Linh Chu

Chương 1698

- Cút đi!

Nữ ma phất tay tát bay tà thi khổng lồ cao hơn tám mươi thước văng vào rừng đen cách mấy ngàn dặm.

Nữ ma cầm bình chứa thái cổ ma thổ đi vào rừng đen.

* * *

Trên đỉnh Thanh Liên linh sơn, hai tay Phong Phi Vân giang ra, lòng bàn tay lóe sáng sinh ra đoàn sáng thánh linh.

Đứng cách vạn dặm có thể thấy ánh sáng thánh linh trên đỉnh Thanh Liên linh sơn tựa như thiên đăng chiếu sáng thế giới Xung quanh.

Thanh Liên linh sơn gần Đan Đỉnh Quỷ thị, nhiều tu sĩ cường đại cảm nhận được dao động truyền từ Thanh Liên linh sơn.

- Hơi thở đó truyền từ Thanh Liên linh sơn, rất giống khí thánh linh. Chẳng lẽ có thánh linh đi Thanh Liên linh sơn?

- Chắc không phải Thanh Liên nữ thánh sống lại đi?

- Tối nay là đêm không trăng, nhiều sinh vật chết có thể sống lại, không chừng đúng là Thanh Liên nữ thánh sống lại.

Từ Thanh Liên linh sơn truyền đến dao động thánh linh gây chấn động lớn trong Đan Đỉnh Quỷ thị. Cường giả các tộc phái tu sĩ đi điều tra.

Không lâu sau có tin tức truyền về Đan Đỉnh Quỷ thị.

- Bán yêu kia ngồi xếp bằng trên đỉnh Thanh Liên linh sơn, người tỏa thánh quang, hắn đang hấp thu thiên địa tinh khí, ngôi sao vực ngoại.

Sau khi tin truyền về, các suy đoán nổi lên.

Một lão nhân râu kéo dài dưới đất bấm đốt tay, ngước nhìn trời:

- Tối nay là đêm không trăng, lúc thiên địa quy tắc có nhiều lỗ hổng nhất. Chắc bán yêu muốn lợi dụng cơ hội này trùng kích Vũ Hóa cảnh.

Lão nhân này là trí giả khá nổi tiếng, từng tính số cho thánh linh. Lời lão nhân nói rất có quyền uy.

Có người đưa tin cho Kim Ô Bá hoàng tử.

- Đột phá Vũ Hóa cảnh? Ha ha ha, đùa gì vậy? Bán yêu không thể nào đột phá Vũ Hóa cảnh, đó là trời nguyền rủa, không ai có thể phá vỡ.

Bá hoàng tử vốn đang tu luyện nghe tin này nhìn hướng Thanh Liên linh sơn, cười nói:

- Bán yêu mặc dù thuộc quần thể yếu nhưng từ xưa đến nay cho ra nhiều hiền tài kinh thiên vĩ địa, muốn phá vỡ trói buộc trở thành thần thoại, nhưng không người nào có thể phá tan Vũ Hóa cảnh.

Ánh mắt Kim Ô Tứ hoàng tử âm trầm cười nói:

- Hắn đang tìm chết, chắc chắn đêm nay hắn sẽ bị nguyền rủa phản phệ chết. Ta vốn định tự mình giết hắn, để hắn muốn sống không được muốn chết không xong, bây giờ không còn cơ hội nữa.

Bá hoàng tử trừng tứ hoàng tử, lạnh nhạt nói:

- Chúng ta là thái cổ thánh yêu tộc, có mục tiêu vĩ đại hơn. Lên thánh cảnh, chứng tiên đạo. Chỉ là bán yêu bình thường, không đủ tư cách làm đối thủ của chúng ta.

Kim Ô Tứ hoàng tử nói:

- Đại ca dạy rất đúng.

Mặc Dao Dao, Hiên Viên Nhất Nhất ở Đan Đỉnh Quỷ thị cũng nghe tin.

Trong lịch sử hiếm thấy bán yêu trùng kích vũ hóa cảnh có thể tạo thành thanh thế lớn như vậy, nhiều tu sĩ chạy đến ngoài Thanh Liên linh sơn, nhìn đỉnh núi cao xa.

Ngoài Thanh Liên linh sơn đông nghẹt người, có rất nhiều tu sĩ tụ tập, trong đó không thiếu cường giả nhân loại.

Một cự thú hình dạng như thao thiết lướt qua hư không chạy đến, người phát ra khí thế hung mãnh, đôi mắt to hung tợn trừng đỉnh Thanh Liên linh sơn. Hàm răng trắng nhọn hoắc như kiếm, miệng nó gầm rống chạy nhanh đến Thanh Liên linh sơn.

- Trong người hắn có nhiều khí thánh linh, máu thịt cũng rất ngon. Ta muốn ăn thịt hắn!

Cự thú có sáu chân đạp mặt đất phát ra tiếng rầm rập, nó lao nhanh lên Thanh Liên linh sơn.

Nhưng nó mới xông tới sườn núi thì bị cái đuôi giao đỏ như máu quất bay.

Mao Ô Quy nói:

- Tuyết Kiều, đẹp lắm!

Mao Ô Quy dựa cái ghế ngồi trên đầu Thứ Giao Vương, tay cầm trái cây đỏ thắm cắn một miếng.

Cự thú từ đáy vực lao lên, người chảy máu ròng ròng, rống to:

- Grao! Mới rồi ai quất ta?

- Grao!

- Grao!

Đầu giao khổng lồ vươn ra từ rừng tre, đầu đỏ như máu, khổng lồ hơn cơ thể cự thú giống thao thiết gấp mấy lần. Một con mắt Thứ Giao Vương dữ tợn nhìn cự thú, mắt nổi tơ máu đỏ thẫm, rất hung tợn.

Cự thú hết hồn, người co ro, run cầm cập bỏ dậy.

- Grao!

Thứ Giao Vương nuốt cự thú vào bụng, mồm to chảy máu đỏ thắm.

- Không ăn ngươi tưởng bản vương ăn chay chắc?

Mao Ô Quy nói:

- Tuyết Kiều ngoan, chúng ta phải điệu thấp.

Nghe thế Thứ Giao Vương héo, cái đầu to như ngọn nồi rút về rừng tre.

Trên đỉnh Thanh Liên linh sơn, Phong Phi Vân đã ngưng tụ đủ lực lượng, định một hơi phá tan hạ đan điền vững chắc.

Giữa tay Phong Phi Vân ngưng tụ khí thánh linh, lực lượng ánh sao chui vào lão, oanh kích hạ đan điền.

Ầm!

Chỉ va chạm một lần Phong Phi Vân đã ngửa người té ra sau, miệng mũi chảy máu, ánh sáng trên người tối đi. Phong Phi Vân nằm té trên đài đá.

Lực lượng cực khổ ngưng tụ không thể đánh nát hạ đan điền, chẳng lẽ đây là sự thật không thể thay đổi sao?

Thất bại.

Không, tuyệt đối không thể thất bại.

Phong Phi Vân cắn chặt răng, lại ngồi xếp bằng trên đài đá, thần thông đặc biệt vận chuyển trong cơ thể.

Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp.

Lực lượng kiếp vận chuyển trong cơ thể Phong Phi Vân, hắn muốn dùng lực lượng kiếp chém chính mình.

Mắt nữ nhân áo xanh sáng hơn ánh sao:

- Hắn thất bại, nhưng không từ bỏ.

Ngư gia lo lắng nhìn Phong Phi Vân trên đỉnh Thanh Liên linh sơn, nói:

- Con đường hắn đi vốn là đường hầu như không có khả năng thành công.

- Trên đời này có người tuyển chọn đi đường bằng phẳng, có người chọn đi đường nhỏ gập ghềnh, có người chọn đi đường cheo leo trên vách đá, có người đi cầu gỗ nguy hiểm. Nhưng dưới chân hắn vốn không có đường, Phong Phi Vân không có lựa chọn.

- Đa số người sẽ dừng bước, mất hết hy vọng, bỏ cuộc. Nhưng Phong Phi Vân thì không, hắn tiếp tục vượt lên. Hắn muốn đi con đường thuộc về mình, không có đường thì tự tạo.

- Số phận đã định Phong Phi Vân liều mạng với trời, tùy thời vạn kiếp bất phục. Nhưng Phong Phi Vân không dừng lại, chúng ta cần có tinh thần như hắn. Dù hôm nay Phong Phi Vân thất bại thì hắn dùng hành động nói cho người đời biết bán yêu không phải sinh vật tự cam sa đọa, chúng ta dám tranh mệnh với trời!

Những tu sĩ quan sát bên ngoài Thanh Liên linh sơn không ai tin Phong Phi Vân có thể phá tan Vũ Hóa cảnh, bọn họ đến đây với tâm tình xem náo nhiệt. Bọn họ muốn nhìn bán yêu cuồng vọng chết như thế nào.

Khi bọn họ nhìn Phong Phi Vân trùng kích thất bại, ngã xuống thì nhiều tu sĩ cười rộ lên.

- Bán yêu ngu xuẩn, mơ mộng phá tan Vũ Hóa cảnh, đây là đang mơ giữa ban ngày.

- Bán yêu nên giữ bổn phân, làm bán yêu nô bình yên sống hết đời, có như vậy còn sống thêm được mấy ngày.

Kim Ô Tứ hoàng tử cũng đến Thanh Liên linh sơn, nhìn Phong Phi Vân té dưới đất, gã cười ngoác tận mang tai.

- Sinh vật đê tiện đã đinh trước cả đời đê tiện, mơ chống lại trời nguyền rủa? thật là không biết tự lượng sức mình.

Kim Ô Tứ hoàng tử sướng lâng lâng, giống như gã một đấm đánh Phong Phi Vân té xuống đất.

Hiên Viên Nhất Nhất chân đạp mây trắng, lưng cõng kiếm cổ, mắt sáng nhìn trời, khuôn mặt không biểu tình.

Trong mắt Hiên Viên Nhất Nhất không có thất vọng mà là bi ai. Hiên Viên Nhất Nhất bi ai cho chúng sinh cõi đời, thế nhân cảm thấy bán yêu đê tiện, mãi mãi không xông phá Vũ Hóa cảnh được, vĩnh viễn không chạm đến thiên đạo cực độ. Nhưng có ai tiếp xúc đến thiên địa cực độ? Ai có thể thành tiên đắc đạo?
Bình Luận (0)
Comment