Sau khi ăn xong bữa sáng, Trương Nguyên Thanh ngủ một lát, lúc chín rưỡi, bị tiếng dì trẻ điều khiển tay cầm chơi game lách cách đánh thức.
“Sáng sớm ra có thể để người ta ngủ yên hay không?” Trương Nguyên Thanh nắm lên gối đầu ném ra.
Dì trẻ “Ai da” một tiếng, cả giận: “A chết mất rồi. Tại mày hết, hừ, nghiệt súc.”
Ngay sau đó, gối đầu bị ném trở lại.
Trương Nguyên Thanh tiếp được gối đầu, đứng dậy nhìn, dì trẻ mặc quần đùi ngắn, áo hai dây, khoanh chân ngồi ở trước TV, đang chơi một trò chơi giết chóc đẫm máu.
Trương Nguyên Thanh góc độ này, vừa lúc nhìn thấy nửa bờ mông no đủ co giãn, bởi vì tư thế ngồi căng lên tròn xoe, cùng với dưới áo hai dây lộ ra một đoạn vòng eo trắng nõn.
Ở trên cái đầu quả dưa của cô, một đứa con nít tròn trịa đáng yêu bám trên đó, cái chân ngắn tũn múp míp quắp lấy cổ dì trẻ, cái đầu nhỏ đặt ở đỉnh đầu của cô, xem cô chơi game không dời mắt.
Nghiệt tử này, mệnh lệnh của lão tử còn không bằng được trò chơi dụ hoặc? Nếu không phải hôm nay cuối tuần anh họ nghỉ ngơi, xem tao đánh chết mày không? Trương Nguyên Thanh hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Đậu Bỉ một cái.
“Điểm của dì lập tức sẽ phá kỷ lục, thiếu chút nữa là thành, mày có phải ghen tị dì phá kỷ lục của mày hay không?” Giang Ngọc Nhị thao tác tay cầm chơi game, một lần nữa bắt đầu.
Bối cảnh trò chơi là một thành thị tự do dân chủ, nơi đó bùng nổ virus đáng sợ, mọi người đều biến thành zombie.
Trương Nguyên Thanh tựa vào đầu giường, nhìn dì trẻ thao tác nhân vật, mượt mà di chuyển vị trí, chuyển đổi đao súng, thu gặt từng con zombie lao tới, lầu bầu:
“Chỉ với dì còn phá kỷ lục của cháu, nằm mơ à!”
Giang Ngọc Nhị cũng lầu bầu:
“Mày đắc ý cái gì, điểm này rõ ràng là mày lên mạng tìm hướng dẫn, học phương pháp dùng bug bên trên mới cao như vậy, còn thật cho rằng là thực lực của chính mày?
“Cho chút màu sắc đã mở phường nhuộm, cho chút ánh mặt trời liền sáng lạn, cũng không biết mình mấy cân mấy lượng.”
“Lười nói với dì.” Trương Nguyên Thanh mở ra điện thoại di động, đăng nhập diễn đàn tổ chức, phó bản giết chóc cảnh giới Thánh Giả hẳn là đã kết thúc, xem xem kết quả như thế nào.
Trang đầu diễn đàn, bài đăng đánh dấu đỏ ghim đỉnh, biến thành # công bố kết quả phó bản giết chóc cảnh giới Thánh Giả # Thông báo cảnh giới Siêu Phàm kia đành phải ở thứ hai. Ngón tay Trương Nguyên Thanh click mở bài đăng, xem nội dung.
“Phó bản giết chóc giữa năm, danh sách thành công tấn thăng Chúa Tể như sau:
“Phó Thanh Dương: Thám Báo, Ngũ Hành minh.”
“Ngân Nguyệt thần tướng: Yêu Mê Hoặc, Binh Chủ giáo.”
“Phong Đô Quỷ Vương: Thần Dạ Du, Thái Nhất môn.”
Siêu Phàm tấn thăng Thánh Giả, danh ngạch có hai mươi tư, Thánh Giả tấn thăng Chúa Tể, danh ngạch chỉ có ba cái.
Không hổ là nhân vật kỹ gần như đạo, quả nhiên lấy được một danh ngạch, về sau không thể gọi bách phu trưởng nữa, phải gọi trưởng lão rồi... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng thở ra.
Tuy Phó Thanh Dương tấn thăng Thánh Giả ở trong dự đoán của hắn.
“Phó bản giết chóc giữa năm, danh sách chết trận như sau:
“Khát Uống Máu Người: Vu Cổ Sư, phân hội khu nam Linh Năng hội.”
“Huyễn Tiên Nhân: Huyễn Thuật Sư, bắc phái Hư Vô giáo phái.”
“Cuồng Đồ Trương Tam: Vu Cổ Sư, Linh Năng hội phân hội khu tây.
“Chiến Tranh Luật Động: Yêu Mê Hoặc, tán tu.”
“Đại Địa Thủ Hộ Giả: Thổ Quái, Ngũ Hành minh.”
“U Minh Chúa Tể: Thần Dạ Du, Thái Nhất môn.”
“Bách Hoa Tiên Tử: Mộc Yêu, Ngũ Hành minh.”
Cường giả cảnh giới Thánh Giả đỉnh phong chết trận, tổng cộng mười hai người, ai cũng là nhân vật lớn uy chấn một phương.
Mỗi lần phó bản giết chóc mở ra, đều là một lần tẩy bài lớn đối với linh cảnh hành giả hiện thế.
Cao thủ thành danh đã lâu hoặc tham sống sợ chết, hoặc ngã xuống, thiên tài mới quật khởi bù vào chỗ trống.
Tàn khốc mà hiện thực.
Trương Nguyên Thanh đứng dậy xuống giường, rời khỏi phòng, chuồn đến ban công gọi điện thoại cho Phó Thanh Dương, kết quả giọng nói nhắc nhở tắt máy.
“Nghỉ ngơi rồi?”
Hắn nghĩ chút, vốn định soạn tin nhắn chúc mừng, nhưng cảm thấy văn tự sẽ ảnh hưởng tình cảm chân thành tha thiết của mình, liền bỏ qua ý tưởng gửi tin nhắn.
Sân bay kinh thành.
Máy bay tư nhân Phó Thanh Dương ngồi hạ cánh, công tử ca toàn thân trắng, ở dưới hai trợ lý cùng đi, từ thông đạo VIP rời khỏi, đến bãi đỗ xe ngầm của sân bay.
— Xe sang đã sớm chờ đợi.
Phó Thanh Dương tiến vào thùng xe, hai trợ thủ một người ngồi ở ghế phụ, một ngồi ở bên cạnh hắn, mở ra tủ lạnh trên xe, rót rượu mạnh, châm xì gà.
Xe chậm rãi khởi động, nhanh chóng chạy ra, rượu trong tay Phó Thanh Dương lại không có chút sóng sánh nào.
Xe sang sau khi chạy khỏi sân bay, chưa tới trung tâm thành phố, mà là lao nhanh về vùng ngoại thành.
Bốn mươi phút sau dừng ở cửa một biệt thự.
So với nói là biệt thự, trái lại càng giống trang viên hơn, nơi này có vườn hoa diện tích mấy mẫu, có phòng tắm nắng, có bể bơi lớn, có suối phun, cùng với kiến trúc chủ đề như lâu đài cổ.