“Phương diện linh cảnh thế gia, cậu không phải quen biết đại tiểu thư trà xanh kia của Tạ gia sao, có thể thử xem. Nội bộ Ngũ Hành minh mà nói tự mình xem mà làm.”
Lý Thuần Phong một đại lão gia, chiếm cứ một danh ngạch có phải không tốt lắm hay không? Làm cấp dưới Tiền công tử một tay bồi dưỡng lên, Trương Nguyên Thanh rất hâm mộ trong nhà cấp trên nuôi thỏ chân dài như vậy.
Hắn cũng muốn lúc ra ngoài, bên cạnh có mười đội viên mỹ nữ dáng vẻ khác nhau đi theo, chưa chắc muốn xảy ra cái gì với các mỹ nữ đội viên, chỉ là cảm thấy rất ngầu.
Chẳng qua sau lưng Lý Thuần Phong là “Liên Tam Nguyệt”, trái lại có thể cân nhắc.
Đáng tiếc, hợp pháp cùng tà ác thế như nước với lửa, Tiểu Viên và Khấu Bắc Nguyệt không thể kéo vào trong đội ngũ, đây là vấn đề nguyên tắc.
Hắn nếu kéo nghề nghiệp tà ác vào đội ngũ, Cẩu trưởng lão cũng không bảo vệ nổi hắn.
Quan Nhã sửa sang lại danh sách phỏng vấn, giọng điệu tùy ý nói:
“Chị từng hỏi Phó Thanh Dương, nếu tạm thời không mời chào được năm thành viên trở lên, như vậy hai đội ngũ có thể tạm thời xác nhập.”
Trương Nguyên Thanh ngẩn ra, tiếp đó mừng như điên.
Ý tứ của Quan Nhã là, đều là đội trưởng, bọn họ có thể tạm thời kết hợp một đội.
Quan Nhã cúi đầu lật xem bảng, bộ dáng trấn định, giống như căn bản chưa từng ám chỉ cái gì.
Trương Nguyên Thanh đưa tay từ phía sau ôm eo Quan Nhã, bụng dán sát cái mông tròn, ‘hì hì’ nói: “Như vậy tốt rồi, như vậy tốt rồi.”
Quan Nhã bật cười một tiếng: “Tiểu nam sinh chưa cai sữa!”
Cho nên cần tìm một người bạn gái bình sữa to... Trương Nguyên Thanh ôm cô ôn tồn một lát, lúc này mới xoay người tới văn phòng của Lý Đông Trạch, hỏi chuyện vụ án người mất tích.
Trị an viên bình thường căn bản không có khả năng tập trung linh cảnh hành giả, cho nên vụ án này, thập trưởng nhất định có tham dự.
Chỉ có Thám Báo am hiểu theo dõi, mới có thể thông qua thiết bị công nghệ cao theo dõi, tập trung vị trí kẻ hiềm nghi.
“Vụ án này là tôi đang theo, trước mắt, đã có thể xác định kẻ gây án là một tên Yêu Mê Hoặc, nhưng không rõ cấp bậc. Trong khoảng thời gian này cậu cùng Quan Nhã chuẩn bị phó bản giết chóc, sau khi thông qua lại cần nghỉ ngơi, tôi đang lo nhân thủ không đủ.” Lý Đông Trạch vui vẻ nói:
“Có cậu hỗ trợ, vậy thì hoàn toàn yên tâm rồi.”
Trương Nguyên Thanh nghe đến đó, vẻ mặt bỗng nhiên có chút quái dị.
Như vậy xem ra, dựa theo tình thế phát triển bình thường, bởi vì mình cùng Quan Nhã đã rời khỏi đơn vị, đội 2 không đủ nhân thủ, cho nên trong lần thực thi bắt này, sẽ có trị an viên hy sinh, trong đó bao gồm anh họ...
Mà lại bởi vì mình nhìn ra anh họ sẽ có huyết quang tai ương, kịp thời nhúng tay, biểu ca có thể thoát được một kiếp?
Thực kỳ diệu, có chút giống thay đổi tuyến thế giới ban đầu, cũng không quá đúng, bởi vì tương lai còn chưa tới, cho nên không tính là thay đổi... Trương Nguyên Thanh mơ hồ nắm bắt được huyền bí của Tinh Quan.
Đây là một nghề nghiệp có thể trong vô số loại biến hóa tương lai, chọn lựa ra một hướng đi có lợi nhất đối với mình.
Trương Nguyên Thanh kéo ghế dựa ngồi xuống, nói: “Nói một chút vụ án này đi, thập trưởng, anh cảm thấy kẻ bắt cóc vì sao phải bắt đi phụ nữ trẻ tuổi? Như Đồng Tước lâu dựa vào phụ nữ kiếm tiền? Loại làm ăn này không có quyền quý bảo hộ, rất khó làm lớn làm mạnh, hơn nữa còn có thể bị khấu trừ lượng lớn điểm công đức, thu về trên đầu tư quá thấp.”
Lý Đông Trạch châm một điếu thuốc, trầm giọng nói:
“Phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, ở xã hội này thuộc loại tài nguyên khan hiếm, đối với bộ phận người có tiền có thế mà nói, giá trị duy nhất của các cô ấy chính là làm đồ chơi. Mười mấy vụ án mất tích tương tự, người mất tích đều là phụ nữ trẻ tuổi... Tính chất vụ án, thật ra rất rõ ràng. Tôi cũng không muốn lại nhìn thấy vụ án tương tự Đồng Tước lâu xảy ra, nhưng sự thật chính là sự thật. Chúng ta hy vọng, người mất tích ít nhất còn sống.”
Trương Nguyên Thanh vẻ mặt ngưng trọng.
Lý Đông Trạch phun ra một làn khói, “Văn phòng cảnh sát mấy ngày nay vẫn luôn có người nhà người mất tích lưu lại, không chịu rời đi, các trị an viên áp lực rất lớn.”
Nói xong, hắn mở ra laptop, điều ra một phần hồ sơ, giao cho Trương Nguyên Thanh.
“Danh sách người mất tích đều ở nơi này.”
Trương Nguyên Thanh cầm chuột, lướt trên giao diện, lướt qua hồ sơ tư liệu người mất tích một lần, đều là nữ 35 tuổi trở xuống, có bản địa, Tùng Hải có hộ khẩu nơi khác, có độc thân, có đã kết hôn, đều có một đặc điểm giống nhau - xinh đẹp.
Độc thân thì thôi, những người kết hôn kia sau lưng đều có gia đình... Trương Nguyên Thanh như thấy được từng gia đình bởi vậy tan vỡ.
Lúc này, điện thoại di động trong túi hắn vang lên, lấy ra xem, người gọi tới là “Tình Điên Đại Thánh” .
Cao tầng của Chỉ Sát cung.