Linh Chu

Chương 556

Lục Ly Vi tóc dài tới eo, hông thắt đai lưng bạc, mặc bộ lụa tím La Lan, gương mặt trắng nõn xinh đẹp tuyệt vời vô cùng mịn màng, dáng người tuyệt trần trước nhô sau vểnh đang cũng không thể nhúc nhích. Mặc dù trong đôi mắt tràn đầy ánh thông thái, nhưng mà lại vẫn có một tia bối rối.

Phong Phi Vân Vương bát đản này không thể dùng lẽ thường để suy đoán. Hắn không sợ trời không sợ đất. Rơi vào trong tay của hắn, quả thực so sánh nhảy vào hang hổ còn tệ hơn.

Trong mắt nhung của Lục Ly Vi lóe lên một vẻ trong sáng, nàng điềm tĩnh cười hỏi:

- Phong Phi Vân, chẳng lẽ ngươi không sợ Nam Cung Hồng Nhan tức giận?

Phong Phi Vân đương nhiên đã sớm thấy được chiếc vòng Huyết Cấm Huyền Trạc trên cánh tay Lục Ly Vi, hiển nhiên mỹ nhân yểu điệu đang trong tay mình này đã bị Nam Cung Hồng Nhan khống chế.

- Hồng Nhan là Hồng Nhan, ngươi là ngươi. Lục Ly Vi, ngươi đã là nữ nhân của ta, không trốn thoát bàn tay của ta. Không bằng tối nay chúng ta liền mai khai nhị độ ( hoa nở lần nữa)?

Phong Phi Vân cười to một tiếng, cười đến nỗi gương mặt Lục Ly Vi cứng lại. Lồng ngực cao ngất đều bị tức tối đến nỗi không ngừng phập phồng.

- Phong Phi Vân, ngươi dám... A... Ngươi...

Lục Ly Vi hoảng sợ thét chói tai.

Phong Phi Vân một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh như xà của nàng, liền bắt đầu bế nàng lên. Hắn nhếch miệng cười một tiếng với Bắc Minh Phong và Sở Cực Bắc, rồi đi về hướng vào trong dịch quán.

Một cỗ quan tài kia vẫn đứng án ngữ ở cánh cửa đại môn, âm khí bức người. Nó làm cho người ta không dám tới gần dịch quán một bước.

Bắc Minh Phong và Sở Cực Bắc mấy lần muốn xuất thủ, nhưng mà cuối cùng cũng không hành động thiếu suy nghĩ. Cỗ quan tài kia thật sự rất dọa người, ngay cả điện hạ Đệ Thập Điện Sâm La Điện đều bị gặm nhấm thành một đám đầu khớp xương, bọn họ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Phong Phi Vân ôm Lục Ly Vi vào trong dịch quán.

- Yêu Ma Chi Tử, không ngờ ngay cả Lục Ly Vi cũng dám ngủ, thật sự là một Ngưu Nhân ( kẻ kiêu ngạo ngang bướng).

- Chỉ có thể mời cường giả thế hệ trước xuất thủ.

Bắc Minh Phong và Sở Cực Bắc đều rút đi, không dám dừng lại thêm một khắc ở bên ngoài dịch quán.

- Phong Phi Vân, ngươi chỉ cần thả ta ra. Ta có thể cam đoan, ngươi có khả năng còn sống đi ra Thiên Hoa Cổ Thành.

Lục Ly Vi trái tim đại loạn, rơi vào trong tay Phong Phi Vân, nàng có một loại cảm giác dê vào miệng hổ, chẳng lẽ thật sự lại bị hắn cưỡng bức một lần nữa?

Lục Ly Vi cắn chặt hàm răng, cho tới bây giờ cũng không cảm thấy bất lực nhưu hiện tại.

- Lục Ly Vi, ngươi cho Phong Phi Vân ta là đứa trẻ ba tuổi ? Tối nay ta đã không tính toán mạng sống, chỉ nghĩ lại triền miên một đêm với ngươi. Nếu như ngươi có thể giúp ta sinh hạ một con trai giữa hai con gái, thì Phong Phi Vân ta đây cũng không tính là không có nối dõi, nếu chết cũng được yên lòng mà chết.

Phong Phi Vân buồn bã nói.

Lục Ly Vi ngạc nhiên, thì ra Vương bát đản này là muốn để cho chính mình sinh hậu duệ cho hắn, làm công cụ nối dõi tông đường của hắn, nghĩ thật cũng quá hay.

- Phong Phi Vân ta coi như là thiên tư tuyệt vời, ngươi Lục Ly Vi cũng là xinh đẹp khuynh thành. Ngươi sinh con nối dõi cho ta, tương lai nhất định là một đời thiên kiêu. Nếu như sinh con gái, thì đó cũng khẳng định là xinh đẹp tuyệt vời làm giai nhân đương thời.

Phong Phi Vân tiếp tục than vãn.

Lục Ly Vi toàn thân cũng không thể nhúc nhích, nàng đã bị Phong Phi Vân phong bế đan điền và huyết mạch. Nàng hận không thể bịt kín lại lỗ tai của mình, nếu như tiếp tục nghe Phong Phi Vân giảng giải tiếp thì dứt khoát phải phát điên mất sao.

Phong Phi Vân ôm Lục Ly Vi đã đi vào trong phòng, Vương Mãnh kinh dị không thôi. Vừa mới được một lát, sư thúc liền bế một nữ nhân xinh đẹp trở về, thật sự là bản lãnh cao a!

Phong Phi Vân thả Lục Ly Vi ở trên mặt đất, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai nàng mà nói với tình ý sâu xa:

- Tối nay thời gian đã không còn nhiều lắm, chúng ta cần tranh thủ thời gian, tránh để sớm nắng chiều mưa thất thường, cứ thẳng đảo Hoàng Long. Giờ thì liền làm ở chỗ này đi. Trước khi chết, ta để lại cho nàng một đêm khó quên.

Khó quên muội muội nhà ngươi a! Lục Ly Vi khóc không ra nước mắt!

- Sư thúc, thật sự là một ngày không gặp, như cách ba thu a! Tình cảm lại sâu như vậy !

Vương Mãnh ở một bên nói.

- Đi, đi, ngươi biết cái gì. Ly Vi, nàng nhớ ta thật sâu sắc a!

Phong Phi Vân vuốt ve gương mặt trái xoan của nàng, đột nhiên lại thu tay lại mà hỏi:

- Đúng rồi, ngươi rốt cuộc là có quan hệ gì với Phổ Đà Sơn?

Lục Ly Vi lúc trước đều đã bị Phong Phi Vân sờ soạng làm toàn thân đều căng thẳng, không nghĩ tới Phong Phi Vân đột nhiên hỏi một câu như vậy. Nàng có hơi thở dốc, trừng mắt hỏi lại:

- Ngươi hỏi cái này để làm chi?

- Thì trước khi chết, rốt cuộc cũng cần phải biết nữ nhân sinh con cho mình rốt cuộc là ai?

Phong Phi Vân thở dài nói.

Lục Ly Vi thông minh hơn người, cười lạnh:

- Ha ha, thì ra là ngươi muốn moi tin của ta, muốn hiểu cho rõ thân phận của ta. Sau đó lợi dụng ta để làm con tin cho ngươi, như vậy ngươi còn có cơ hội thoát thân. Không tồi a, Phong Phi Vân, ta thiếu chút nữa thật đúng là bị ngươi làm cho kinh sợ. Ha hả... nhưng mà hiện tại, ngươi muốn mai khai nhị độ với ta ( hoa nở lần nữa), thì cứ tới đi! Dù sao đều đã ngủ đêm thứ nhất, ngủ tiếp một lần thì có cái gì đáng ngại!

Đôi mắt nàng ngất ngây mơ màng, âm thanh ngọt mê người, thật giống như đã tính toán chủ động đón ý nói hùa Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân lại thấy tẻ nhạt không thú vị. Lục Ly Vi không hổ là một vị Trí Sư, rất khó từ trong miệng moi ra được cái gì. Nếu như vào lúc khác thì Phong Phi Vân cũng không ngại mai khai nhị độ với nàng, nhưng mà cũng tuyệt đối không phải hiện tại.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Ba ông lão mặc áo bào tím từ trên trời giáng xuống, da nhăn nheo già nua được tựa như vỏ cây, cũng không biết đã sống bao nhiêu năm. Tóc trên đầu đã rụng gần như không còn, trong tay đều nắm mộc trượng đen tuyền, mặc Cản Thi bào cổ xưa màu tím.

Đây là cường giả tiền bối của Tử Minh Thi Động, nắm giữ vô số thuật pháp Cản Thi, Diệt Thi.

- Âm Thi Sát Khí quá nặng!

- Trong quan tài này có một khối nữ thi Đệ Nhị Thi Biến đỉnh cao, đang ngưng tụ huyết khí, sắp sửa phát sinh lần Thi Biến thứ ba.

- Đây chính là một kiện bảo bối, chúng ta liên thủ hàng phục nàng mang về Thi Động, có khả năng tế luyện thành một khối Chiến Thi cường đại.

...

Bên ngoài dịch quán vọng vào những tiếng nổ như trời long đất lở. Ba vị cường giả tiền bối Tử Minh Thi Động liên thủ trấn áp nữ thi trong quan tài, từng đạo Thi Khí đỏ rực lan ra, có rất nhiều kiến trúc cổ đều trong nháy mắt biến thành phế tích.

Bên ngoài chiến đấu quả thực rất khủng bố, một cỗ lực lượng cường giả kia đột phá vào, làm cho cả Thiên Hoa Cổ Thành đều rung động không ngừng.
Bình Luận (0)
Comment