Ai ngờ, Annie nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, khi quay lại, cô gái này đã lạnh như băng, thản nhiên nói:
“Linh Quân tiên sinh, mời anh về sau đừng tìm tôi nữa, tôi sợ Nguyên Thủy hiểu lầm.”
“? ? ?”
Cả người Linh Quân sững sờ ở nơi đó, mỉm cười bất cần đời theo đó đọng lại.
Cái này, cái này có chút.... Cô ta... Trương Nguyên Thanh đang suy nghĩ giải thích như thế nào, vãn hồi lòng tin của đạo sư cuộc đời, liền nghe một đợt tiếng dòng điện “xẹt xẹt” vang lên.
Trong túi đeo hông trên tủ đầu giường bay ra giọng nam thâm tình hát: “Bông tuyết bay bay, gió Bắc rền vang, trời đất mênh mông ~” (bài Một nhành mai - Phí Ngọc Thanh)
Ở trong âm nhạc bi thương, Linh Quân xoay người rời khỏi, bóng lưng thê lương cô đơn nói không nên lời.
***
Thành phố Kim Sơn, quán trà sữa góc đường.
Bánh Bao Máu Người chậm rãi thu hồi cảm xúc trong mắt, bất động thanh sắc thu hồi. Hắn như cái gì cũng chưa xảy ra, trấn định bưng lên trà sữa uống ừng ực, diễn biến nội tâm lại đã nổ tung:
“Hù chết người ta rồi, Khấu Bắc Nguyệt tên gian tặc này lại là người của Nguyên Thủy Thiên Tôn, khó trách dám lên tiếng hùng hồn, nói Nguyên Thủy Thiên Tôn không dám giết hắn.”
“Kỳ quái, nếu hắn là người của Nguyên Thủy Thiên Tôn, vì sao chưa bán đứng mình? Mình cùng hắn quen biết một đoạn thời gian, hắn có phải đang mưu đồ bí mật cái gì hay không?”
“Chẳng lẽ mục tiêu là hội trưởng sau lưng mình?”
“Phần thưởng của hắn rất hậu hĩnh, cần báo cáo hành tung của hắn cho hội trưởng, để hắn phái người tiếp viện, giết Khấu Bắc Nguyệt lĩnh thưởng hay không?”
“Ài, thật không dễ gì tìm được một đồng bạn cùng chung chí hướng, giết có chút tiếc nha, nhưng tiền thưởng cũng quả thật mê người, hơn nữa, Khấu Bắc Nguyệt tiểu tử này, mặt ngoài đơn thuần, không ngờ tâm cơ thâm trầm như thế.”
Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, Bánh Bao Máu Người đã có quyết định.
Đó chính là báo cáo chuyện này cho hội trưởng Cổ Vương, xem hắn định đoạt như thế nào.
Khấu Bắc Nguyệt một hơi uống cạn trà sữa, cảm khái nói:
“Thực con mẹ nó dễ uống, tôi trước kia cũng không nỡ mua trà sữa uống.”
Hắn giả vờ giống quá. Bánh Bao Máu Người gượng cười phụ họa:
“Đúng vậy đúng vậy, bây giờ mọi người đều là Thánh Giả rồi, có thể trà sữa thoải mái.”
***
Biệt thự vịnh Phó gia.
Vừa tiễn bước Annie, Quan Nhã liền cầm súng trường vào phòng, cô đứng ở bên giường lạnh lùng nhìn xuống Trương Nguyên dương, cánh mũi co rúm vài cái.
Trương Nguyên Thanh vừa nói “Chị Quan Nhã bình tĩnh”, vừa hỏi: “Chị ngửi cái gì vậy?”
“Ngửi có mùi hoa đỗ quyên hay không!” Khuôn mặt trái xoan của Quan Nhã như bao phủ sương lạnh.
“Nơi này không có mùi hoa đỗ quyên, chỉ có mùi nhớ chị.” Trương Nguyên Thanh lớn tiếng nói.
“Mùi nhớ chị là mùi gì.”
“Mùi hoa đỗ quyên.”
***
Phó Thanh Dương đứng ở bên cửa sổ phòng sách, nhìn theo Annie cùng Bill hai vị linh cảnh hành giả nước ngoài này, đều tự đại biểu cho tổ chức sau lưng, tặng qua hắn tấn thăng Chúa Tể.
Hiệp hội Mỹ Thần trái lại còn tốt, công hội Thương Nhân cùng Phó gia có không ít lui tới trên làm ăn.
Đương nhiên, trừ tặng quà, ngài Bill còn đưa đến một tin tức, đó chính là quan hệ của “công hội Thương Nhân” cùng “câu lạc bộ Tửu Thần” kịch liệt chuyển biến xấu, sắp tới có thể xảy ra xung đột quy mô lớn.
Câu lạc bộ Tửu Thần là tổ chức tà ác hải ngoại, tổ chức này cùng công hội Thương Nhân có ân oán dài đến gần một thế kỷ.
Câu lạc bộ Tửu Thần là xã hội đen cùng thương hội lớn nhất nước ngoài, bọn họ thu tiền bảo hộ, đồng thời còn nắm giữ dược phẩm, rượu các loại làm ăn trong linh cảnh hành giả.
Cho dù là linh cảnh hành giả nghề nghiệp hợp pháp, muốn mua một ít dược phẩm giàu linh tính, nước thuốc có năng lực tăng phúc, đều phải thông qua câu lạc bộ Tửu Thần.
Thẳng đến cấp bậc các linh cảnh hành giả càng ngày càng cao, ở sau khi nghề nghiệp Hư Không vượt qua giai đoạn đầu chiến lực yếu ớt, cường giả không ngừng toát ra, công hội Thương Nhân quật khởi.
Ở dưới sự trợ giúp của lượng lớn nghề nghiệp hợp pháp nước ngoài, công hội Thương Nhân đánh bại câu lạc bộ Tửu Thần, chiếm trước thị trường, trở thành sản nghiệp chủ đạo thương mại của các linh cảnh hành giả nước ngoài.
Ngoài ra, công hội Thương Nhân còn càn quét, thâu tóm sản nghiệp của câu lạc bộ Tửu Thần ở hiện thực.
Đấu tranh giữa hai bên duy trì một thế kỷ, cũng đánh phọt cả óc ra.
Gần đây, bởi vì vị hội trưởng thương hội không xứng chức kia rốt cuộc đồng ý tiếp nhận ngai báu hội trưởng, chỉnh thể công hội Thương Nhân hoan hô như sôi trào. Câu lạc bộ Tửu Thần lại ngồi không yên.
Những năm gần đây, công hội Thương Nhân dựa vào liên minh các tổ chức hợp pháp lớn, có thể áp chế câu lạc bộ Tửu Thần một bậc.
Nếu là để nghề nghiệp Hư Không mạnh nhất đương thời trở về, tình cảnh câu lạc bộ Tửu Thần sẽ càng thêm không ổn. Vì ngăn cản vị hội trưởng kia trở về, câu lạc bộ Tửu Thần sắp tới nhất định sẽ hướng công hội Thương Nhân khai chiến. Bill được tổng bộ truyền đến tình báo, cao tầng tinh anh câu lạc bộ Tửu Thần, rất có thể sẽ tới nước Hoa cảnh cáo vị hội trưởng hội trưởng kia.