Ánh mắt Bách Vô Cấm Kỵ lướt qua kẻ địch, nhìn ngóng chỗ sâu trong công viên, cười nói:
“Ta đã ngửi được mùi máu tươi, rốt cuộc là quái vật thế nào, hy vọng hiến tế khổng lồ như thế?” Hắn nói xong, quay đầu nhìn về phía cao ốc ngân hàng, nói:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhiệm vụ của các ngươi hẳn là tồn tại hạn chế nào đó nhỉ, bằng không, vì sao chỉ có trận pháp cao ốc ngân hàng bị kích hoạt, ba chỗ khác lại chưa có động tĩnh?
“Ta tới đoán xem, ừm, là vì có trình tự hạn chế? Hay là thời gian hạn chế? Mặc kệ là cái gì, có hạn chế là tốt, có hạn chế thì có điểm yếu. Ngươi nói, chúng ta nếu kéo dài thời gian, bám trụ các ngươi ở nơi này, sẽ thế nào?”
Quả thật có thời gian hạn chế, thời gian mỗi tòa trận pháp kích hoạt, cách nhau không vượt qua mười phút.
Bởi vậy, dựa theo kế hoạch, trình tự kích hoạt là cao ốc ngân hàng —— ga tàu điện ngầm bỏ hoang—— trung tâm thương mại trung tâm thành thị—— công viên bỏ hoang.
Sở dĩ là trình tự như vậy, là bởi vì bọn họ bên này có kẻ địch, muốn trả lại Trái Tim Rừng Rậm không dễ dàng, còn nữa, nếu bốn tòa phong ấn không đồng thời kích hoạt, bảo thạch rất có thể sẽ bị “cạy” xuống. Chỉ có sắp xếp công viên bỏ hoang ở cuối cùng, mới có thể bảo đảm trong nháy mắt Trương Nguyên Thanh trả lại Trái Tim Rừng Rậm, đặt cục diện thắng lợi. Trả giá là, bọn họ cần chống đỡ qua hai mươi bảy phút.
“Bớt nói nhảm đi!” Khương Tinh Vệ nóng nảy nói: “Cùng lên đi, lão nương một quyền một tên đánh chết các ngươi.”
Bách Vô Cấm Kỵ không nói lời thừa, mở ra lòng bàn tay, triệu hồi ra một trái tim đen sì.
Trái tim nhảy lên “thình thịch”, như có sinh mệnh. Hắn trước mặt mọi người, một ngụm nuốt chửng trái tim đen sì vào.
Sắc mặt Bách Vô Cấm Kỵ lập tức trở nên dữ tợn, trong cổ họng phát ra tiếng “Ô ô”.
Con ngươi của hắn theo đó dựng thẳng lên, biến thành màu vàng nhạt, tròng trắng mắt thì chuyển thành đen kịt, trong tiếng xẹt xẹt, áo sơ mi màu trắng, quần thể thao rộng thùng thình, áo khoác chính thức, giày hắn đang dùng đồng loạt nổ tung.
Xương khớp Bách Vô Cấm Kỵ vang lên như nổ bỏng ngô, cơ bắp bành trướng, chiều cao ở trong mấy giây tăng vọt đến ba mét, tóc rụng từng mảng lớn, đỉnh đầu trọc lốc, sau đầu mọc ra lông bờm to thắng, cái trán đâm ra một cái sừng duy nhất uốn cong.
Da hắn chuyển thành màu đen, dày chắc bền bỉ, ngón chân cùng ngón tay kéo dài ra móng vuốt màu đen. Cái bụng vốn cơ bụng rõ ràng, thì bành trướng phóng to, hình thành bụng bia.
Trong nháy mắt, Bách Vô Cấm Kỵ đã biến thành một quái vật dị thường khổng lồ, đầu trọc, sau đầu mọc lông bờm cứng, mũi sư tử mồm rộng, răng nanh chìa ra ngoài, làn da thâm đen, cao ba mét, bụng to. Trên làn da thâm đen cứng cỏi khắc nổi một rồi lại một chú văn vặn vẹo phức tạp mà lập thể, chính là chú văn của Yêu Mê Hoặc. Làm người ta chỉ nhìn thấy đã tinh thần thác loạn, suy nghĩ vặn vẹo, hận không thể xé rách hoặc phá hủy bản thân.
“Đây là phần thưởng chúng ta giết chết thụ yêu cùng Hầu Vương đạt được.” Bách Vô Cấm Kỵ giọng khàn khàn, nụ cười bình thường bởi vì dung mạo quá mức xấu xí hung ác, nhìn qua như là cười dữ tợn, nói:
“Sơn quỷ cấp 4!
Hắn trực tiếp ngửa ra con bài chưa lật.
Khí tức hỗn loạn tà ác buông xuống, mang theo cảm giác áp bách của cảnh giới Thánh Giả, khiến các linh cảnh hành giả ở đây trái tim suýt nữa đột nhiên dừng đập, cho rằng thây khô đáng sợ kia sống lại.
May mắn, sơn quỷ tuy có khí tức của Yêu Mê Hoặc, nhưng so với thây khô thì yếu hơn một phần.
Chẳng qua, đây chung quy là quái vật cảnh giới Thánh Giả.
Áp lực đập vào mặt đó khiến Ryo Asano liên tục lui về, bắp chân căng thẳng, cả người cứng ngắc, không dám nhúc nhích.
Đây là con bài chưa lật của trận doanh sơn quỷ? Triệu hồi sơn quỷ cảnh giới Thánh Giả? Trong lòng Quan Nhã dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, cô cho rằng, trong đội ngũ có thể phân cao thấp với sơn quỷ chỉ có cô.
Nhưng cho dù cô có bộ trang bị hộ thân, đối mặt kẻ địch mạnh đáng sợ như vậy, trong lòng vẫn có chút căng thẳng.
Giữa Siêu Phàm cùng Thánh Giả, chênh lệch không phải cấp bậc, mà là một cảnh giới lớn.
Triệu Thành Hoàng nhíu mày, nhanh chóng ở trong lòng cân nhắc. Hắn nếu thi triển hóa quỷ, phối hợp âm thi cấp 4, miễn cưỡng có thể chống đỡ sơn quỷ này, nhưng muốn cản được đối phương, ngăn cản gã tiến vào chỗ sâu trong công viên, như vậy cần một người trong Quan Nhã hoặc Nguyên Thủy Thiên Tôn phối hợp.
Như vậy, ba người còn lại phải trực diện đối phương tám người, căn bản không ngăn được.
Bản thân nhân số chênh lệch rất lớn, sơn quỷ con bài chưa lật này đánh ra, lập tức khiến cục diện lâm vào hoàn cảnh cực độ không ổn.
“Đây, đây là quái vật gì?”
Cao ốc ngân hàng, Mẫu Đơn Tiên Tử thông qua thao túng chim bay, lượn lờ ở nơi xa, thấy giữa cỏ cây thảm thực vật tươi tốt đột nhiên hiện ra một quái vật cao lớn dữ tợn.