“Trận doanh sơn thần cần thủ bốn trận pháp, mà chúng ta chỉ cần chiếm lĩnh một cái là được, lũ hợp pháp ngu ngốc đó, một khi phân tán, đó là đám ô hợp, làm sao ngăn cản chúng ta tiến công?”
“Nay ưu thế ở bên ta, hơn nữa bên ta còn có con bài chưa lật, lúc này đầu nhập vào một tên Nguyên Thủy Thiên Tôn âm hiểm giả dối, chính là tìm chết!”
Đám người trận doanh sơn quỷ phấn chấn phụ họa, ai cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Bách Vô Cấm Kỵ gã này, không hổ là Yêu Mê Hoặc, năng lực tẩy não rất không tệ... Cửu Lậu Ngư yên lặng ở bên cạnh quan sát.
Vải trắng hắn đắp trên người, là Ám Dạ Mân Côi tặng cho hắn, đạo cụ nghề nghiệp Thần Dạ Du. Công năng của đạo cụ là, khi vải trắng bao phủ thân thể, ngươi sẽ có được năng lực tự lành có thể so với Thần Dạ Du.
Có hai cái trả giá, một là trong lúc chữa trị, linh thể xuất khiếu, thân thể không có năng lực phòng bị nguy hiểm; Hai là bảy ngày kế tiếp, sẽ ngày đêm điên đảo, nghỉ ngơi hỗn loạn.
Thấy làm công tác tư tưởng tương đối rồi, Bách Vô Cấm Kỵ nói: “Ưu thế của chúng ta đã quá rõ ràng, trận doanh sơn thần nhất định sẽ nghĩ cách phá giải ưu thế của chúng ta, không cần hoài nghi, mặc kệ là Nguyên Thủy Thiên Tôn, Triệu Thành Hoàng, hay là tên Hỏa Sư khác loại kia, đều có năng lực này.”
Khấu Bắc Nguyệt tích cực đặt câu hỏi: “Bọn hắn sẽ bài trừ ưu thế của chúng ta như thế nào?”
Không đợi Bách Vô Cấm Kỵ trả lời, nhóc mập giải thích nghi hoặc cho lão đại trước: “Chúng ta chỉ có mười tám người, nếu muốn chia làm bốn đội, vậy mỗi đội chỉ có khoảng bốn người, mà mỗi một trận pháp nhiều nhất chỉ chứa được mười bốn người. Địch đông ta ít, đi chính là chịu chết. Cách làm chính xác là, căn cứ sắp xếp nhân viên của trận doanh sơn thần, châm chích làm ra bố trí.”
Nói tới đây, hắn nhìn về phía mọi người, nói: “Ta cảm thấy có hai điểm phải đạt thành nhận thức chung, một: ta, A Nhất, Bách Vô Cấm Kỵ, Cửu Lậu Ngư, Thiên Hạ Giai Bạch, Đạp Toái Lăng Tiêu, sáu người là phải một tổ. Như vậy mới có thể cam đoan xác xuất thành công. Hai, Nguyên Thủy Thiên Tôn tiểu tử này, quỷ kế đa đoan, rất nhiều đạo cụ, hắn còn nổ súng bắn ‘thằng em’ của lão đại ta, tâm thuật bất chính, không phải thứ tốt, cho nên, tốt nhất tránh đi trận pháp chỗ hắn.”
Đề nghị của hắn đạt được mọi người nhất trí tán thành.
Bách Vô Cấm Kỵ chậm rãi gật đầu, nói: “Có đạo lý, chúng ta bây giờ cần hiểu rõ hành tung của trận doanh sơn thần, cho nên tìm hiểu tình báo là cần thiết, công tác phương diện này giao cho Mộc Yêu.”
Duy Ngã Độc Tôn nhìn về phía hai Mộc Yêu trong đội ngũ, nói: “Các ngươi trước thao túng động vật, theo dõi chặt người của trận doanh sơn thần, chờ Cửu Lậu Ngư chữa trị xong thương thế, chúng ta lập tức hành động.”
A Nhất là Vu Cổ Sư, có được năng lực tự lành. Bách Vô Cấm Kỵ là Yêu Mê Hoặc, cắn nuốt máu một con động vật, liền có thể chữa trị thương thế. Mà các Huyễn Thuật Sư, vừa rồi ngủ một giấc, tinh thần lực bị thương đã khôi phục gần hết.
Mà Cửu Lậu Ngư là Thám Báo, không có phòng ngự, không có chữa trị, chỉ có thể ỷ lại Mộc Yêu cùng đạo cụ chữa trị xương gãy, tốc độ chậm một chút.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, một giờ sau, hai tên Mộc Yêu đi mà quay lại, nói: “Người của trận doanh sơn thần đã xuất phát.”
Lúc này, Cửu Lậu Ngư chữa trị xong thương thế, tinh thần phấn chấn.
Bách Vô Cấm Kỵ đứng dậy, nói: “Theo sau!”
Đoàn người đi theo xa xa phía sau trận doanh sơn thần, do chim bay trên bầu trời, chó hoang, đàn chuột trên mặt đất giám thị hành tung của kẻ địch.
Trải qua nửa giờ bôn ba, bọn họ đi tới trạm tàu điện ngầm bỏ hoang trung tâm thành thị.
“Người trận doanh sơn thần đi vào rồi, đi vào 12 người.”
Bách Vô Cấm Kỵ cười lạnh nói: “Muốn dựa vào ưu thế nhân số? Chúng ta bỏ qua trạm tàu điện ngầm đã làm sao?”
Sau đó, bọn họ đi theo xa xa đám người trận doanh sơn thần tới một tòa cao ốc ngân hàng đổ nát.
“Người trận doanh sơn thần đi vào rồi, đi vào 11 người.”
“Bỏ qua cao ốc ngân hàng, vừa thăm dò vừa báo cáo.”
Trung tâm thương mại trung tâm thành thị.
“Trận doanh sơn thần lần này đi vào chín người.”
“Chín người có những ai?”
“Thần Dạ Du của Thái Nhất môn, Quản Trung Khuy Bảo, Thiên Hạ Quy Hỏa, Vong Linh Kỵ Sĩ, Tốt Qua Sông.”
Vị Mộc Yêu kia nói xong, đột nhiên chấn động: “Năm người cuối cùng là Nguyên Thủy Thiên Tôn, Triệu Thành Hoàng, Quan Nhã, Khương Tinh Vệ cùng Ryo Asano. Bọn họ muốn thủ một tòa trận pháp cuối cùng. Chúng ta chọn cái nào tiến công?”
Đây là thứ có thể trực tiếp suy đoán ra.
Nguyên Thủy Thiên Tôn năm người này, tất nhiên sẽ trấn thủ một trận pháp cuối cùng -- công viên bỏ hoang.
Công viên bỏ hoang và trung tâm thương mại ở trung tâm thành thị, hai chọn một.
Là muốn dựa theo kế hoạch sớm định ra, tránh đi công viên bỏ hoang, hay là thay đổi kế hoạch, tiến công trung tâm thương mại? Năm người ở công viên bỏ hoang đều là cao thủ đứng đầu, nhưng chỉ có năm người, bên ta có thể vào chín tuyển thủ.