Linh Chu

Chương 1254

Một hoàng tuyền phun ra từ miệng giếng, nước suối biến thành các xúc tu như tay quy vươn ra từ địa ngục muốn kéo người sống xuống.

Long Thương Nguyệt phát hiện không ổn:

- Dương thần thái cực quái sinh ra linh tính muốn nuốt tinh huyết của bọn họ, mau ngăn lại!

Long Thương Nguyệt vội ấn Quý Tiểu Nô cách giếng hoàng tuyền gần nhất, không cho nàng bay đi.

Phong Phi Vân vội kéo Quý Tâm Nô lại, biến cố nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Nhưng lực lượng giếng hoàng tuyền không ngừng âng cao, Long Thương Nguyệt không ngăn được sức mạnh kinh khủng cùng Quý Tiểu Nô trượt hướng giếng hoàng tuyền.

Lúc này Phong Si mắt đờ đẫn, người phát ra khí thi tà khổng lồ. Phong Si vọt lên cao nhảy vào giếng hoàng tuyền.

Tim Phong Phi Vân rớt cái bịch.

Đây chính là hoàng tuyền, chân nhân còn không dám đụng vào, sẽ bị hoàng tuyền hòa tan.

Không, Phong Si không rơi vào đáy giếng, nửa bây giờ chìm xuống miệng giếng nửa người còn ở bên trên.

Phong Si nhúc nhích, ngâm trong hoàng tuyền.

Hoàng tuyền không hòa tan cơ thể Phong Si.

Dường như Phong Si đang tẩy lễ trong hoàng tuyền, có thể thấy từng dòng nước hoàng tuyền chảy vào mỗi lỗ chân lông, vào mắt, miệng, lỗ mũi, tai, nhưng không cách nào lấp đầy thân thể Phong Si.

Ánh mắt Phong Phi Vân nghiêm túc nói:

- Hay là . . . Hắn tu địa ngục thi đạo, dùng hoàng tuyền tế luyện ra địa ngục thi đạo quả?

Tiểu Tà Ma hỏi:

- Ca ca, cái gì là địa ngục thi đạo?

Phong Phi Vân trả lời:

- Thi đạo chia làm 'Nhân gian thi đạo', 'Địa ngục thi đạo'. Những thi tà nàng thấy, bao gồm nữ ma trước khi dung hợp tam thi thì tu luyện nhân gian thi đạo, trong cơ thể kết ra thi cung. Chỉ hiếm hoi thi tà cơ duyên trùng hợp đi con đường địa ngục thi đạo, tu luyện ra đạo quả trong cơ thể.

- Nhân gian thi tu luyện đến mức tận cùng được xưng là 'Thi tổ', địa ngục thi tu luyện đạo cực độ gọi là thi tiên. Nhưng địa ngục thi đạo chỉ tồn tại trong thượng cổ, thời nay chưa từng gặp.

Tiểu Tà Ma hỏi:

- Vậy lão tổ rốt cuộc có tu địa ngục thi không?

Phong Phi Vân khẳng định:

- Phải xem hắn có thể ngưng luyện hoàng tuyền, kết ra địa ngục thi đạo quả không.

Phong Phi Vân tiếp tục bảo:

- Dù hắn có tu địa ngục thi đạo hay không, miễn không bị hoàng tuyền luyện chết sẽ được ích lợi rất lớn, không chừng bước vào đẳng cấp thi biến lần thứ tư.

Phong Si chặn miệng giếng hoàng tuyền, lực lượng dương thần thái cực quái bên dưới hoàng tuyền yếu đi. Vì để phòng ngừa, Phong Phi Vân đưa tỷ muội Quý gia vào Thiên quốc.

Ầm!

Thành vực bị trận pháp giam cầm đột nhiên bị công kích. Trận pháp tan vỡ, một vật khổng lồ lao hướng giếng hoàng tuyền.

Chỉ một cái đầu của nó đã to như ngọn núi, đầu mọc sừng, người phát ra khí thế khiếp người. Khí thế ập đến, Tiểu Tà Ma và Long Thương Nguyệt nằm sấp dưới đất.

Phong Phi Vân cũng không chịu nổi, cảm giác da đầu sắp nứt. Lực lượng dị hình dị này ngang ngửa chân nhân, Phong Phi Vân đánh lại nổi.

- Đành thử lực lượng thần y.

Phong Phi Vân nhanh chóng mặc bốn thần y hồng loan hỏa thường, yêu ma chiến y, cửu ngũ long bào, ẩn tàm sa la vào người. Phong Phi Vân cảm nhận rõ ràng lực lượng trong cơ thể chồng chất, cuối cùng leo lên trạng thái siêu đáng sợ.

Sau khi mặc vào ẩn tàm sa la, Phong Phi Vân biến mất tại chỗ, hoàn toàn mất dấu vết.

Dị hình dị khổng lồ cảm giác nguy hiểm, vội vàng dừng bước, cơ thể thu nhỏ thành hình người, trường bào màu đen bao phủ.

Dị hình dị âm trầm nói:

- Ẩn tàm sa la? Chẳng lẽ là nhi tử của yêu ma của Thần Tấn vương triều?

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Một vòng gợn sóng xuất hiện trên đầu dị hình dị, một cây gậy đen xì thò ra đập xuống đầu nó.

Dị hình dị này dù gì là đẳng cấp chân nhân, linh giác rất mạnh. Ngay giây gợn sóng lan tỏa là cơ thể nó đã lướt ngang sang bên phải.

Bùm!

Phong Phi Vân đánh nát cánh tay trái dị hình dị thành bãi máu, nửa người nó đẫm máu.

Dị hình dị rên rỉ, cố nén vết thương đau nhức, vuốt cào hư không. Trên ẩn tàm sa la hiện dấu máu đỏ rực, là máu của chân nhân, bên trong có dấu ấn tinh thần của chân nhân, trong một thoáng khó thể xóa mất.

Ẩn tàm sa la đã không thể giúp Phong Phi Vân ẩn hình.

Nhưng Phong Phi Vân không sợ chút nào, hắn mặc bốn thần y vào người bỗng cảm thấy mình tràn ngập lực lượng, dù ngay mặt đánh với chân nhân cũng tuyệt đối không rơi vào thế yếu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phong Phi Vân và dị hình dị đánh nhau dữ dội, Kỷ thành càng rách nát hơn. Bóng dáng Phong Phi Vân và dị hình dị đầy trời.

Phong Phi Vân múa Kình Thiên Côn, mỗi gậy như một ngọn núi đè xuống, mang theo chiến uy vô tận. Dị hình dị bị đánh lộ ra nguyên hình, mình đầy vết thương, máu tuôn như thác đổ.

Ầm!

Gậy đâm thủng ngực dị hình dị một cái lỗ cực to, xương trắng hếu lộ ra.

Bá chủ dị hình dị ăn đau, lợi hại Phong Phi Vân đáng sợ, nó quay đầu bỏ chạy. Rất nhanh dị hình dị lao ra khỏi Kỷ thành, trốn thật xa.

Phong Phi Vân không đuổi theo, hắn chạy về bên giếng hoàng tuyền, bảo vệ Phong Si đang luyện hóa hoàng tuyền.

Long Thương Nguyệt, Tiểu Tà Ma trợn mắt há hốc mồm nhìn Phong Phi Vân, tự động dựa sát hắn. Các nàng thấy vừa rồi Phong Phi Vân rất hung mãnh, đánh vật khổng lồ chạy trối chết, cảm giác như "Lực bạt sơn hề khí cái thế".

Mao Ô Quy, Tất Ninh Soái một trước một sau chạy như bay tới. Không biết cả hai làm chuyện gì chọc trời giận người oán, sau lưng có vô số thi tà rượt theo.

Phong Phi Vân phất tay bắn ra biển lửa hòa tan đám thi tà, đốt thanh tro, cứu Mao Ô Quy, Tất Ninh Soái.

Mao Ô Quy thở hồng hộc nói:

- Kỷ gia không uổng là gia tộc tầm bảo sư, tài sản phong phú.

Bụng Mao Ô Quy tròn xoe, không biết ăn vụng bao nhiêu đồ tốt trong bảo khố Kỷ gia. Người Mao Ô Quy lấp lánh ánh sáng trắng.

Long Thương Nguyệt biểu tình cực kỳ khó xem rút linh kiếm ra định làm thịt hai tên khốn mượn gió bẻ măng.

Mao Ô Quy rú lên, trốn ra xa:

- Chúng ta chỉ lấy linh thạch trong bảo khố, báu vật và linh dược khác đã bị cường giả hai giới Âm Dương cướp. Cho dù chúng ta không đi lấy thì những linh thạch này cũng rơi vào tay tu sĩ Âm giới, Dương giới!

Mao Ô Quy nói chêm vào:

- Là Phong Phi Vân kêu chúng ta đi lấy linh thạch, hắn là chủ mưu!

Phong Phi Vân hỏi:

- Trong bảo khố của Kỷ gia có bao nhiêu linh thạch?

Tất Ninh Soái, Mao Ô Quy đồng thanh kêu lên:

- Rất phong phú, sánh bằng cổ tiên giáo tích trữ, cỡ mười vạn khối linh thạch.

Một người một rùa tự nguyện lấy linh thạch ra, hai túi trữ vật căng phồng, mỗi túi có năm vạn khối linh thạch.

Phong Phi Vân cất hai túi trữ vật, cười ta. Phong Phi Vân chộp đuôi Mao Ô Quy nhấc lên.

Rào rào! Rào rào!

Trong mai rùa đổ ra linh thạch lấp lánh trong suốt, bên trong lẫn một ít linh dược, báu vật luyện khí chất thành núi nhỏ linh thạch. Ít nhất cũng cỡ bảy, tám vạn linh thạch.

Phong Phi Vân ném Mao Ô Quy xuống đất, sờ ba túi trữ vật trên người Tất Ninh Soái, đổ ra một đống linh thạch, báu vật khác, còn có một ít phong ấn dị thú chiến hồn, chứa nhiều gấp ba lần trong mai rùa.
Bình Luận (0)
Comment