Linh Chu

Chương 1452

Phong Phi Vân chậm rãi uống một hớp rượu, không thèm để mấy thanh niên kia vào mắt.

Nam nhân lưng cõng ba thanh cổ kiếm lạnh lùng nói:

- Tam ca của ta là thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành, Tiêu Thiên Duyệt!

Khí thế tăng vọt, bảy ảo ảnh linh thú chiến hồn hiện ra trên lưng nam nhân.

Phong Phi Vân vẫn thản nhiên ngồi, nhẹ nhàng chắn Khí thế từ đối phương:

- Thì ra ngươi nói Tiêu Thiên Duyệt, có gặp hai, ba lần. Phải rồi, ngươi là ai?

- Ta là Tiêu Thiên Duệ, lần này đặc biệt đến lấy đầu của ngươi!

Đám thanh niên tài tuấn Cố Cửu thiếu gia, Hoàng Vũ Trường biểu tình cực kỳ khó xem. Linh đảo này là địa bàn của bọn họ, đám người Tiêu Thiên Duệ xông lên dễ như chơi, không nể mặt bọn họ. Đám thanh niên tài tuấn tâm cao khí ngạo rất là bực mình.

Tuy Cửu Tiêu tiên thành mạnh mẽ thật nhưng Trung cổ thế gia không sợ Cửu Tiêu tiên thành.

Mấy thanh niên tài tuấn định ra tay đuổi nhóm Tiêu Thiên Duệ đi, nhưng Lưu Tô Tử lắc đầu với bọn họ.

Lưu Tô Tử truyền âm:

- Chuyện này một mình Phong Phi Vân tự gaiỉ quyết được.

Một bán yêu có thể đối phó tài tuấn các đại vực, Tiêu Thiên Duệ sao? Nhóm thanh niên tài tuấn Hoàng Vũ Trường không mấy tin tưởng thực lực của Phong Phi Vân.

Trên một linh đảo khá gần đó, đám người Cố Bát thiếu gia, Lưu Tô Hồng ngồi chung một chỗ, thi triển báu vật linh kính, hào hứng nhìn bên Phong Phi Vân.

Lưu Tô Hồng mỉm cười nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Lần này để xem thất muội làm sao ứng đối? Thất muội quen với bán yêu kia là đang tự tìm rắc rối.

- Cửu Tiêu tiên thành không đơn giản là một tòa tiên thành, Sau lưng nó có lai lịch rất lớn.

Cố Bát thiếu gia nhìn chằm chằm mặt kính hiện hình Phong Phi Vân, cười cười, con ngươi lạnh băng.

* * *

Tiêu Thiên Duệ là một tài tuấn tu vi tuyệt đỉnh của Cửu Tiêu tiên thành, đỉnh Niết Bàn đệ tứ trọng thiên. Tiêu Thiên Duệ là một trong mấy thế hệ trẻ đỉnh cao nhất Cửu Tiêu tiên thành trừ Tiêu Thiên Duyệt ra.

Phong Phi Vân không sợ Tiêu Thiên Duệ, hỏi:

- Có phải đám thanh niên tài tuấn Cửu Tiêu tiên thành các ngươi đều chạy đến, ai giết ta thì người đó trở thành thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành mới?

Tiêu Thiên Duệ đáp:

- Đúng vậy! Sao ngươi biết?

Phong Phi Vân cười nói:

- Ta đoán.

- Ngươi còn dám cười? Theo ta thấy ngươi không muốn sống nữa!

Tiêu Thiên Duệ là nhân vật tuyệt đỉnh, gã ra tay ngay không chút do dự, ngón tay lóe ánh sáng kim loại biến thành vuốt sắt xé rách hư không.

Phong Phi Vân ngồi yên tại chỗ, ngón tay rực rỡ sắc vàng, đầu ngón tay dựng dục phật quang, một chỉ điểm vào ngay giữa bàn tay Tiêu Thiên Duệ.

Bùm!

Phong Phi Vân ngồi vững vàng. Tiêu Thiên Duệ cảm giác có lực lượng dời núi lấp biển truyền vào lòng bàn tay, gã bị đẩy xa hơn mười trượng, thụt lùi đến gần một cây cột ngọc mới dừng lại.

Trong mắt Tiêu Thiên Duệ tràn đầy hoảng hốt, gã cảm giác bàn tay đau thấu óc, tơ máu chảy ra.

Những thanh niên tài tuấn giật mình, mấy người đứng bật dậy, trong mắt tràn ngập khó tin.

Chỉ một chỉ đánh lui Tiêu Thiên Duệ, bán yêu này quá mạnh.

Sắc mặt Tiêu Thiên Duệ khó nhìn, gã đường đường là anh kiệt Cửu Tiêu tiên thành hế mà không đấu lại một bán yêu ti tiện? Nếu đồn ra ngoài thì Tiêu Thiên Duệ còn tư cách gì cạnh tranh vị trí thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành?

- Hạo kiếp kiếm, danh tuyền kiếm, chư thần kiếm, tam tài tuyệt mệnh kiếm trận!

Ba thanh kiếm cổ trên lưng Tiêu Thiên Duệ cùng bay ra khỏi vỏ, biến thành ba luồng sáng trắng, xanh, đen, kiếm khí siêu sắc bén, toàn là linh kiếm đẳng cấp linh khí thất phẩm.

Ba luồng kiếm quang rực rỡ, khí lạnh ngày càng lạnh lẽo.

Các kiếm khí bay ra biến thành muôn vàn bóng kiếm.

Tiên Hư hoa gian động thiên có các tầng ức chế lực lượng tu sĩ giảm thấp nhất nhưng vẫn không ngăn được linh khí kiếm uy đáng sợ.

Phong Phi Vân hơi nghiêm túc, cổ tay tàn đầy phật quang ngưng tụ thành lưỡi đao màu vàng, thân đao đan xen phật ấn.

Nhát đao chém ra, kiếm khí như dòng suối ập đến.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Đao khí chém nát từng tầng kiếm khí, cuối cùng cuốn bay ba thanh cổ kiếm linh khí thất phẩm.

Ba thanh linh kiếm thoát khỏi Tiêu Thiên Duệ kiểm soát cắm vào một cột ngọc, thân kiếm đâm thủng qua đầu bên kia cột ngọc.

Vạt áo Tiêu Thiên Duệ bị chấn rách từng miếng, lửa giận hừng hực.

Tiêu Thiên Duệ gào thét:

- Tam tài kiếm vực!

Tiêu Thiên Duệ thi triển vực của mình, triệu hồi ba thanh linh kiếm. Ánh sáng linh kiếm càng rực rỡ hơn, quấn quýt nhau thành một luồng lũ kiếm khí công kích Phong Phi Vân.

- Phật pháp vô biên!

Phong Phi Vân chắp hai tay, người phát ra muôn vàn phật văn. Vị trí hai tay dán nhau dâng lên một cột sáng vàng.

Phong Phi Vân vỗ một chưởng kéo theo vô số phật khí.

Ầm!

Luồng chưởng ấn phá tan tam tài kiếm vực, đánh ba thanh linh kiếm kêu bùm bùm, đập vào ngực Tiêu Thiên Duệ. Ngực Tiêu Thiên Duệ hõm xuống, máu phun ồ ạt.

Quần áo Tiêu Thiên Duệ rách hết, máu thịt ở ngực nát nhừ. Tiêu Thiên Duệ như hồ lô lăn lông lốc dưới đất.

Phong Phi Vân cười nói:

- Chỉ bằng vào ngươi cũng mơ giết ta? Ngươi và Tiêu Thiên Duyệt cách biệt quá xa. Hôm nay trong Tiên Hư hoa gian động thiên, ta không giết ngươi. Trở về tu luyện vài năm đi.

Tiêu Thiên Duệ tức xì khói, gã bị bán yêu đánh bại, đối phương còn nói mát. Tiêu Thiên Duệ phun búng máu.

- Vũ Hóa phù lục!

Tiêu Thiên Duệ lấy một tấm Vũ Hóa phù lục ra, tay siết chặt Vũ Hóa phù lục, cánh tay phình to làm ống tay áo rách toạc. Từng luồng sáng di chuyển trên cánh tay Tiêu Thiên Duệ.

Tiêu Thiên Duệ vỗ một chưởng, khí Vũ Hóa tựa dòng lũ ập đến.

Ánh mắt Phong Phi Vân tối tăm, cánh tay hiện phượng hoàng vũ ngưng tụ thành vuốt khổng lồ.

- Phượng hoàng liệt thiên!

Vuốt thần phượng hoàng đâm tới, cứng rắn va chạm với Tiêu Thiên Duệ.

Tiêu Thiên Duệ sử dụng Vũ Hóa phù lục gia cố thân thể nhưng không đỡ nổi một kích của Phong Phi Vân, lùi nhanh ra sau, cánh tay bị vuốt thần phượng hoàng vỗ tê rần.

Ầm!

Tiêu Thiên Duệ chưa lấy lại tinh thần thì Phong Phi Vân bcông kích đợt hai. Vũ Hóa phù lục bị đánh nứt một vệt, cơ thể Tiêu Thiên Duệ lùi hai bước, nội tạng sắp văng ra khỏi cổ họng.

Tại sao mạnh dữ vậy?

Tiêu Thiên Duệ thấy sợ, tu vi của đối phương quá cao, Vũ Hóa phù lục cũng không chịu nổi. Đây thật sự là bán yêu sao?

Ầm!

Phong Phi Vân lại cho Tiêu Thiên Duệ một vuốt thần phượng hoàng, xuyên thấu ánh sáng Vũ Hóa phù lục kéo một miếng thịt Tiêu Thiên Duệ.

Tiêu Thiên Duệ phun ra búng máu hét lên:

- Các ngươi còn không ra tay đi?

Tiêu Thiên Duệ bị lực lượng vuốt thần phượng hoàng cahná nội tạng nát bấy, miệng chảy máu ồ ạt.

Mười bảy tu sĩ trẻ của mười hai đại vực cùng lao vào Phong Phi Vân. Bảy người là con cái của vực chủ, tu luyện công pháp đỉnh cao, đều ở Niết Bàn đệ tứ trọng thiên.

Tu vi của bảy người không bằng Tiêu Thiên Duệ nhưng vẫn rất mạnh, có tư cách vấn đỉnh Vũ Hóa cảnh.

Bảy người biết Phong Phi Vân cường đại, bọn họ cầm Vũ Hóa phù lục trong tay. Bảy khí Vũ Hóa bắn ra như bảy dòng lũ xuyên suốt không gian.

Nếu trên linh đảo không có trận pháp gia cố thì đã bị lực lượng này cấn vỡ.
Bình Luận (0)
Comment