Linh Chu

Chương 386

Vấn đề này vừa hỏi ra, hào khí lập tức liền không đúng.

Mà ngay cả tám tên đại nội cao thủ kia sắc mặt cũng khẽ biến, không người nào dám đàm luận loại chuyện Đế vị này cả, coi như là hoàng tử, hoàng nữ cũng không được, đây là cấm kị hoàng gia, coi như là vô tình nghe được, đều sẽ bị xử tử.

Tám vị đại nội cao thủ Thần Cơ Đại viên mãn, đồng thời phong bế giác quan, không dám tiếp tục nghe tiếp, có vài lúc, làm một người câm mới có thể còn mạng.

Phong Phi Vân hơi đảo mắt một lát, liền nói:

- Cái này... Đương kim Tần Đế đang tuổi tráng niên, phong nhã hào hoa, coi như là truyền thừa Đế vị sợ rằng cũng phải đợi mấy trăm năm nữa.

- Ta nói là nếu như!

Trong Bát Bộ Long Liễn có một cổ Long Hoàng chi khí phốc cuốn qua, khí tượng Kim Ô Thập Nhật lao ra, Liệt Hỏa chiếm giữ trên bầu trời, có mười đầu Kim Ô Thần Điểu cực lớn xoay nhanh ở phía trên.

- Ta đối với người trong Hoàng tộc quả thật không hiểu rõ lắm, sợ là không thể trả lời được vấn đề của công chúa.

Phong Phi Vân tự nhiên hiểu rõ quan hệ lợi hại trong đó, có mấy lời không thể nói lung tung được.

- Ngươi không phải mới vừa nói rất đơn giản sao?

La Phù công chúa nói.

- Có khi chuyện càng đơn giản, độ khó ngược lại càng lớn.

Phong Phi Vân nói.

- Vậy được, ta hỏi vấn đề khác.

Trong Bát Bộ Long Liễn lại có chút trầm mặc, hào khí trở nên càng thêm áp lực, thật lâu sau, nàng mới lại nói:

- Nếu là có Nữ Đế kế vị, ngươi sẽ thuận theo hay nghịch lại?

La Phù công chúa đã hoàn toàn đối đãi với Phong Phi Vân như người thừa kế Thần Vương đời sau rồi.

Hô!

Phong Phi Vân trố mắt nhìn, trong lòng chấn động rất lớn, do dự một lát, nói:

- Đương nhiên thuận theo.

Nàng lại không nói, tựa hồ đang suy tư gì đó.

Tâm Phong Phi Vân thập phần ngưng trọng, chạm ngón tay vào trên Giới Linh Thạch, tùy thời chuẩn lấy ra bạch thạch cự đạo, đã làm xong chuẩn bị liều chết chiến một trận.

La Phù công chúa đã hỏi ra vấn đề mịt mờ như thế, nếu câu trả lời của Phong Phi Vân không hợp ý nàng, vậy thì nàng tất nhiên sẽ giết Phong Phi Vân diệt khẩu.

Có mấy lời, nghe được, cũng sẽ chết người đấy.

- Đi!

Sau nửa ngày, bốn đầu thao thế dị thú kia mới bị một đạo thần thức khu động, lôi kéo Bát Bộ Long Liễn phá không mà đi, tám đại nội cao thủ mặc thiết giáp kia đột nhiên bừng tỉnh, giải khai tự phong trên người, biến thành tám đạo hắc mang, đuổi theo hướng Bát Bộ Long Liễn.

Nàng đây rốt cục là đang có ý gì, tốn công tốn sức bố trí lâu như vậy, chẳng lẽ chỉ vì hỏi một vấn đề thôi sao?

Đến cùng câu trả lời của Phong Phi Vân có khiến nàng hài lòng không? Nàng một chữ cũng không có nói, cứ như vậy xoay người rời đi, thật sự là khiến người có chút cân nhắc không thấu.

- Lòng dạ quá sâu!

Phong Phi Vân nhìn thật sâu cổ xe đã bay ra ngoài thiên mạc, mười đầu Kim Ô vẫn xoay tròn trên đỉnh xe, ẩn chứa một cổ triêu khí màu vàng, như mặt trời mới ló vậy.

La Phù công chúa nhắm mắt ngồi trong Bát Bộ Long Liễn, trong lòng rất nhiều suy nghĩ, nàng xinh đẹp tiên nga, vẫn đang ở tuổi dậy thì, nhưng trên người lại mang theo một cổ thành thục không hợp với tuổi, không ai có thể nhìn thấu trong lòng của nàng đến cùng đang suy nghĩ gì cả.

Phong Phi Vân ứng phó nàng, nàng tự nhiên cũng nghe ra được, bởi vậy cũng nói rõ Phong Phi Vân không chỉ là một nhân tìa thiên tư tuyệt đỉnh, càng là một nam nhân thông minh tuyệt đỉnh.

Một nam nhân cho dù đã đạt tới cảnh giới thiên tài cấp bậc sử thi, nhưng nếu quá đần, thường thường cũng sẽ bị dùng như mũi thương, bị chết không minh bạch.

Đột nhiên, La Phù công chúa mở mắt ra, một đạo lãnh mang hiện lên ở sâu trong đồng tử, bỗng nhiên khiến bốn đầu thao thế đều ngừng lại.

Có một đạo nhân ảnh ngăn ở phía trước Bát Bộ Long Liễn, đạo nhân ảnh này tư thế hiên ngang, cao thượng hút bụi, tựa như một mặt cờ xí bất hủ đứng ở giữa không trung vậy

- Thích Dạ Lai, ngươi ngăn cản xe của ta rồi.

La Phù công chúa trầm giọng nói, có chút tức giận, một tên nô tài, vậy mà cũng dám ngăn cản xe của nàng?

Dưới chân Thích Dạ Lai thăng tiên liên, trên đỉnh đầu có khí tượng quần tinh đấu chuyển, tựa như một vị trích tiên phiêu trên trời cao vậy

Hắn khoanh lấy hai tay, không chút hèn mọn, sau ki đạt tới thiên tài cấp bậc sử thi chi cảnh, hắn không hề thần phục trước mặt La Phù công chúa nữa, không muốn tiếp tục làm môn khách của nàng, khó nghe hơn chút là không muốn làm nô tài..

Hắn cảm giác mình đã có tư cách có thể ngồi ngang hàng với La Phù công chúa, có thể làm một ít chuyện trước kia không dám làm.

- Công chúa điện hạ, ta đã bước chân vào cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhất trọng!

Thích Dạ Lai tự tin cười nói, có vài phần tiên vận phiêu dật.

- Ngươi ngăn cản xe của ta rồi.

La Phù công chúa lần nữa không chút tình cảm nói.

Nụ cười trên mặt Thích Dạ Lai có chút cứng đờ, lại nói:

- Ta đã bước chân vào cấp bậc sử thi...

- Ngươi ngăn cản xe của ta rồi, biết rõ cái gì là nô tài không? Quỳ xuống cho ta!

Thanh âm La Phù công chúa trở nên có chút vô tình lạnh như băng, thanh âm cũng sẳng giọng thêm vài phần.

Bá, bá, bá...

Tám tên đại nội cao thủ mặc thiết giáp vọt ra, mang theo trường thương đen kịt rơi xuống trước Bát Bộ Long Liễn, tựa như tám đầu Hắc Long, phun ra nuốt vào vầng sáng, đồng thời chỉ về phía Thích Dạ Lai.

Tám người đều là cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn.

- Thích Dạ Lai, ngươi chẳng qua chỉ là một tên nô tài thôi, công chúa điện hạ mệnh lệnh ngươi quỳ xuống, ngươi còn không quỳ?

Một thiết giáp chiến tướng quát lớn một tiếng.

- Có ít người cho rằng cánh cứng cáp rồi, có thể xoay người làm chủ nhân, quả thực thật là tức cười.

Thiết giáp chiến tướng kjhác cười lạnh một tiếng.

Thích Dạ Lai hai tay nắm chặt, hàm răng cũng nghiến chặt:

- Cút ngay cho ta!

Hắn phất ống tay áo một cái, một đạo hào quang bạch sắc từ trong tay áo bay ra, nhấc một tên thiết giáp chiến tướng Thần Cơ Đại viên mãn trong đó lên

Ném bay ra ngoài, thiết giáp trên người bể thanh cặn bã, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp rơi xuống dưới bầu trời, nện thẳng xuống mặt đất bên dưới.

- Lớn mật, Thích Dạ Lai ngươi muốn tạo phản sao?

Bảy vị đại nội cao thủ cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn đồng thời đỉnh thương mà ra, ánh sao màu đen hợp thành phiến, lực lượng bảy người đâm ra ngoài, khiến hư không cũng run rẩy.

Thích Dạ Lai hừ lạnh một tiếng, trên đỉnh đầu Tinh Hà loạn chiến, một mảnh vầng sáng sáng chói từ trong tay đánh ra, trực tiếp chấn vỡ trường thương trong tay bảy tên tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn kia

PHỐC, PHỐC, PHỐC, PHỐC, PHỐC, PHỐC, PHỐC!

Bảy người đồng thời bị trọng thương, làn da trên người nứt ra, phun ra mảng lớn huyết vụ.

Hắn lại xuất một chiêu, bảy đại cao thủ người ngã ngựa đổ, đều bị quăng ra ngoài, thất linh bát lạc, tựa như hồ lô lăn trên đất vây, rơi xuống rừng núi bên dưới.

- La Phù, Thích Dạ Lai ta sẽ không vĩnh viễn ăn nhờ ở đậu, làm một con chó bên cạnh ngươi đâu, ta muốn làm một người, làm nam nhân của ngươi.
Bình Luận (0)
Comment