Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 935 - 【Vip】 Buông Xuống Hiện Thực (3)

【VIP】 Buông xuống hiện thực (3) 【VIP】 Buông xuống hiện thực (3)

Nhưng không có ai quan tâm hắn, trong mười mấy bình luận số lượng không nhiều, một nửa trả lời rác rưởi, một nửa trào phúng, mắng hắn sỉ nhục của Hỏa Sư.

Mắng hắn đều là Hỏa Sư.

Lại ví dụ như: # Vừa mới nghe được một tin tức, diễn đàn chính thức của Thái Nhất môn cấm chat tập thể, nghe nói là Viên Đình gửi bài đăng gì, bài đăng đã bị xóa, tạm thời không biết nội dung #

Xem đến nơi đây, trong lòng Trương Nguyên Thanh nhất thời lộp bộp một cái, thầm nhủ nên đến vẫn đến rồi.

Việc xấu trong nhà đại trưởng lão Bách Hoa hội nếu là truyền ra, Viên Đình có thể bị diệt khẩu hay không mình không biết, nhưng mình nhất định sẽ bị giận chó đánh mèo.

Sau đó, hắn nghĩ tới chuyện càng thêm đáng sợ: luận rác rưởi của Phó Thanh Dương cùng tình báo Ma Nhãn Thiên Vương cung khai khẳng định cũng không giấu được nữa.

“Bách phu trưởng sẽ không tha cho mình, Cẩu trưởng lão cũng sẽ không, xong rồi, Barbie Q rồi*.”

* mang hàm nghĩa: Xong rồi

Trương Nguyên Thanh nhất thời trong lòng lạnh đi một nửa.

...

Trung tuần tháng sáu, giữa trưa, ánh mặt trời nóng bức.

Bên đường ngoài tiểu khu, siêu thị thả xuống rèm cửa nhựa chắn gió, khách thưa thớt, trong tiệm hoa quả cách vách, ông chủ chán đến chết gặm dưa hấu, cũng không có khách khứa gì.

Năm nay mùa hè đặc biệt nóng bức, các ông bà già cũng không thích đi ra hoạt động nữa.

Trừ dòng xe cộ vẫn chảy xiết như cũ, người đi đường lại ít đến đáng thương.

Xe taxi dừng lại ở ngoài tiểu khu, lại một lần nữa để Hoa Hồng Máu ở vịnh Phó gia, Trương Nguyên Thanh đẩy cửa xe ra, đội nắng chói chang, trước chạy đi tiệm hoa quả đối diện con đường mua hai quả dưa hấu to, lại tới siêu thị mua cây thuốc lá.

Về nhà không cần mang quà, làm “việc đuối lý” ngoại lệ.

Ở lại trong phó bản giết chóc một lần tới ba ngày, cuộc gọi nhỡ của bà ngoại và dì trẻ tích lũy hơn ba mươi, tin nhắn chưa đọc mấy chục cái.

Lần này về nhà, không xách chút đồ trở về, vậy bị treo lên hỗn hợp hai người đánh chính là hắn, lại thêm ông ngoại, là ba người đánh Trương Nguyên Thanh.

Vào thang máy đến cửa nhà, nhập mật mã, mở ra cửa phòng trộm.

Lúc này vừa qua giờ cơm, trong phòng khách, ông ngoại bà ngoại vừa dùng xong bữa trưa, đang ngồi ở phòng khách xem TV.

“Bà ngoại, cháu đã trở về!”

Trương Nguyên Thanh “ngọt ngào” gọi một tiếng. Bà ngoại nghiêng đầu nhìn, trên mặt tràn đầy nụ cười lạnh: “Đây là ai thế, sao còn gọi bậy người ta, nhà ta cũng không nuôi cháu ngoại, ngược lại nuôi một con sói mắt trắng.”

Trương Nguyên Thanh liền nói: “Mẹ, con đã trở về.”

“Gọi ai là mẹ hả!” Bà ngoại đứng dậy đánh ngay.

“Cái này không phải ngài nói không có cháu ngoại sao.” Trương Nguyên Thanh ra vẻ ấm ức.

Bà ngoại cú đầu hắn vài cái, cả giận nói:

“Mày còn biết trở về? Điện thoại không nhận, tin nhắn không trả lời, cánh cứng cáp rồi có phải hay không.”

“Cháu không phải đã nói ra ngoài ở vài ngày sao, cháu vừa có bạn gái.” Trương Nguyên Thanh mở mồm là nói láo, cũng sử dụng “bạn gái” để làm nổi bật mình là người trưởng thành rồi, bà ngoại không nên quản quá rộng.

“Có bạn gái cũng không thể chơi trò mất tích, có phải cô bạn gái kia của mày không cho mày nhận cuộc gọi hay không?” Bà ngoại thầm nhủ cháu ngoại mình nuôi sẽ tuyệt đối không nổi loạn như vậy, nhất định là cô gái bên ngoài làm hỏng cháu ngoại bảo bối.

Không cho cháu nhận cuộc gọi là linh cảnh, không phải bạn gái... Trương Nguyên Thanh tránh đi đề tài, vội vàng đưa dưa hấu qua: “Bạn gái cháu biết ngài thích ăn dưa hấu, cố ý ở cửa tiểu khu mua.”

Lại đưa thuốc lá cho ông ngoại: “Ông ngoại cũng có quà.”

Ông ngoại tiếp nhận thuốc lá, đánh giá một phen, hài lòng gật đầu, “Chú ý tiết chế.”

Bà ngoại nhận dưa hấu, thái độ cũng có chút chuyển biến tốt, hừ lạnh nói:

“Con bé đưa cháu về? Sao không đi lên theo.”

“Xấu hổ mà.”

“Ngày kia là thứ bảy, mày dẫn người về ăn bữa cơm cho bà, lần trước đã nói muốn mày dẫn về, kéo dài lâu như vậy, mày lấy lệ nữa, bà liền gọi điện thoại nói cho mẹ mày việc này.” Bà ngoại một bộ tư thái “Lão nương yếu khảo sát một chút”.

“Chuyện liên quan gì tới Trần Thục, cháu đã gạch hổ khẩu mẹ của bà ấy rồi...” Trương Nguyên Thanh lầu bầu một tiếng.

Bà ngoại trừng mắt: “Mày nói cái gì?”

Trương Nguyên Thanh lớn tiếng nói: “Cháu nói biết rồi, để lát cháu hỏi một chút.”

Hắn tính dẫn Quan Nhã trở về, nếu Quan Nhã không đáp ứng, liền dẫn Hoa Hồng Máu trở về giả mạo bạn gái.

Tuy Âm Thi ánh mắt lạnh lùng, thiếu linh tính, nhưng hắn có Quỷ tân nương, Quỷ tân nương là cô gái xinh đẹp trăm năm trước, rất chú trọng tôn ti cùng lễ nghi, đối với ông ngoại bà ngoại của phu quân, nghĩ hẳn sẽ vô cùng tôn kính.

Duy nhất cần phải chú ý là, cô có thể sẽ bất thình lình làm một câu: Tiểu nữ Bạch Lan ra mắt hai vị lão tổ tông, về sau chắc chắn hầu hạ phu quân thật tốt, nối dõi tông đường cho gia tộc.

Trương Nguyên Thanh am hiểu xã giao, còn thật không biết nên vãn hồi lại như thế nào.

“Đã ăn chưa?” Bà ngoại cau mày.

“Chết đói rồi!”

“Còn có chút đồ ăn, bà làm cho mày bây giờ.” Bà ngoại xoay người đi nhà bếp.

Trong nhà cũng không để đồ ăn thừa, ăn không hết là đổ.

...

Bình Luận (0)
Comment