Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 807 - 【Vip】 Lựa Chọn Trận Doanh (6)

【VIP】 Lựa chọn trận doanh (6) 【VIP】 Lựa chọn trận doanh (6)

“Liền dứt khoát trốn đi, lấy tĩnh chế động, yên lặng xem biến hóa. Ài, sớm biết phó bản giết chóc nguy hiểm như vậy, chị đã không tham gia, bằng không chị bây giờ thoải mái nằm ở văn phòng bật điều hòa, cày phim bộ.”

Vẻ mặt cô ảo não.

Cô gái này làm sao vậy? Trương Nguyên Thanh ánh mắt khác thường đánh giá cô, thiếu chút nữa hoài nghi Quan Nhã này là người khác khoác da người ngụy trang.

Bình thường Quan Nhã sẽ cười ha ha nói:

“Chị là phụ nữ, chị đương nhiên là bất động.”

Dùng bánh xe nghiền nát hắn.

“Chị Quan Nhã, chị bình thường chút, vừa rồi bị dây leo quật hỏng đầu óc rồi?” Trương Nguyên Thanh nói.

... Quan Nhã theo bản năng trả lời: “Chị chưa bị quật trúng đầu óc, chị dùng đạo cụ chặn hết. Cậu nếu chỉ phong cách nói chuyện, ừm, mặt nạ trả giá là không thể nói dối, có hỏi tất đáp.”

Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ.

Lúc này sắc trời đã nhá nhem tối, bầu trời lưu lại một vệt sáng quật cường, hai người chạy một lúc, trước sau chưa thấy sơn quỷ xuất hiện.

Sơn quỷ là trận doanh thành Thất Lạc, Quan Nhã cũng là trận doanh thành Thất Lạc, chưa gặp sơn quỷ, chẳng lẽ là Quan Nhã may mắn quá kém dẫn tới? Trương Nguyên Thanh nhịn không được bắt đầu đoán.

Bởi vì vận may quá kém, cho nên sơn quỷ chưa tới cứu cô ấy?

Nghĩ đến đây, Trương Nguyên Thanh ngược lại không vội, dừng bước.

Quan Nhã cũng theo đó dừng lại, nhíu mày nói: “Làm sao vậy!”

Vừa hỏi xong, cô liền thấy Nguyên Thủy lấy ra ba món đạo cụ, phân biệt là một món giáp mây, một đôi bảo vệ tay, một đôi bảo vệ chân.

“Đây là bộ trang bị phía chính phủ cho tôi mượn, bộ trang bị cấp thấp, nhưng ở giai đoạn Siêu Phàm, xem như cực phẩm trong cực phẩm.” Trương Nguyên Thanh nói:

“Chị Quan Nhã, tôi tính cho chị dùng. Chị như vậy có thể phát huy tốt hơn ưu thế cận chiến của chị. Tôi có con bài chưa lật khác, bộ trang bị này với tôi mà nói, chỉ là dệt hoa trên gấm.”

Khi nói câu này, hắn chăm chú nhìn vào mắt Quan Nhã, vẻ mặt thành khẩn, giọng điệu chân thành tha thiết.

Cho chị? Quan Nhã ngây cả người, cô có chút khó có thể tin, ngẩn ra nhìn vào mắt Nguyên Thủy.

Ánh mắt hắn trong suốt chân thành tha thiết, giống như ẩn chứa lực lượng làm người ta say lòng.

Trái tim Quan Nhã loạn một nhịp, bỗng nhiên dời ánh mắt đi, cúi đầu nhặt lên bộ trang bị, không tập trung lắm mặc vào.

Chờ khi cô mặc xong, tra xem thuộc tính đạo cụ, mới phát hiện trả giá đáng sợ kia...

“Sao cậu không nói sớm một chút? !”

Quan Nhã trừng mắt.

Vẻ mặt Trương Nguyên Thanh đầy nghi hoặc: “Nói cái gì?”

Nói động dục đó, trả giá quan trọng như vậy vì sao không nói! ? Quan Nhã hít sâu một hơi, vừa định nói không có gì, thốt ra lại thành:

“Nói động dục đó, trả giá quan trọng như vậy vì sao không nói...” Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ: “Tôi cho rằng, ở trước mặt phó bản giết chóc, trả giá cái gì cũng bé nhỏ không đáng kể.”

Quan Nhã nhất thời nghẹn lời.

Nếu như vậy, cũng chỉ có thể mặc mãi, hoặc là vượt ải, hoặc chết ở trong phó bản, tuyệt đối không thể cởi ra... . Nàng lại hít sâu một hơi, giả bộ ra bộ dáng như không có việc gì.

Nhưng lúc này, bên tai vang lên thanh âm “ngây thơ vô tà” của Trương Nguyên Thanh: “Chị Quan Nhã, nhà chị ở đâu thế?”

“Nhà trọ Thiên Thần số 291 đường Tân Môn, phòng 302 tầng ba...” Quan Nhã theo bản năng trả lời vấn đề này.

Quan Nhã: “...”

Hai người rất nhanh đến bảng thông báo trung bộ rừng rậm, dọc theo đường đi không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.

Thành viên Ngũ Hành minh, phần lớn còn ở lại tại chỗ, Thần Dạ Du Thái Nhất môn cùng tán tu thì không thấy bóng dáng, nghĩ hẳn là hướng tới chỗ sâu trong trung bộ thăm dò.

Trương Nguyên Thanh đứng ở trước bảng thông báo, lúc này mới từ trong túi lấy ra quả đỏ chuẩn bị cho Quan Nhã.

Sở dĩ không dám cho trước, là sợ sau khi Quan Nhã thay đổi trận doanh, vận rủi sẽ đưa tới sơn quỷ tập kích.

Đợi sau khi Quan Nhã cắn nuốt quả đỏ, hai người vượt qua bảng thông báo.

Trương Nguyên Thanh nghe thấy bên tai vang lên tiếng nhiệm vụ nhắc nhở:

“Đinh! Đã kiểm tra được minh hữu cùng trận doanh, tổ đội hay không? Nhân số đội ngũ không thể ít hơn mười lăm người, không thể nhiều hơn hai mươi bốn người. “

“Đinh! Đọc ra ID linh cảnh của minh hữu. Có thể phát ra lời mời tổ đội.”

“Đinh! Nhiệm vụ phụ tuyến đang cập nhật... Mời tổ đội.”

Nhân số tổ đội nhiều nhất 24 người, vừa vặn là danh ngạch Thánh Giả.

Trương Nguyên Thanh nghe xong tiếng nhiệm vụ nhắc nhở, nhìn lướt qua các linh cảnh hành giả tụ tập ở bên người, Khương Tinh Vệ, Thiên Hạ Quy Hỏa, Âm Si, Bạch Hổ Vạn Tuế, tổng cộng mười ba người.

Rất hiển nhiên, nhóm người này ở lại chỗ này, là chờ đợi tổ đội với hắn.

“Người khác đâu?”

Trương Nguyên Thanh thuận miệng hỏi.

“Theo Triệu Thành Hoàng đi rồi.” Thiên Hạ Quy Hỏa miệng ngậm cọng cỏ, dựa chéo vào thân cây, nói:

“Trứng không thể đặt hết trong một giỏ, cậu sau khi gia nhập đội ngũ, nhìn thấy nhiệm vụ phụ tuyến liền hiểu, đội ngũ càng phân tán càng tốt.”

Bình Luận (0)
Comment