Linh Chu

Chương 266

Trong máu bọn họ cũng có khí tưc cổ xưa đặc biệt, được xưng là huyết mạch ấn ký của gia tộc, những đại gia tộc đỉnh tiêm đệ tử vượt qua trăm vạn, ngàn vạn chính là dựa vào huyết mạch ấn ký ẩn chứa trong thân thể đệ tử để phán đoán xem hắn có phải là truyền nhân dòng chính của gia tộc hay không.

Kỷ gia và Thiên Nhất Tiên Môn quan hệ thông gia, Kỷ Thương Nguyệt chính là Tử Linh Tử của Kỷ gia, Bộ Thiên Nhai chính là đại đệ tử Thiên Nhất Tiên Môn, đều là một đời nghịch thiên tài tuấn trẻ tuổi, hai người bọn họ kết hôn với nhau cũng là Kỷ gia và Thiên Nhất Tiên Môn thông gia với nhau.

Kỷ gia và Thiên Nhất Tiên Môn đều là thế lực lớn cổ xưa cao cấp nhất Nam Thái Phủ, bọn hắn nếu liên hợp lại, thế lực to lớn, hoàn toàn có thể áp chế các môn phái tu tiên và gia tộc tu tiên khác xuống, có thể đạt được càng nhiều tài nguyên tu tiên hơn nữa.

Phong Phi Vân dùng ngón tay sờ lên vết máu kia, trên ngón tay lập tức nhiễm lên một tầng đỏ thẫm.

- Phương Hoàng Thiên Nhãn!

Đôi mắt Phong Phi Vân trở nên trong suốt, hai luồng hỏa diễm hiện ra trên đồng tử, nhảy lên tung tăng như chim sẻ nhìn chằm chằm vào vết máu trên ngón tay.

Nếu là người khác tự nhiên không có khả năng nhìn ra manh mối gì, dù sao thành phần huyết dịch của mỗi người đại khái đều giống nhau cả, nhưng người thiên tư tuyệt đỉnh thì phẩm chất huyết dịch siêu phàm, có được huyết mạch ấn ký cổ xưa .

Nhưng huyết mạch ấn ký đều ẩn sâu trong bổn nguyên huyết mạch, cần dùng dụng cụ đặc thù hoặc trí nhớ về loại huyết mạch ấn ký này để phân biệt trong máu có chứa huyết mạch ấn ký hay không.

Một mảnh huyết vụ nhàn nhạt hiện ra trong mắt Phong Phi Vân, trong huyết vụ tựa hồ cất dấu bóng dáng một cổ thú cổ xưa mọc ra bảy cái đầu nào đó, nhưng Phương Hoàng Thiên Nhãn của Phong Phi Vân mới tu luyện tới sơ nhập môn kính, căn bản không cách nào nhìn thấu mảnh huyết vụ kia, thấy rõ huyết mạch ấn ký của Kỷ gia rốt cuộc là cái gì?

- Không cần nhìn nữa, lão tổ đời thứ nhất của Kỷ gia tu vị Thông Thiên Triệt Địa, đã từng luyện hóa qua chiến hồn của một đầu thiên niên linh thú, sáp nhập vào trong huyết mạch của hắn, đó là một đầu Thất Đầu Đằng Mãng, về sau đã trở thành huyết mạch ấn ký của đệ tử Kỷ gia.

Mao Ô Quy từ trong ngực Phong Phi Vân thò ra cái đầu tuyết trắng, đôi mắt như hạt đậu nhìn chằm chằm vào vết máu trên ngón tay Phong Phi Vân nói.

Đầu ô quy không rõ lai lịch này cũng không biết là muốn đi theo bên người Phong Phi Vân hay là đi theo bên người Quý gia tỷ muội nữa, dù sao tên này cũng không có ý định rời đi, Phong Phi Vân mấy lần ném nó vòa dã ngoại hoang vu nhưng nó vẫn có thể đuổi theo được.

- Đã biết được huyết mạch ấn ký của Kỷ gia, vậy thì muốn đuổi kịp Kỷ Thương Nguyệt cũng không khó rồi.

Phong Phi Vân rét lạnh nói.

- Tiểu tử, ngươi muốn giết Kỷ Thương Nguyệt báo thù?

Mao Ô Quy vội vàng nhắc nhở:

- Tên Bộ Thiên Nhai gì đó có thể giết, nhưng Kỷ Thương Nguyệt lại không động vào được, Kỷ gia cũng không phải đơn giản như ngươi nghĩ đâu, động vào nghịch thiên tài tuấn một đời tuổi trẻ của Kỷ gia sẽ rước lấy tai nạn đáng sợ đấy.

Ở trong mắt người ngoài, Thiên Nhất Tiên Môn và Kỷ gia đều là tồn tại thuộc về cùng một cấp bậc, vì sao đại đệ tử Thiên Nhất Tiên Môn có thể giết, mà Tử Linh Tử của Kỷ gia lại không thể giết?

Lão ô quy này sợ rằng đang che dấu gì đó

- Ta càng muốn đụng vào đấy!

Phong Phi Vân tay dính lấy vết máu Kỷ Thương Nguyệt lưu lại, trên ngón tay kết xuất thủ ấn "Xích Hỏa Thuật", đốt cháy huyết dịch, một đạo huyết vụ vô hình bao vây lấy huyết mạch ấn ký Thất Đầu Đằng Mãng, bay về một hướng khác trong không khí.

Huyết mạch ấn ký này chỉ có Phương Hoàng Thiên Nhãn mới có thể nhìn thấy, người khác cái gì cũng không thấy được cả.

Quý gia tỷ muội chỉ thấy Phong Phi Vân cấp tốc chạy vội vào bầu trời đêm, rất nhanh đã biến mất trước mắt.

Sát nhân không quảng ngày đêm.

Cho dù đối phương có bốn vị nghịch thiên tài tuấn, Phong Phi Vân cũng muốn đi đánh một trận.

Vèo! Vèo! Vèo!

Phong Phi Vân thu liễm khí tức, tựa như một đạo quỷ ảnh đi xuyên qua giữa dãy núi, rất nhanh liền đi ra ngoài hơn hai trăm dặm, thời gian dần qua phát hiện được một ít dấu vết nhân loại đi qua, vì vậy đuổi đi càng gấp.

Chợt đấy, Phong Phi Vân ngừng bước chân lại, bên tai truyền đến một hồi tiếng nước chảy bàng bạc, dĩ nhiên là một đầu sông lớn rộng mấy chục thước, trên mặt sông yên ba hạo miểu, ở dưới ánh trăng nó tựa như vảy rắn màu bạc vậy.

Bọn hắn ở ngay đối diện sông lớn

Bộ Thiên Nhai, Tử Xuyên, Tử Thanh ngồi vây quanh chỗ nước cạn trên sông lớn, trên mặt đất khắc lấy một cái mâm tròn chừng một mét vuông, Tử Xuyên thả một thanh kiếm gãy ngắn nhỏ màu trắng vào trong mâm tròn.

Kiếm gãy màu trắng kia là một kiện Linh Khí tàn phá, nhưng linh tính và trận pháp ở bên trong cũng không tổn thương bao nhiêu, có thể phát huy ra một tầng uy lực của Linh Khí.

Mặc dù chỉ là một tầng lực lượng của Linh Khí nhưng cũng đã tương đối khủng bố rồi, uy lực so với chuẩn Linh Khí cũng phải lớn hơn gấp 10 lần.

Ba người đồng thời đánh linh khí vào trong mâm tròn, kích hoạt tàn trận trong kiếm gãy, một đạo linh khí mênh mông cuồn cuộn phóng lên trời, kiếm gãy màu trắng hóa thành một đạo Bạch Long trảm lên trên Bát Mạch Long Tỏa trên người Kỷ Thương Nguyệt.

Tám tòa trận pháp trên Bát Mạch Long Tỏa đồng thời vận chuyển, khiến xiềng xích đen kịt biến thành màu hồng đỏ thẫm, từng đạo phù văn chìm nổi trên xiềng xích, chấn động ra tám cổ lực lượng, khiến đoản kiếm màu trắng phải run lên.

XÍU... UU!!

Đoản kiếm màu trắng bị đánh bay, rơi xuống vào trong mâm tròn, không ngừng run rẩy.

Ba vị nghịch thiên tài tuấn bị cổ lực lượng này đánh trúng khiến ngực tê rần, vội vàng thu hồi linh khí.

Kỷ Thương Nguyệt bị lực lượng Bát Mạch Long Tỏa cắn trả, thân thể bị trói càng chặc hơn, da thịt tinh tế tỉ mỉ giống như bị nghiền nát vậy, dáng người ưu mỹ cũng lộ ra có chút vặn vẹo, trong bờ môi nhịn không được phát ra một tiếng rên nhẹ.

- Rõ ràng ngay cả Linh Khí tàn binh cũng không thể phá vỡ Bát Mạch Long Tỏa!

Tử Xuyên thở dài một tiếng.

Tử Thanh nói:

- Tu vị Kỷ cô nương mặc dù cao, nhưn lực lượng của Bát Mạch Long Tỏa thật sự cũng quá mạnh mẽ, nếu không thể cởi bỏ Bát Mạch Long Tỏa, nàng chỉ sợ không qua được ba ngày liền sẽ bị lực lượng Long tỏa đánh tan Thần Cơ, tu vị hoàn toàn biến mất, hóa thành một người bình thường.

- Từ nơi này đến Kỷ gia bản phủ, ít nhất cũng phải mất đến năm, sáu ngày, chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn Kỷ cô nương tan hết bổn nguyên sao?

- Tên yêu ma Phong Phi Vân này thật sự quá độc ác rồi!

Bọn hắn nói như thế, nhưng lại không suy nghĩ xem Bát Mạch Long Tỏa chính là bảo vật của Kỷ gia, Phong Phi Vân dù có độc ác, nhưng có thể độc hơn những người Kỷ gia kia sao?

Bộ Thiên Nhai trong lòng âm trầm, từ sau khi cứu Kỷ Thương Nguyệt trở về, lông mày hắn chưa từng giãn ra, Kỷ Thương Nguyệt bị Phong Phi Vân bắt đi đã gần nửa tháng, hơn nữa còn trói nàng lại.
Bình Luận (0)
Comment