Linh Chu

Chương 1280

Gò má Ngọc Cơ Mạn Diệu hây hồng, nhu mì động lòng ngươi:

- Đương nhiên rồi.

La Sát lão tổ nói:

- Tiểu Lam hãy cố gắng lên, lang quân của tiểu Diệu tư chất siêu phàm, chắc đã đến đỉnh đẳng cấp sử thi.

Khuôn mặt bình tĩnh của Ngọc Cơ Lan Lam lộ vẻ kinh ngạc hỏi:

- Đỉnh thiên tài đẳng cấp sử thi? Thiên phú của sư đệ bây giờ cũng đến trình độ này?

Ngọc Cơ Mạn Diệu gật đầu cười nói:

- Ta đã chạm đến bình chướng niết bàn, rất nhanh sẽ đột phá cảnh giới.

La Sát lão tổ vui mừng gật gù, cảm thán rằng:

- Đỉnh đẳng cấp sử thi, dù trong Trung Ương vương triều thứ sáu cũng thuộc hàng thiên phú đỉnh cao. Một số nhân tổ động thiên sẽ ra tay tranh giành.

- Tiểu Diệu, ngũ đại vương triều chỉ là ao nước cạn, nếu ngươi ở lại đây sẽ lãng phí thiên phú của mình. Ta sẽ tìm cách đưa ngươi đi Trung Ương vương triều thứ sáu, chỉ có ở đó mới giúp ngươi phát huy thiên phú tốt hơn.

La Sát lão tổ là đại đệ tử của Thần cung chủ Thần Linh cung, từng đi Trung Ương vương triều thứ sáu rèn luyện. Tại đó La Sát lão tổ xem như tư chất trung thượng đẳng, không thể tranh phong cùng thiên tài đỉnh cao Trung Ương vương triều thứ sáu, cuối cùng quay về La Sát vương triều.

Lão tu luyện hơn ba ngàn năm, trở thành lão tổ La Sát vương triều.

Đây là tồn tại cổ xưa hơn cả Nữ Đế, Tà Hoàng. Có lẽ thiên phú của La Sát lão tổ không kinh diễm như Tà Hoàng nhưng lắng đọng mấy ngàn năm khiến lão điềm tĩnh, vững chắc, sức chiến đấu không yếu hơn Tà Hoàng.

Ngọc Cơ Mạn Diệu vui mừng nói:

- Đa tạ lão tổ!

Ngọc Cơ Lan Lam nhíu mày nói:

- Sớm biết thiên phú của hắn cao như vậy thì ta đã song tu với hắn trước!

Ngọc Cơ Mạn Diệu trêu ghẹo sư tỷ từ nhỏ đã ưu tú hơn mình:

- Ha ha ha ha ha ha! Bây giờ sư tỷ song tu với hắn vẫn chưa muộn. Tu vi của sư tỷ là Niết Bàn đệ nhất trọng thiên, hắn cũng sắp đến cảnh giới đó, là thời gian song tu tốt nhất.

Ngọc Cơ Lan Lam nghiêm túc hỏi:

- Sư đệ chịu không?

- Ta có gì không chịu . . .

Ngọc Cơ Mạn Diệu thấy vẻ mặt sư tỷ nghiêm túc thì kinh ngạc nói:

- Sư tỷ, nói thật sao? Ngươi là La Sát Hoàng!

Ánh mắt La Sát lão tổ nghiêm túc suy nghĩ, trầm ngâm nói:

- Tuy bình phẩm về Phong Phi Vân khá tệ nhưng hắn là người si tinh, song tu với hắn có lẽ không thể làm chính thất nhưng hắn cũng không tùy ý vứt bỏ. Ta thấy chuyện này ổn.

Ngọc Cơ Mạn Diệu há hốc mồm, khó tin nói:

- Lão tổ, cái này . . . Ta và sư tỷ chung một phu quân thì . . .

La Sát lão tổ cười hỏi:

- Ngươi không chịu?

- Cũng không phải.

Ngọc Cơ Mạn Diệu lắc đầu, nói:

- Chỉ thấy kỳ kỳ.

- Vậy được rồi.

La Sát lão tổ nhìn Ngọc Cơ Mạn Diệu, Ngọc Cơ Lan Lam thở dài thườn thượt:

- Nữ nhân không thể sống dựa vào nam nhân, nhưng có nhiều lúc phải học cách mượn thế nam nhân. Đặc biệt các ngươi tu luyện âm dương song tu đại pháp, dựa thế tốt thì một bước lên trời, dựa thế không tốt sẽ chìm trong vực sâu dục vọng. Đây là hiện thực, rất thực dụng. Chọn con đường này thì phải chấp nhận hiện thực này.

Ngọc Cơ Mạn Diệu, Ngọc Cơ Lan Lam quỳ dưới đất lạy. Đây là con đường hai nàng phải đi, không thể quay đầu.

La Sát lão tổ nói:

- Tiểu Diệu hãy dẫn tiến sư tỷ của ngươi đi, nhưng đừng quá tích cực. Chờ tu vi của hắn đến Niết Bàn đệ nhất trọng thiên hay đệ nhị trọng thì sư tỷ của ngươi mới được ích lợi lớn nhất.

Ngọc Cơ Mạn Diệu, Ngọc Cơ Lan Lam nhìn nhau người, nụ cười cực kỳ phức tạp.

Âm dương song tu đại pháp chú trọng tình dục chủ yếu, thịt dục thứ hai. Cố ý đến gần một người, chọn làm đạo lữ song tu, rất khó đoán trước là phúc hay họa.

* * *

Một mình Phong Phi Vân hủy hai đại thế lực làm người ta kinh hoàng, cũng khiến vô số người sục sôi máu nóng. Đặc biệt là Thần Võ quân trong Thần đô, ai nấy hăng tiết gà, xoa tay, rất muốn lao ra ngoài thành chiến đấu trời long đất lở.

Mọi người Thần Võ quân huơ tay múa chân trên tường thành, huơ đao như thể đang đánh với thiên quân vạn mã.

Long La Phù nhìn Phong Phi Vân bị vô tận tu sĩ che kín, mắt lạnh băng không lộ ra chút cảm xúc, long khí vòng quanh người. Long La Phù tựa như pho tượng đế vương điêu bằng ngọc thạch, không nhúc nhích, rất bình tĩnh.

Lại có người đến xin lệnh dốc sứcông pháp hản công.

Long La Phù nhìn Thái Vi nữ thần và Thiên Thần quyết đấu trên bầu trời, phun hai chữ:

- Chờ một lúc nữa.

Quan tài hoàng thạch và Dị Hình Vương sắp hạ màn. Dị Hình Vương bị quan tài hoàng thạch áp chế hoàn toàn, thân thể to lớn đầy lỗ máu như thác nước đổ xuống dưới.

Quan tài hoàng thạch đột nhiên mở nắp, bên trong một mảnh mông lung như vũ trụ mênh mông. Tà khí nhiếp hồn người bao phủ thiên địa.

- Grao!

Dị Hình Vương không ham chiến, xoay người bỏ chạy nhưng vẫn bị vuốt máu khổng lồ thò ra từ quan tài hoàng thạch bắt nửa người.

Một nửa cơ thể Dị Hình Vương đẫm máu tiếp tục chạy trốn, rất nhanh biến mất. Cuối cùng Dị Hình Vương còn sống nhưng nguyên khí đại thương, nó không dám ở lại chiến trường này lâu hơn, trốn về Dương giới dưỡng thương.

Nhưng Dị Hình Vương không thể trốn về Dương giới, bị tôn giả Dương giới thứ hai, thứ bốn mai phục giữa đường giết.

Cùng lúc đó, đại chiến trên bầu trời đã kết thúc. Vượt ngoài dự đoán của mọi người là Thiên Thần không thể nuốt Thái Vi nữ thần, ngược lại Thái Vi nữ thần luyện hóa hết lực lượng tín ngưỡng của Thiên Thần.

Thái Vi nữ thần càng thêm thần thánh trang nghiêm, Khí thế lớn đến cực độ, như thể thần linh thật sự.

Long La Phù đứng trên tường thành cao như núi thần, ánh mắt ngạo nghễ đánh ra đế chỉ ánh sáng vàng lơ lửng trên trời cao.

- Là lúc này!

- Chiến, chém bầy rồng, chấn chỉnh sơn hà!

Thần Võ quân sớm dâng trào sĩ khí gào rú, chiến ý hừng hực, Khí thế ngút trời, tiếng gầm chấn tường thành lắc lư.

- Giết!!!

- Giết!!!

Trận pháp bao bọc Thần đô như lưới trời, lúc trước mở một lỗ hổng rộng ba mươi hai ngàn thước, ba mươi hai đội Thần Võ quân từ bên trong tràn ra, mỗi đội như dòng sông người. Chiến kỳ rợp trời, xe chiến kỳ như bức tường. Các chiến thú chạy rầm rập trên mặt đất, đạp nát đá nặng mấy chục vạn cân thành bột phấn.

Không chỉ Thần Võ quân, những thế lực quan hệ tốt với hoàng tộc cũng lao ra, đều có cường giả tọa trấn, như ba mươi hai cơn lũ nghiêng trời lệch đất đổ ập xuống.

Trên tường Thần đô, các trận pháp công kích vận chuyển, ánh sáng bừng lên. Vô số quả cầu lửa to như ngọn núi bay ra khỏi trận pháp như thiên thạch rơi xuống chiến trường.

Bầu trời tối sầm.

Trên tầng mây sấm chớp đì đùng, các tia điện cực kỳ khổng lồ giáng xuống, chớp mắt bốc hơi mấy ngàn người.

Hoàng tộc bài bố quanh Thần đô mấy ngàn năm, mặc dù trận pháp dưới đất bị quét sạch nhưng trên bầu trời còn ẩn giấu mấy vạn trận pháp chưa bị phá hoại. Giờ tất cả đều bùng nổ.

Khắp nơi là sấm chớp ầm ầm, các quả cầu lửa khổng lồ đập xuống, cảnh tượng như khai thiên tích địa rất khiếp người.

La Sát lão tổ mở mắt nhìn Thái Vi nữ thần trên bầu trời, lại nhìn đại quân phản công lao ra Thần đô.
Bình Luận (0)
Comment