Linh Chu

Chương 1466

Những anh tài thiên kiêu này cũng đều là hạng người tâm trí tuyệt đỉnh, tất cả cũng nghĩ tới khả năng này, nên trong lòng rung động rất lớn.

Lực lượng gấp một vạn lần so với tu sĩ cùng cảnh giới ? Nếu như thật sự để cho hắn làm được, chẳng phải sẽ vô địch với những ai cùng thế hệ, chính là trở thành nhân vật có lực công kích hàng đầu từ trước tới nay .

- Khó trách ngay cả Thánh Thần đều muốn triệu kiến hắn, nhãn quan của Thánh Thần tuyệt đối sẽ không sai.

Trong lòng Hoàng Thiên có hơi chấn động, sau đó liền lập tức khôi phục bình tĩnh. Coi như là chiến lực gấp một vạn lần tu sĩ cùng cảnh giới thì đã làm sao? Ít nhất là bây giờ hắn vẫn còn chưa tu luyện tới một bước đó.

Được Thánh Thần triệu kiến thì đã làm sao? Thế hệ trẻ tuổi tranh hùng với nhau, cho dù là Thánh Thần cũng không xen vào.

Nếu mà đã đắc tội với bán yêu này, như vậy cũng sẽ tuyệt đối không thể lại cho hắn giữ được mạng sống.

- Cửu Hoa Đạo Vực, Nhất Khí Cửu Thanh.

Hoàng Thiên lẩm nhẩm niệm ra đạo quyết. Có chín đạo Đạo Khí bay ra, ngưng tụ thành chín thanh cổ kiếm màu xanh, chúng chia ra chín phương hướng mà chém về Phong Phi Vân .

Phong Phi Vân tay xách chiến mâu cứ thế tiến lên, hắn không ngừng đánh cho chín thanh kiếm bị bật văng xa .

Cuối cùng hắn ngưng tụ lực lượng toàn thân, nện một mâu công kích về phía trước, nện vỡ cả chín thanh kiếm. Tiếp theo nó hóa thành một con Độc Long. " Phốc!", nó xuyên thấu qua thân thể Hoàng Thiên, đâm xuyên vào trong ngực, làm cho ngay cả khớp xương trong ngực đều bị nện nát thành muôn vàn khối.

- Lại là Đạo Khôi Lỗi!

Phong Phi Vân đánh mạnh một kích về phía trên.

- Phốc!

Làm cho thân thể một Hoàng Thiên kia ở phía trên cũng bị xuyên thấu. Từ đầu một mực truyền tới gót chân, những giọt máu tươi từ trên chiến mâu nhỏ giọt rơi xuống, rơi lộp bộp trên cánh tay của Phong Phi Vân .

- Ta là bất tử!

Âm thanh của Hoàng Thiên lại vang lên lần nữa, lần này xuất hiện ở bên trái Phong Phi Vân.

Một đạo cổ kiếm từ bên trái đã đâm đến với sát khí đằng đằng, kiếm khí sắc bén .

Phong Phi Vân đột nhiên cắm chiến mâu cấp bậc Thập Phẩm yêu khí trên mặt đất, tay không đập thẳng vào kiếm, làm cho cổ kiếm bị nện vỡ thành những mẩu vụn. Rồi một chưởng công kích vào đỉnh đầu Hoàng Thiên, làm thân thể của hắn bị nện đến sụp đổ.

- Phốc!

Cỗ Đạo Khôi Lỗi thứ tư đã bị chấn nát, hóa thành một đám huyết bùn.

Hiện trường trên mặt đất thật sự rất quỷ dị, xuất hiện bốn khối thi thể Hoàng Thiên, nhưng mà đều vẻn vẹn chỉ là Đạo Khôi Lỗi của Hoàng Thiên, cũng không phải chân thân của Hoàng Thiên.

Những Đạo Khôi Lỗi đều là người sống sờ sờ, hơn nữa tất cả lực lượng cũng cường đại như Hoàng Thiên, tịnh không giống như là dùng vật khác để tế luyện thành Khôi Lỗi.

- Ở trong thiên hạ làm sao có được pháp thuật kì lạ như thế ?

Có một vị anh tài trẻ tuổi đứng nhìn mà dựng ngược tóc gáy.

Lưu Tô Tử mắt nhung nhíu lại, nàng nói:

- Đạo Khôi Lỗi, chính là một chi nhánh của 'Đại Khôi Lỗi Thuật' trong Thái Cổ Bát Thuật. 'Đại Khôi Lỗi Thuật' đích thực thì hiện tại đã thất truyền. Vào lúc Thái Cổ đã bị hủy, nó chia làm Đạo Khôi Lỗi Thuật, Phật Khôi Lỗi Thuật, Tử Khôi Lỗi Thuật, Thánh Khôi Lỗi Thuật. Hiện nay Khôi Lỗi thuật đang lưu truyền trong tu luyện giới thì phần lớn đều là khởi nguồn từ bốn loại Khôi Lỗi thuật nà .

- Hoàng Thiên tu luyện Đạo Khôi Lỗi Thuật, đã đạt tới trình độ ' Sái Huyết Vi Binh' ( vẩy máu thành quân). Một khối Đạo Khôi Lỗi này cũng chính là một giọt huyết dịch của hắn. Đạo Khôi Lỗi có khả năng bỏ mạng thay cho hắn, cũng có thể bay ra từ trong thân thể của hắn, thay hắn chiến đấu. Nhưng chúng chỉ có Tam Trọng lực lượng của bản thân. Nghe nói nếu tu luyện thành công Đại Khôi Lỗi Thuật, có thể khiến cho Khôi Lỗi thân có được Ngũ Trọng lực lượng."

- Kỳ thật mỗi một lần Hoàng Thiên đánh nhau với Phong Phi Vân đều là chân thân, chỉ là vào lúc Phong Phi Vân giết chết hắn thì hắn mới sử dụng Đạo Khôi Lỗi, khiến cho Đạo Khôi Lỗi bỏ mạng thay cho hắn .

Hoàng Vũ Trường nói:

- Vậy chẳng phải là hắn có Bất Tử Chi Thân?

Lưu Tô Tử do dự yên lặng, không nói gì thêm.

Phong Phi Vân lần thứ tám đâm thủng Đạo Khôi Lỗi của Hoàng Thiên, trên mặt đất đã có tám khối tử thi, vóc người đều giống nhau như đúc cùng Hoàng Thiên .

- Phượng Hoàng Thiên Nhãn.

Đôi mắt Phong Phi Vân trở nên cực kì đỏ đậm, đồng tử như là hai tảng thiên thạch hừng hực thiêu đốt. Có hai con Phượng Hoàng thần kì đang múa lượn trong đồng tử, phát ra tiếng Phượng Hoàng hót vang dội .

Phượng Hoàng Thiên Nhãn của Phong Phi Vân đã đạt tới cảnh giới "trên thấy trời, dưới thấu đất", do đó nhìn thấu huyết dịch toàn thân của Hoàng Thiên, thậm chí có thể thấy tốc độ chảy của mỗi một giọt máu nhỏ trong người hắn .

- Nếu muốn thi triển Đạo Khôi Lỗi Thuật thì cũng cần một thời gian quá độ. Chỉ cần trong thời gian quá độ này mà hai lần giết chết hắn, như vậy hắn nhất định phải chết.

Trong lòng Phong Phi Vân nghĩ như thế.

Hoàng Thiên thân mặc đạo bào trắng tinh khiết, mặt mày sáng sủa không râu, hắn cười nói:

- Coi như ngươi sở hữu Nhất Thân Lưỡng Vực thì đã làm sao? Dù sao chỉ là một tên bán yêu, nếu muốn giết ta thì ngươi còn kém quá xa. Đại Đạo Mệnh Bàn.

Hai tay Hoàng Thiên bắt đầu xoay vòng liên tục, hắn nâng lên một cái Viên Bàn (bàn tròn )màu xanh rồi nện ầm ầm về hướng tới Phong Phi Vân .

Chính là hiện tại!

Phong Phi Vân điều động lực lượng của hai tòa Vực. Một quyền công kích đến đã nện vỡ Viên Bàn, đồng thời đập bẹp đầu Hoàng Thiên. Cùng lúc đó Thiên Tủy Binh Đảm bay ra, biến thành mấy ngàn thanh Tiểu Kiếm bay tại bốn phương tám hướng. Kiếm khí sắc bén cắt nát hư không, phát ra tiếng gió rít gào thét .

- Phốc!

- Phốc!

- Phốc!

.. .

Muôn vàn khối huyết nhục rơi rụng rơi xuống từ trong hư không, ngón tay, cánh tay, bắp chân, đầu lâu, tóc, cổ.. .

Kiếm khí sắc bén của Thiên Tủy Binh Đảm đã cắt đứt thân thể Hoàng Thiên thành vô số mảnh. Lần này đây màu máu trên mặt đất so sánh trước kia đều phải đậm đặc hơn nhiều lắm, mùi máu tanh tưởi cũng cực kì gay mũi.

Giờ khắc này tất cả tu sĩ đều yên tĩnh trở lại, nhìn khắp mọi nơi tìm kiếm chân thân của Hoàng Thiên, cảm giác Hoàng Thiên vẫn còn sẽ xuất hiện.

- Không cần tìm nữa, chân thân của Hoàng Thiên đã bị chém.

Lưu Tô Tử nhẹ nhàng phe phẩy cái quạt, vui vẻ cười một tiếng như vậy. Nàng quay sang nhìn thoáng qua về hướng Lưu Tô Hồng trên lầu các, lại chuyển ánh mắt sang Cố Bát thiếu gia mà nói:

- Ta xem ra ngôi vị đệ nhất thiên kiêu của Diệp Hồng Cảnh hẳn là đổi chủ. Phong Phi Vân nhất thân song Vực, hoàn toàn xứng đáng là chủ nhân oai phong trong thế hệ trẻ tuổi .

Cố Bát thiếu gia cười lạnh một tiếng, rồi hỏi:

- Một tên bán yêu cũng muốn làm đệ nhất thiên kiêu của Diệp Hồng Cảnh, hắn xứng đáng sao?

- Xoạt!

Thân thể Cố Bát thiếu gia khẽ động, sau một khắc liền rơi xuống đối diện Phong Phi Vân. Hắn cười lạnh nói:

- Không nghĩ tới ngươi cũng có thể có được lực lượng hiện tại. Nếu sớm biết thế thì lúc ở trong Vạn Tộc Chiến Trường nên dứt khoát kết liễu tính mệnh của ngươi. Cái này là sai lầm của ta.
Bình Luận (0)
Comment