡ được đầu lưỡi rơi xuống. Vài giây sau, tin tức vật phẩm hiện lên:

“Tên: Đầu lưỡi”

“Loại hình: tổ chức mềm của khoang miệng”

“Công năng: Nói chuyện”

“Giới thiệu: đầu lưỡi cắt từ trong miệng thôn dân, nếu bạn đạt được, xin trả lại nó cho thôn dân.”

“Ghi chú: Dù sao cũng không phân biệt rõ cái đầu lưỡi đó là của ai. Tùy tiện đi, ngươi vui vẻ là được.”

“Đầu lưỡi mới là manh mối, trả lại đầu lưỡi cho thôn dân, sau đó từ trong miệng bọn họ thu hoạch tình báo?”

Trương Nguyên Thanh xem xong ghi chú, liền biết cách dùng chính xác của đầu lưỡi.

Lập tức đi ra khỏi căn nhà đá, xuyên qua sân nhỏ, tới ông lão đang ngất, nhét đầu lưỡi vào trong miệng đối phương.

Một giây sau, đầu lưỡi thế mà lại như kỳ tích nối liền lại, hoàn hảo như lúc ban đầu, tựa như chưa bao giờ bị cắt.

“Bốp!”

Trương Nguyên Thanh tát một phát đánh ông lão tỉnh lại.

Ông lão mở mắt, hoảng sợ nhảy lên, mắng:

“Con bà mày, con bà mày... A, tôi có thể nói chuyện rồi? !”

Trên mặt ông lão tràn đầy sự bất ngờ, lại mắng vài tiếng con bà mày, xác nhận mình thật sự đã khôi phục năng lực nói chuyện.

“Ông lão, tôi có lời muốn hỏi ông.” Trương Nguyên Thanh nói.

“Con bà mày... cậu, cậu hỏi đi.” Ông lão thấy anh bạn trẻ giơ lên con dao sáng như tuyết, sửa lời nói:

“Thằng nhóc này tính thối quá, võ công cao cường, thay tất cả bọn tôi làm thịt Vương Tiểu Nhị, cậu muốn biết cái gì, ông lão nói hết cho cậu.”

Ông lão này nhìn là biết lão điêu dân... Trương Nguyên Thanh hài lòng thu dao lại, hỏi:

“Vấn đề đầu tiên, Vương Tiểu Nhị sao lại biến thành như vậy?”

Bình Luận (0)
Comment