Linh Chu

Chương 1585

Phong Phi Vân dừng niệm chú lại, chậm rãi nói:

- Vị tiểu thí chủ này cũng đừng có nói dối, Bát Giới đại sư chẳng qua là bỏ qua một cái túi da dơ bẩn, tại hạ mới vừa rồi đã siêu độ cho hắn, niệm kinh văn vãng sinh, linh hồn của hắn đã được tân sinh, một đời sau nói không chừng sẽ trở thành một vị Thánh giả, a di đà phật, thiện tâm trường tồn, sinh mệnh không dứt.

- Mẹ kiếp, lại dám giết Vũ Hóa hiền giả của Bát thế tử chúng ta, đây là muốn lật trời rồi, giết tiểu tử này cho ta!

Ô lão không nhịn được mà nói tục một tiếng.

Phong Phi Vân nói:

- Các vị thí chú phóng hạ đồ đao lập địa thành Phật, ngươi giết đến, ta giết đi, liên tục mây lần rồi, sao không để xuống hết thảy cừu hận, biến chiến tranh thành tơ lụa.

- Kháo, con mẹ nó, ngươi giết người của Bát thế tử phủ chúng ta, lại vẫn nghĩ đến việc biến chiến tranh thành tơ lụa sao?

Chút ít cường giả kia của Bát thế tử phủ đều giận đến hộc máu.

Phong Phi Vân dùng ngôn từ xác thực lại mà nói:

- Đó không gọi là giết, mà là độ hóa, có câu nói Phật độ người hữu duyên, ta đang dùng Phật hiệu hóa giải lệ khí trong thân thể của hắn, để cho hắn tìm về chân ngã, cho hắn cơ hội tái thế làm người, ở Phật môn mà nói, cái này gọi là công đức vô lượng, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, a di đà phật!

- Phốc a!

Những tu sĩ kia của Bát thế tử phủ hộc máu tập thể.

Mẹ nó, ngươi đã đem người giết đi lại còn nói ra những lời đường hoàng như vậy, còn biết xấu hổ hay không?

- Giết, giết, phải đem tiểu tử này bầm thây vạn đoạn.

Ô lão nổi giận nói.

Ngay lúc đó liền có năm cường giả giết tới, đều là nhân vật cao thủ tuyệt đỉnh, trong đó có người đã bước vào Vũ Hóa cảnh, đều là hiền sĩ mà Bát thế tử chiêu lãm.

- Oan oan tương báo khi nào mới dứt, các vị cần gì phải làm như vậy, người là Phật tương lai, Phật đã từng là người, xem ra ta chỉ có thay thế Phật tổ tinh lọc linh hồn của các ngươi.

Phong Phi Vân đứng ở nơi đó, sắc mặt hết sức bình tĩnh, vươn ra một ngón tay, hướng về một vị tu sĩ ở trong đó chỉ tới, trong miệng đọc lên hai chữ:

- Nằm xuống!

Một tu sĩ vừa mới bước một chân vào Vũ Hóa cảnh, linh khí trên người ảm đạm, thân thể mất đi lực lượng ngã trên mặt đất.

- Ngươi cũng nằm xuống đi!

Ngón tay của Phong Phi Vân chỉ về phía tu sĩ thứ hai.

Tu sĩ này cũng liền mềm nhũn nằm trên mặt đất không nhúc nhích.

- Nằm xuống!

- Nằm xuống!

- Nằm xuống!

Phong Phi Vân liên tiếp điểm ra năm chỉ, cũng không thấy trên ngón tay hắn đánh ra thần thông gì, vẻn vẹn chỉ là chỉ vào những người kia, người kia liền tự mình ngã xuống, giống như là trong minh minh thật sự có một vị Phật tổ đang phán quyết sinh tử của người khác.

Đây là một màn cực kỳ quỷ dị để cho tất cả mọi người thấy đến trong lòng chấn động.

Không ai thấy trong thân thể của Phong Phi Vân lưu chuyển ba động linh khí nào, nhưng mà năm vị tu sĩ có tu vi cường đại kia lại đều ngã ở trên mặt đất.

Chết hết rồi!

Đây... Đây thật sự quá chấn động người ta rồi.

Mỹ mâu của Lưu Tô Tử gợn sóng, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, mặc dù biết tu vi của Phong Phi Vân rất mạnh nhưng mà lại không nghĩ đến thủ đoạn của hắn lại đất đến trình độ không thể tưởng tượng nổi như thế này, cái tên bán yêu chết bầm này có lá bài tẩy giấu diếm nhiều lắm.

Phong Phi Vân thi triển tự nhiên là lực lượng của Tử Kiếp trong Kiếp Diệt Vạn Đạo pháp, hiện tại hắn có thể đạt tới trình độ nói người nào chết thì người đó sẽ chết.

Ở trong vô hình đem tuổi thọ của đối thủ chém hết.

Đây là lực lượng của Tử kiếp.

Tử kiếp, vô hình vô ảnh, mặc dù là tồn tại chân thật nhưng mà lại sờ không tới.

- Cái gì, toàn bộ chết hết rồi?

Ô lão dùng thần niệm điều tra năm người ở trên mặt đất, phát hiện sinh cơ của năm người này đều đã đoạn tuyệt, biến thành năm cỗ tử thi, đây qura thực là để cho hắn không cách nào tiếp nhận.

Phong Phi Vân chắp tay trước ngực, Phật quang trên người lưu chuyển, phạm âm nổi lên bốn phía:

- A di đà phật, cửa địa ngục đã mở ra, đang rửa linh hồn của mọi người, hết thảy hiểu lầm đều sẽ biến mất, sau luân hồi...

- Ngươi còn niệm kinh?

Ô lão giận đến nghiến răng nghiến lợi, trên người lao ra một phiến hôi sắc quang mang, nộ hỏa đều mốn từ trong thân thể xông ra.

Hắn biết "thần côn" trước mắt này có chút quỷ dị, không dám khinh thường, tế ra một tấm ngọc phù lớn nhỏ bằng lòng bàn tay để trên đỉnh đầu, bao phủ toàn thân.

Tu vi của hắn xa xa không phải là những Vũ Hóa hiền giả kia có thể so sánh được, hắn đã đạt đến cảnh giới Vũ Hóa đệ nhất trọng đỉnh phong, cả người đều là hôi sắc thần liên, khí trùng vân tiêu, thủ chỉ như kiếm, điểm ra một đạo kiếm ba thô to tới một thước.

- Ba ba!

Nơi kiếm ba bay qua, mặt đất liên tục nứt ra.

- Kim Tàm Phật Vực!

Phong Phi Vân chắp tay trước ngực, một tầng kim sắc Phật quang lao ra, Phật khí ngưng tụ thành vô số kim tàm, hiện ra mười vạn tám ngàn loại tư thái, kim tàm phảng phất có thể niệm chú Phật ngữ, phát ra từng tiếng Phật thanh hùng hậu.

- Thình thịch!

Kiếm ba oanh kích ở trên kim sắc Phật vực, bộc phát ra một cỗ trùng kích cường đại.

Nhưng mà Phong Phi Vân lại vẫn không nhúc nhích, giống như lão tăng ngồi thiền, đem một cỗ nhuệ khí kia hóa giải trong vô hình.

Thân thể như cũ bao phủ ở trong kim sắc Phật mang, mở hai mắt ra, lắc đầu thở dài nói:

- Oan oan tương báo bao giờ mới dứt, thí chủ, ngươi nên thu tay lại rồi!

- Đại Cực Thiên Luân đạo!

Ô lão rất không thể nhịn được Phong Phi Vân, bị tức đến không nhẹ, triển khai một loại thần thông cường đại, Vũ Hóa chi khí trên người phun ra tạo thành một vòng tròn xoay chuyển, cương phong nổi lên bốn phía, lực lượng cuồn cuộn xung quanh.

Phong Phi Vân cảm giác được nguyệt lượng trên bầu trời truyền đến mấy đạo khí tức khiếp người, xem ra Bát thế tử phủ lại có cường giả đuổi đến, không thể lại kéo dài nữa rồi.

- Càn Khôn Chưởng Ấn Thiên Địa!

Thủ chưởng của Phong Phi Vân mở ra, Phật quang vô tận hướng vào trong tay hắn tụ tập lại, tạo thành từng tòa địa lý địa mạo giống như một tòa kim sắc thế giới oanh áp qua.

Thanh âm gào thét, khí tức khiếp người.

- Phốc!

Tu vi của Ô lão mặc dù là Vũ Hóa đệ nhất trọng đỉnh phong nhưng cũng bị đánh cho hộc máu, da dẻ trên người sinh ra từng đạo vết máu, máu tươi từ bên trong chảy ra rơi xuống đầy đất.

Một chưởng này cũng quá mạnh rồi.

Một vị tu sĩ Niết Bàn cảnh thế nhưng đem một vị hiền giả vũ Hóa cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong đánh cho hộc máu.

Lưu Tô Tử chấn kinh nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, đây mới là thực lực của hắn.

Ai nói bán yêu không thể trở thành cường giả.

Hiện tại không phải có một người sao?

Nhưng mà một màn tiếp đó càng làm cho Lưu Tô Tử chấn kinh.

- Ba!

Thân thể của Ô lão chia năm xẻ bảy, giống như là mảnh gốm vỡ ra, hóa thành từng khối lớn màu vàng cỡ bàn tay, sau đó biến mất ở trong hư không.
Bình Luận (0)
Comment