Chăm chú nhìn hào quang màu máu vài giây, trong đầu Trương Nguyên Thanh đạt được gợi ý, hào quang màu máu bắt nguồn từ binh đao, anh họ sắp tới sẽ có nguy hiểm tính mạng, nguyên nhân cái chết là vật sắc nhọn đâm trúng chỗ yếu hại.
Ngọn nguồn nguy hiểm không rõ, nhưng, vô cùng có khả năng là vụ án người mất tích. Trong lòng hắn trầm xuống, nhất thời mất đi ham muốn ăn cơm, không hiểu sao may mắn mình hỏi nhiều một chút, hơn nữa tâm huyết dâng trào, quan sát tướng mạo anh họ.
Nếu hắn không nhìn thêm một cái này, rất có thể, rất có thể anh họ đã tráng niên mất sớm.
Trong lòng Trương Nguyên Thanh nghĩ lại còn sợ.
Đã thành Tinh Quan, nên lợi dụng thật tốt phần năng lực này, từ hôm nay trở đi, mỗi ngày nhìn tướng mạo người nhà một cái, kịp thời nắm chắc vận thế sắp tới của bọn họ. Hắn yên lặng ở trong lòng lập một cái quy củ.
Hắn nghĩ tâm sự, tùy ý dùng đũa gảy thịt gà trong đĩa, hỏi:
“Vậy bọn anh tính khi nào hành động, thu lưới?”
Vừa nói xong, ông ngoại gõ một cái đũa tới, nhíu mày răn dạy: “Ăn cơm tập trung, ông dạy cháu quy củ như thế nào?”
Trương Nguyên Thanh yên lặng thu hồi đũa, nhìn về phía Trần Nguyên Quân, chờ đợi hắn trả lời
“Sắp tới có thể sẽ thu lưới.” Trần Nguyên Quân hàm hồ trả lời: “Cái này thuộc về hành động cơ mật, em đừng hỏi.”
Trương Nguyên Thanh “Ồ” một tiếng, vụng trộm triệu hồi ra Tiểu Đậu Bỉ, thao túng nó bò về phía anh họ.
Tiểu Đậu Bỉ tay chân lanh lẹ bắt lấy ống quần anh họ, dọc theo quần một đường bò lên trên, bò mãi đến đỉnh đầu của hắn, hai cái chân ngắn ngủi mũm mím kẹp lấy cổ Trần Nguyên Quân, bàn tay nhỏ nắm lấy tóc của hắn.
Vận thế sắp tới, rất có thể là ngày mai, cũng có thể là ngày kia, nhưng sẽ không vượt qua bảy ngày, anh họ ở trong bảy ngày, tuyệt đối sẽ gặp được huyết quang tai ương.
Trương Nguyên Thanh tính để Tiểu Đậu Bỉ trông anh họ, một mặt đảm đương theo dõi, phản hồi tình huống bất cứ lúc nào, một mặt khác, lấy thực lực trước mắt của Tiểu Đậu Bỉ, trao đổi năng lực hành giả cảnh giới Siêu Phàm, vẫn là rất nhẹ nhàng.
Cảnh giới Thánh Giả lại không được, chẳng qua, lấy sự thưa thớt cùng địa vị của Thánh Giả, khả năng không lớn nhằm vào anh họ người thường như vậy.
Trần Nguyên Quân rùng mình một cái, nhìn về phía cửa gió điều hòa giữa nhà ăn, nhíu mày nói:
“Bà nội, điều hòa có phải bà mở quá thấp hay không?”
Nghe vậy, bà ngoại quay đầu nhìn về phía công tắc điều hòa trên tường, nói: “Có sao? 20 độ còn lạnh? Nguyên Tử, Ngọc Nhi, mấy đứa lạnh không.”
“Con cảm thấy có chút nóng.” Dì trẻ gặm chân gà, không tim không phổi nói.
“Có thể là anh họ gần đây tăng ca quá nhiều, cơ thể yếu đi, bà ngoại, ngày mai đun canh bồi bổ cho anh ấy.” Trương Nguyên Thanh phụ họa nói.
Bà ngoại vừa nghe, liền thấp thỏm lo âu nói:
“Nguyên Quân à, làm việc không cần cố quá như vậy, cháu còn chưa cưới vợ đâu, nếu mệt quá hại người, thì không giữ được vợ.”
Trần Nguyên Quân vẻ mặt hoang mang, vừa xoa xoa cánh tay, vừa hoài nghi mình có phải thật sự tăng ca làm thân thể sụp đổ hay không.
Bà ngoại quay sang nhìn về phía cháu ngoại, nói: “Nhớ kỹ nha, ngày kia đưa bạn gái của cháu về ăn cơm.”
***
Tám giờ tối.
Khấu Bắc Nguyệt mặc đồng phục shipper màu lam, ngồi ở trong cửa hàng lớn, một tay cầm bia, một tay cầm xiên nướng, trước mặt còn có một nồi lẩu sườn bò.
Hắn tựa như đang đợi người, ăn không nhanh không chậm.
Rất nhanh, một chiếc xe điện nhỏ nhẹ nhàng chạy đến, dừng lại ở ven đường, cũng là một shipper đội mũ bảo hiểm màu lam, đồng phục màu lam.
“Bắc Nguyệt!”
Người nọ tháo mũ bảo hiểm xuống, lộ ra một khuôn mặt baby, nụ cười treo trên mặt, phấn chấn nói
“Cậu thế mà thật sự đi ra rồi, đệch, tất cả mọi người đều ngã ở bên trong, cậu thế mà đi ra được.”
Chính là Bánh Bao Máu Người.
Trên mặt Khấu Bắc Nguyệt vừa nổi lên nụ cười, vội vàng nhịn xuống, ho khan một tiếng, ra vẻ uy nghiêm chỉ chỉ đối diện bàn, nói: “Ngồi đi!”
“Bữa này tôi mời, chúc mừng tôi tấn thăng Thánh Giả.” Hắn bây giờ đã là Thánh Giả, không thể cà lơ phất phơ như trước kia nữa. Bánh Bao Máu Người vội vàng ngồi xuống, cầm lên hai xiên thịt bò, há mồm ăn, sau khi nuốt đồ ăn xuống, hắn hạ giọng:
“Nghe nói phó bản giết chóc lần này, cũng chỉ có cậu cùng Lương Thần Chọn Chủ Mà Thí sống sót? Hai người làm như thế nào?”
Khấu Bắc Nguyệt dựa theo câu trả lời Tiểu Viên cho, trầm giọng nói:
“May mắn mà thôi, chuyện phó bản giết chóc không vội nói, tôi tìm anh là muốn tìm hiểu một phen, gần đây bên ngoài có tin tức gì?”
Bánh Bao Máu Người buông xiên thịt bò xuống, vẻ mặt ngưng trọng:
“Bên ngoài tin tức sôi trào rồi, bọn A Nhất chết hết ở trong phó bản giết chóc, điều này tạo thành đả kích thật lớn đối với linh cảnh hành giả tầng trung tầng thấp của nghề tự do chúng ta, công ty vận chuyển của tôi đã không tìm được ai tụ hội nữa, Tùng Hải bên kia, nghe nói rất nhiều chợ đen đều lâm thời đóng cửa rồi, đều sợ rồi.”