Miếu sơn thần phong cách cổ xưa, tĩnh đứng lặng ở đỉnh núi, tắm rửa ánh trăng, bối cảnh là bầu trời đêm trong suốt cùng tán cây sum xuê trùng điệp.
Trong thần miếu trống trải hơn nữa thô ráp, sáu cây cột đá tráng kiện chống đỡ khung đỉnh, mái vòm là những phiến đá mỏng mà lớn ghép thành, cột đá cũng là đá trộn bùn lầy xây.
Tuy thô ráp đơn sơ, nhưng đám khỉ núi này, quả thật đã nắm giữ nguyên lý kiến trúc học đơn giản. Chỉ số thông minh rất cao.
Cuối đại điện, là một tòa thần đài cao cao, trên đài dựng một pho tượng đá, mơ hồ là nữ giới, ngũ quan mơ hồ, thậm chí không có trang phục, nhưng đàn khỉ cố gắng thông qua đặc thù sinh lý, biểu đạt ra vị sơn thần này là một người phụ nữ.
Bộ ngực nhô lên!
Trong tay bức tượng nắm một cây pháp trượng bện từ dây leo, đầu trượng khảm một viên đá quý xanh biếc. Trương Nguyên Thanh dẫn theo mọi người tới trước bức tượng, đưa tay thử đụng vào pháp trượng.
Một bức tường vô hình ngăn trở động tác của hắn, đồng thời, bên tai vang lên tiếng nhắc nhở nhiệm vụ:
“Đinh! Vật phẩm này không thể đụng vào!”
Đạo cụ kiểu bối cảnh, không thể bị linh cảnh hành giả lợi dụng? Nhưng trong nhiệm vụ phụ tuyến 3 đề cập, tà tu phái ra nanh vuốt ý đồ cướp đoạt pháp trượng sơn thần... Chỉ có trận doanh sơn quỷ có thể lấy đi nó.”
Trương Nguyên Thanh đang suy nghĩ, bỗng nhiên nghe thấy Khương Tinh Vệ hô: “Nơi này có tranh!”
Mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Khương Tinh Vệ giơ đuốc, đứng ở bên tường, chỉ vào tranh tường trên vách đá ồn ào.
Những bức tranh tường này tàn phá mà ảm đạm, đa số là dùng đá vôi vẽ phác thảo ra đường nét đơn giản, số ít kèm theo sắc thái, phong cách vẽ cực kỳ trừu tượng.
Một đám người cẩn thận phân biệt hồi lâu, nửa xem nửa đoán, mới biết được nội dung của tranh tường.
Kể là sơn thần chiến đấu với tà tu, tà tu cường đại ở trong thành thị tàn sát bừa bãi, hắn mê hoặc người sống trong thành thị, tụ tập mọi người cùng một chỗ, sau đó, người que trên tranh tường không ngừng ngã xuống, cả người là máu (máu do quả mọng màu đỏ nhuộm màu).
Máu tươi của mọi người hội tụ thành một ao máu, trong ao máu mở một đôi mắt màu đen.
Ngay tại lúc mọi người không ngừng chết đi, sơn thần cầm pháp trượng buông xuống, bắt đầu kịch liệt giao phong với tà tu, cũng thành công giết chết tà tu. Sau nữa vị sơn thần này ở bốn phía thành thị xây lên “tường cao”, đoạn tuyệt liên hệ của thành thị cùng bên ngoài.
“Kỳ quái, nội dung trên tranh tường biểu hiện tà tu đã bị sơn thần giết chết, vậy cô ấy phong ấn thành thị này mục đích là gì?”
“Tà tu tựa như đang cử hành nghi thức gì? Con mắt trong ao máu... Mục đích sơn thần phong ấn thành thị, có thể là phòng ngừa con mắt kia đi ra hay không.”
“Hẳn là thế, cho nên nhiệm vụ chủ tuyến của chúng ta là đến thành Thất Lạc.”
Mọi người bắt đầu thấp giọng thảo luận.
Lúc này, Ryo Asano lớn tiếng nói: “Người trận doanh tà ác sắp tới rồi.”
Các hành giả chính phủ mở ra bản đồ tra xem, đám người trận doanh tà ác đã xuyên qua Rừng Rậm Di Động, cách lối ra mê cung rừng rậm rất gần rồi.
Trương Nguyên Thanh liền nói ngay: “Đi ra ngoài đi, chuẩn bị đối địch. Hai đội ngũ khác còn chưa đến, nhưng cách đỉnh núi cũng không xa nữa.”
Hai đội ngũ khác tốc độ tiến lên hơi chậm, dù sao trong đội ngũ của bọn họ không có Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Hy vọng bọn họ có thể đến sớm một chút.” Mẫu Đơn Tiên Tử thở dài. Bằng không bọn họ đội ngũ này sẽ tổn thất thê thảm nặng nề.
Đúng lúc này, có người kêu ‘A’ một tiếng: “Yên tâm, các người không cần nghênh địch. Một cửa ải này, trận doanh sơn quỷ thắng chắc rồi.”
Mọi người nghe vậy, quay đầu nhìn lại.
Người nói chuyện là Âm Si, hắn đứng bên cột đá cách xa mọi người, vẻ mặt cười lạnh lấy ra một cái sa bàn rừng rậm to bằng bàn tay, hơi thu nhỏ.
“Cút về Rừng Rậm Di Động đi!”
Dứt lời, sa bàn rừng rậm hóa thành ánh sáng vỡ vụn tán loạn, bao vây mọi người ở đây. Một giây sau, bọn họ biến mất không thấy.
Hắn mới là nội gian, là người của Ám Dạ Mân Côi.
Ở sau khi báo cho trận doanh tà ác kế hoạch mai phục của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Âm Si đã cân nhắc đến nếu phục kích Nguyên Thủy Thiên Tôn thất bại, như vậy sự tồn tại của nội gian tất nhiên bại lộ. Hắn cần làm ra ứng đối. Vì thế âm thầm lợi dụng năng lực thôi miên của Nhạc Sĩ, ảnh hưởng Cậu Bé Bán Diêm không hề phòng bị, để gã cố ý ở trước mặt Thiên Hạ Quy Hỏa làm ra một loạt hành động quái dị.
Người bị thôi miên sẽ không phát hiện có bất cứ vấn đề gì, sẽ không ý thức được mình đã bị thôi miên.
Mà lấy trí tuệ của Thiên Hạ Quy Hỏa, nhất định sẽ chú ý tới Cậu Bé khác thường. Nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn thật sự còn sống trở về, Thiên Hạ Quy Hỏa nhất định sẽ nói cho Nguyên Thủy Thiên Tôn chuyện này.