Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 825 - 【Vip】 Rừng Rậm Sinh Sôi Nảy Nở (4)

【VIP】 Rừng rậm sinh sôi nảy nở (4) 【VIP】 Rừng rậm sinh sôi nảy nở (4)

Lúc này, Trương Nguyên Thanh ghé vào trên lưng Quan Nhã mở mắt, ánh mắt lặng lẽ nhìn chằm chằm Thiên Hạ Quy Hỏa, cười nói: “Đã trở lại, không cần lo lắng.”

“Nếu anh lo lắng cho cái chai của mình, vậy càng không cần lo lắng, tôi chưa đánh mất, nhưng đặt ở trên người Âm Thi, chờ cô ấy đuổi kịp lại trả anh.”

Ryo Asano và Quan Nhã lộ vẻ mặt vui mừng, sau đó, Quan Nhã cảm giác cánh tay Trương Nguyên Thanh ôm cổ mình hơi căng thẳng.

Hắn có băn khoăn... Cô lập tức hiểu ám chỉ của Trương Nguyên Thanh, chưa thả hắn xuống.

“Tôi không phải vì cái chai mà đến, nếu đánh mất, cậu đền một món đạo cụ cho tôi là được.” Thiên Hạ Quy Hỏa nói xong, tạm dừng vài giây, không tự giác hạ giọng:

“Có chuyện, tôi cảm thấy cần nói cho cậu.”

Trương Nguyên Thanh khẽ hít một hơi ở cái cổ ngọc trắng nõn của Quan Nhã, một bộ tư thái chiếm tiện nghi cô mới không muốn xuống, nửa say mê nửa tùy ý nói: “Chuyện gì?”

Cổ Quan Nhã nổi lên một tầng da gà, cố nén.

Thiên Hạ Quy Hỏa nhìn kỹ hắn một cái, nói. “Tôi cảm thấy Cậu Bé Bán Diêm có vấn đề.”

Trương Nguyên Thanh nhíu mày, không tỏ thái độ, hỏi: “Mộc Yêu kia hắn có vấn đề gì?” Thiên Hạ Quy Hỏa trầm giọng nói:

“Tôi phát hiện hắn cách mỗi một đoạn, sẽ chạm vào cây ven đường, rất có quy luật, không giống như tùy ý làm.”

Trương Nguyên Thanh nhw có chút suy nghĩ, “Anh cảm thấy thees này sẽ có vấn đề gì?”

Thiên Hạ Quy Hỏa nhún nhún vai, giọng điệu có chút ý vị sâu xa: “Tôi chỉ là mang thứ tôi nhìn thấy nói cho cậu, về phần vấn đề gì, tôi không biết. Cậu có thể coi là một phen nói lời thừa.”

Nói xong, hắn vừa xoay người vừa nói: “Nhớ rõ trả lại đạo cụ cho tôi.” Bước nhanh rời đi.

Chờ Thiên Hạ Quy Hỏa đi ra một khoảng cách, tiếng Trương Nguyên Thanh bỗng suy yếu, thấp giọng nói: “Chị Quan Nhã, hành động mai phục của tôi bị bán đứng, tôi thiếu chút nữa không thể trở về.”

Thân thể mềm mại của Quan Nhã hơi căng thẳng, tiếp đó khôi phục, cô vừa thong thả tiến lên, vừa thấp giọng đáp lại: “Không có khả năng.”

Tiếp theo bổ sung nói: “Trừ phi phản đồ kia có đạo cụ liên lạc đặc thù, đạo cụ liên lạc giống điện thoại di động.”

Chỉ có như vậy, mới có thể truyền tình báo thời gian thật, để trận doanh tà ác lúc đó lâm vào trong sương mù dày đặc, biết được bên ngoài có Nguyên Thủy Thiên Tôn mai phục.

Trương Nguyên Thanh bất đắc dĩ nói: “Sẽ là đạo cụ thế nào.”

Phương diện này, hắn chịu thiệt bởi không có kinh nghiệm. Từ khi trở thành linh cảnh hành giả đến nay, hắn chưa từng thấy đạo cụ tương tự điện thoại di động, có thể khoảng cách xa thời gian thật truyền tình báo.

Hiện đại khoa học kỹ thuật phát triển cao độ, đạo cụ tương tự hoàn toàn là gân gà.

“Không biết...” Quan Nhã xóc lên hắn mềm nhũn vô lực, chân mày nhíu lại, giọng điệu dịu dàng: “Bị thương rất nặng?”

Trương Nguyên Thanh “Ừm” một tiếng, linh thể bị thương nặng, lại mạnh mẽ thi triển Khiếu Nguyệt, gấp đôi gánh nặng.

Hắn giờ phút này đầu đau muốn nứt, kèm theo mê muội cùng cơn buồn nôn mãnh liệt, may mà hắn bình thường tần suất bệnh cũ tái phát cao, đối với đầu đau có sức nhẫn nại rất mạnh, đổi thành Thần Dạ Du khác, sớm hôn mê rồi.

Dọc theo đường đi, theo cảm ứng giữa linh phó cùng chủ nhân, hắn quay trở về thân thể.

“Không cần lo lắng, tôi có sinh mệnh nguyên dịch, thực gặp phải nguy hiểm, sẽ dùng nó khôi phục.” Trương Nguyên Thanh trấn an một câu.

Quan Nhã nhẹ nhàng gật đầu, chậm rãi đi theo phía sau đội ngũ, chưa mở miệng quấy rầy.

Trương Nguyên Thanh vừa tĩnh dưỡng, vừa bắt đầu suy nghĩ, có cái chi tiết khiến hắn rất bất ngờ, Bách Vô Cấm Kỵ thế mà lại chưa sử dụng món đạo cụ bí mật kia.

Khả năng duy nhất là, món đạo cụ đó có điều kiện sử dụng, không phải loại hình bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra đối địch.

Càng là đạo cụ như vậy, càng nguy hiểm... Trương Nguyên Thanh hít sâu, ngửi mùi trên người Quan Nhã, mỏi mệt mà thích ý cười nói: “Chị Quan Nhã, tôi phát hiện một sự kiện.”

“Cái gì?” Cô theo bản năng đáp lại.

Trương Nguyên Thanh cười ‘Hắc’ nói: “Thì ra trên người mỹ nhân đổ mồ hôi, cũng thơm.”

... Quan Nhã kêu “A” một tiếng

“Trên người chị chỉ có mùi mồ hôi, cùng với sau khi vận động trèo non lội suối, tiết ra hormone. Động vật lúc động dục, sẽ đặc biệt mẫn cảm đối với hormone khác phái, cảm thấy dễ ngửi. Cho nên, cậu cảm thấy chị thơm không phải mồ hôi của chị có mùi thơm, mà là cậu đã động dục.”

“Ặc, thật không hổ là chị Quan Nhã, loại thời điểm này cũng còn có thể nói lời mặn.” Trương Nguyên Thanh vẻ mặt kính nể.

Quan Nhã nghiến răng ken két nói: “Cậu còn trả đũa?”

“Bỏ đi, không so đo với cậu, cậu cũng phế một nửa rồi. Nói chính sự, chị vừa rồi luôn quan sát Thiên Hạ Quy Hỏa, từ góc độ một Thám Báo mà nói, hắn không nói láo, ít nhất chị chưa nhìn ra.”

“Nhưng lời của hắn có vấn đề rất lớn, căn cứ tình huống cậu gặp phải, nội gian hẳn là vận dụng đạo cụ tương đối cao cấp, hành vi đánh dấu ven đường không phù hợp tình huống cậu gặp phải, hơn nữa, còn dễ dàng lưu lại nhược điểm, trong đội ngũ cũng không chỉ một mình chị là Thám Báo. Cậu Bé Bán Diêm làm như vậy, không có đạo lý.”

Bình Luận (0)
Comment