Nơi xa, hai tay Tôn Miểu Miểu ấn lên mặt đất, cánh tay dài để lộ bên ngoài mọc đầy vỏ cây trạng thái vảy, lòng bàn tay tựa như có rễ cây kéo dài hướng trong lòng đất. Đây là đạo cụ thưởng khi cô thông quan rừng rậm thụ yêu đạt được.
Có thể ở trong năm phút đồng hồ, nắm giữ năng lực của thụ yêu, kéo dài ra dây, rễ cây công kích kẻ địch.
“Vù vù vù vù...”
Càng nhiều rễ cây hơn phá đất chui ra, quấn quanh thây khô giữa không trung, trói buộc nó chặt chẽ.
A Nhất trên không trung nhắm chuẩn thời cơ, chợt lao xuống, trong quá trình đó, cánh tay hắn hóa thành gai xương sắc bén, phía cuối nhuộm lên màu tím đen.
Kỹ năng mê hoặc của thây khô yếu đi, tìm cơ hội phóng thích búp bê ma cùng quỷ tân nương nhập vào, lại thử dùng chày Phục Ma công kích ngực nó, nói không chừng có thể một lần hành động giải quyết nó... Trương Nguyên Thanh lặng lẽ thi triển Dạ Du tới gần thây khô.
Lúc này, các hành giả trận doanh hợp pháp, tà ác ban đầu đào tẩu, thấy động tĩnh chiến đấu nơi đây kéo dài không ngừng, các cao thủ bên ta thế mà chưa thua, ùn ùn quay về, ở nơi xa xem chiến đấu.
Vừa vặn nhìn thấy một đám cao thủ đứng đầu phối hợp ăn ý, thế công nối tiếp chặt chẽ, tuy không ngừng có người bị thương, nhưng đánh thây khô liên tiếp bại lui, cố gắng chống đỡ.
“Phá vỡ phòng ngự rồi, thế mà phá vỡ phòng ngự rồi!”
Đám nghề nghiệp tà ác nhìn A Nhất từ trên trời lao xuống, tinh thần rung lên, phấn chấn nói
“Phá vỡ phòng ngự rồi thì tốt, lấy độc tố cùng lực công kích của A Nhất, chỉ cần phá vỡ phòng ngự, liền có thể giết chết nó.” Lòng tin bị dập tắt nhất thời thiêu đốt trở lại.
Người trận doanh sơn thần phấn chấn tương tự, nhưng trong lòng lại có sầu lo, sợ A Nhất sau khi giết chết boss, bên ta mất đi phần thưởng Trái Tim Rừng Rậm.
A Nhất lao xuống tốc độ cao, gào thét mà tới, giơ gai xương màu tím đen, lao về phía ngực thây khô.
Lúc này, con mắt lồi ra ngoài của thây khô một lần nữa hiện lên chú văn mê hoặc ảm đạm. Nó tích tụ lực lượng đã lâu, rốt cuộc có thể sử dụng lần nữa.
Con ngươi màu hổ phách của A Nhất nháy mắt tan rã, đầu óc tắt máy, cánh mỏng dừng vỗ, giống như một chiếc máy bay mất khống chế, dừng phi hành, ở dưới tác dụng của quán tính, sát thây khô, lao chéo đi về phía tường ngoài tòa nhà dân.
Phựt!
Thây khô chợt bành trướng cơ bắp, phát lực giãy đứt dây leo, rễ cây, nhẹ nhàng hạ xuống đất, hướng về các linh cảnh hành giả nơi xa lao đi. Nó muốn cắn nuốt tinh huyết các sinh linh nhỏ yếu kia, khôi phục lực lượng.
Ven đường không ngừng có rễ cây lao ra, ý đồ ngăn cản bước chân của nó, nhưng đều bị thây khô linh hoạt tránh đi, đây cũng là nguyên nhân nó không chọn cắn nuốt tinh huyết Vu Cổ Sư bên cạnh, vậy tất nhiên sẽ rơi vào kẻ địch phía sau quấy nhiễu, vây kín.
Mà săn giết con kiến nơi xa, thì khiến bọn họ ngoài tầm tay với, vô lực cứu viện, hơn nữa con kiến nhỏ yếu càng dễ đánh chết hơn.
“Hỏng bét!”
Tôn Miểu Miểu thao túng dây leo rễ cây, không thể cuốn lấy thây khô, khẽ biến sắc.
Triệu Thành Hoàng, Thiên Hạ Giai Bạch, Duy Ngã Độc Tôn, Mao Sơn Thuật Sĩ mấy người chưa bị thương, trong lòng trầm xuống, nhanh chóng truy kích thây khô, ý đồ ngăn cản. Nhưng bọn họ khoảng cách quá xa, làm sao có thể nhanh hơn thây khô
Một bên khác, một đám linh cảnh hành giả đang bao hàm chờ mong, ngồi chờ boss bại vong, tựa như vịt bị bóp chặt cổ họng, tập thể thất thanh. Nhìn thây khô lao tới tốc độ cao, mọi người lạnh toát cả người, vẻ mặt sợ hãi như ong vỡ tổ.
“A... A Nhất, mau cứu chúng ta... Chúng ta thành chất dinh dưỡng, các ngươi cũng phải chết...”
“Triệu Thành Hoàng, mau ngăn cản nó...”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn đâu, Nguyên Thủy Thiên Tôn ở đâu?!”
Tiếng kêu sợ hãi nổi lên khắp nơi, người trận doanh sơn quỷ chật vật chạy trốn, hoảng hốt không chọn đường. Các linh cảnh hành giả trận doanh sơn thần cũng tương tự chẳng khá gì hơn, chỉ là bọn họ cầu cứu uyển chuyển hơn, vẫn ôm theo chờ mong đối với đám người Triệu Thành Hoàng, Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Không giống đám người nghề nghiệp tà ác, hùng hổ mắng chửi.
Mắt thấy thây khô đã lao vào đám người, muốn đại khai sát giới, đám người từ sợ hãi biến thành tuyệt vọng.
Bỗng nhiên, giọng trẻ con thanh thúy non nớt vang ở bên tai mọi người: “Hì hì hi, chúng ta đến chơi trò chơi đi ~”
Thây khô đang lao nhanh, bước chân khựng lại, thẳng tắp cứng ngắc ở tại chỗ.
Ở phía sau nó, một bóng đen cô gái nhỏ leo lên lưng nó, từng chút một vặn vẹo lưng thây khô, thao túng nó làm ra động tác ngửa ra sau. Thân thể thây khô kịch liệt run rẩy, thân thể ngửa ra sau, lại từng chút một thẳng trở về. Hai bên đấu sức không phát ra tiếng động.
Lúc này, quỷ ảnh mặc áo cưới lại một lần nữa hiện lên ở phía sau thây khô, hoàn thành nhập vào, nhất thời biến thành ba bên đấu sức.