Linh Chu

Chương 1329

Lão tổ Mộng gia lên tiếng:

- Cho rằng Mộng gia chúng ta không làm gì được Bán Yêu Minh các ngươi sao?

Thanh âm như chuông, Khí thế hùng hồn, dứt khoát và lạnh lùng nói:

- Mộng gia chúng ta muốn giết người, không ai bảo vệ được!

Ầm!

Lão tổ Mộng gia lấy thần phù màu tím ra. Thần phù nổ tung trong không trung biến thành muôn vàn vầng sáng, hình thành la bàn hư không khổng lồ chuyển mọi người ra khỏi Đấu Chiến cung.

Đến bên ngoài Đấu Chiến cung là có thể đại khai sát giới.

Đám tộc lão Mộng gia không còn gì kiêng dè. Một lão nhân mặc thần giáp đen lấy cổ trượng tím ra. Cổ trượng giộng xuống đất, nền đá nát, sóng khí thổi quét ra ngoài. Vừa đụng độ đã đánh tan mấy trăm bán yêu thành bãi máu.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Đầu người nổ như bong bnóng, máu chảy ồ ạt.

Lão tổ Mộng gia ra lệnh:

- Mặc kệ đám bán yêu không quan trọng kia, lấy mạng Phong Phi Vân đi!

Lão tổ này dầu đội kim quan, hai tay nhét trong tay áo, có cái bóng mãnh thú chiến hồn hiện ra Sau lưng lão, bộc phát dị tượng kinh thiên che lấp Vực thành, chặt đứt đường không thể vì sợ Phong Phi Vân sử dụng trùng động linh thạch bỏ chạy.

Mấy ngàn bán yêu bị một lão tổ Mộng gia bám chặt, trong đó có Phong Phi Vân.

Mộng gia không muốn giết hết Bán Yêu Minh, chỉ mong trấn áp Phong Phi Vân để lấy lại mặt mũi.

Một bà lão lưng còng chống gậy, thân thể già nua xuyên qua các bán yêu, một bước giết một người, không ai ngăn được. Mặt bà lão âm trầm nhìn Phong Phi Vân chằm chằm.

- Nhãi con Phong Phi Vân, ngươi liên tục phế hai tôn nhi của ta, ta muốn ngươi sống không bằng chết.

Bà lão này là tổ mẫu của Mộng Tinh Long, Mộng Tinh Hổ, cực kỳ yêu thương hai hậu bối thiên tài đẳng cấp sử thi. Nhưng hai hậu bối trong cùng một ngày bị Phong Phi Vân phế bỏ, hỏi sao bà lão không tức giận?

Mộc trưởng lão chân đạp thất tinh ấn ký bay qua, trường bào đạp xuống đất, đứng chắn trước mặt Phong Phi Vân.

- Chiến đấu trong tử vong bí cảnh vốn là chuyện ngươi tình ta nguyện. Mộng Thấp Bà, Mộng gia các người làm quá đáng.

Mộng Thấp Bà vung cây gậy bắn ra sát quang, vằn nước xẹt qua, Khí thế mạnh mẽ.

- Thất tinh nhất tuyến, thần liên trảm!

Tu vi của Mộc trưởng lão không tầm thường, cường giả hiếm có trong Bán Yêu Minh. Đôi tay già nau giơ lên ngưng tụ thành bay cổ sao rực rỡ chém hư không, đẩy lùi Mộng Thấp Bà.

Phong Phi Vân đứng chính giữa đường cổ, đôi mắt ngày càng đỏ. Phong Phi Vân nhìn các bán yêu bị tộc lão Mộng gia đánh nát, có bị chém đứt người ném ra ngoài. Có khá nhiều người là nữ nhân, lão nhân, có nhiều người yếu tu vi chưa đến Thiên Mệnh đệ tam trọng.

Những người này chết vì Phong Phi Vân, lúc chết vẻ mặt không chút sợ hãi.

Mộng gia chết chắc rồi.

- Chiến!

Phong Phi Vân chẳng hề sợ hãi, mắt đỏ như hai giọt máu. Phong Phi Vân khoác áo da phượng vảy rồng lên, Khí thế hùng hồn khuếch tán. Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm, ngưng tụ thành cây trường thương màu trắng.

Ầm!

Trường thương giộng xuống đất, ánh sáng trắng bắn ra, từng khí kình sắc bén xộc thẳng lên chín tầng mây.

Người Phong Phi Vân phát ra sức mạnh hùng hồn kinh thiên động địa, một chân đạp vỡ một con đường cổ, chấn nhiếp nhiều người, nhất là tộc lão Mộng gia.

Phập!

Phong Phi Vân đạp luân hồi tật tốc, tốc độ nhanh đến cực hạn. Phong Phi Vân biến thành luồng sáng trắng đâm thủng tim một tộc lão Mộng gia, máu bắn tung tóe nhuộm đỏ áo Phong Phi Vân.

Trong mắt tộc lão Mộng gia tràn đầy kinh hoàng, như tim lão bị đâm thủng nhưng sức sống chưa đứt đoan. Tộc lão Mộng gia ngưng tụ lực lượng, muốn thoát khỏi Thiên Tủy Binh Đàm.

Phập!

Thiên Tủy Binh Đàm biến thành mấy ngàn thanh kiếm nhỏ xé nát tộc lão Mộng gia thành nhiều mảnh vụn, thịt nát rơi đầy đất.

Tộc lão Mộng gia không có khả năng sống lại.

Mấy bán yêu đứng gần Phong Phi Vân kinh ngạc suýt rớt cằm, nhìn hắn như xem một ma thần, trong mắt tràn ngập kích động và ngưỡng mộ. Phong Phi Vân lắc người, trước khi đám tộc lão Mộng gia phản ứng lại hắn giết một người nữa. Tộc lão Mộng gia này bị Thiên Tủy Binh Đàm đâm thủng đầu đóng đinh trên kiến trúc cổ.

Đinh!

Xác tộc lão Mộng gia treo trên vách tường, máu đốt cháy, rất kinh người.

- Giết!!!

Phong Phi Vân giơ ngang thương xông lên, trường thương trắng tẩm trong máu. Máu nóng đốt cháy biến Thiên Tủy Binh Đàm càng ma tính hơn.

Đám tộc lão Mộng gia phản ứng lại. Lão tổ đầu đội kim quan mắt đỏ rực, tức giận quát:

- Bán yêu này có trọng bảo, sức chiến đấu không nhỏ, có thể nghịch thiên giết thần, cẩn thận . . .

Phập!

Cánh tay một tộc lão Mộng gia bị Phong Phi Vân đánh gãy, văng ra ngoài, rơi vào bóng tối, bị một trưởng lão Bán Yêu Minh giết, người đứt thành hai khúc.

- Tiểu bối, sát khí của ngươi quá nặng.

Giọng bà lão vang Sau lưng Phong Phi Vân, chấn động không khí rung bần bật. Một cây gậy màu đen xẹt qua không trung, làm hư không đầy tia điện.

Đó là lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, nếu ở bên ngoài Vực thành Quỷ vực chắc chắn đập nát mặt đất vạn dặm, một hồ nước to sẽ bị san bằng trong một giây, tiểu quốc nhân loại sẽ thành tro bụi.

Ánh mắt Phong Phi Vân ngạo nghễ, một vạn dị thú chiến hồn bay ra từ phần lưng, bao gồm một mảnh hư không. Một vạn dị thú gầm rống, chấn thiên động địa. Linh thú trong Vực thành Quỷ vực gào thét theo, chúng nó bay hướng Đấu Chiến cung.

Vạn thú chiến thể xuất hiện, Vực thành bị kinh động. Vô số linh thú như được thú vương triệu hoán rầm rộ xông tới, thành cảnh 'vạn thú hành hương'.

Những linh thú được Mộng gia thuần dưỡng cũng xé rách lồng giam. Con mãng ưng cánh dài trăm thước bay trên cao, miệng phun tia chớp giáng xuống một tộc lão Mộng gia chảy máu ròng ròng. Một con hồng thủy cao trăm thước chạy rầm rập trên đường đụng vỡ các trận pháp, bỗng vỗ một chưởng đánh thái thượng trưởng lão Mộng gia lún xuống đất.

Biến đổi này vượt qua dự đoán của mọi người. Một lão tổ Mộng gia, mấy trưởng lão Bán Yêu Minh đều ngây ngẩn.

- Giết!

Phong Phi Vân khoác chiến y, cầm trường thương trắng nghênh đón Mộng Thấp Bà. Hai người đánh nhau làm hư không rung lắc, phát ra thanh âm như sấm đánh.

Mộng Thấp Bà ngạc nhiên, bị đẩy lùi ba bước.

Phong Phi Vân thua Mộng Thấp Bà một bậc, cánh tay chảy máu. Một vệt máu chảy ra từ cổ tay, nhưng kim tàm phật khí sinh sôi không ngừng, rất nhanh máu tụ lại, chiến ý của Phong Phi Vân càng mạnh mẽh ơn, đỉnh đầu ngưng tụ không khí chiến tranh.

- Hôm nay chiến vì tôn nghiêm, vì công bình. Muốn chiến thì phải đánh trời long đất lở, đánh đến ngươi chết ta chết!

Phong Phi Vân không chau mày, Khí thế tiêu sái, tự do. Phong Phi Vân huơ trường thương nhuộm máu, hắn như cuồng long đánh với Mộng Thấp Bà, đập nát các trận pháp, chấn sập các tường cổ. Cánh tay Phong Phi Vân bị chấn tê rần, nhưng hắn không lùi bước.

Hôm nay phải giết đã tay.

Phong Phi Vân biết hắn dẫn các linh thú trong Vực thành Quỷ vực hành hương được không phải vì vạn thú chiến thể. Phong Phi Vân tu luyện vạn thú chiến thể chưa đến cảnh giới khiến trăm vạn linh thú điên cuồng. Lý do thật sự vì Phong Phi Vân mặc áo da phượng vảy rồng, có hơi thở rồng phượng, khiến các linh thú trong Vực thành cho rằng con cái rồng phượng giá lâm nên kéo bè kéo lũ đến triều bái.
Bình Luận (0)
Comment