Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 110

3 ngày sau, vì nhiệm vụ tới Kerma bị gián đoạn, nên Rina tạm thời ở lại Ovis để chờ lệnh mới cùng chị gái. Cô quyết định cùng Anders và Roy tới thăm Ondo. Không biết mấy ngày qua, anh có ổn không.

“Yue không đi cùng chúng ta sao?”- Anders quay sang nhìn Roy.

“À, cô ấy phải tới chỗ mẹ tớ để luyện tập ma pháp thêm. Cô ấy thậm chí còn đang tự tạo ra một linh thú cho riêng mình”.

“Hả? Linh thú?” – Anders và Rina há hốc.

“Phải. Một ma pháp cấp cao. Chẳng phải chị cậu và cậu cũng có linh thú chu tước sao. Cậu thậm chí còn có phượng hoàng nữa, Rina” – Roy quay sang.

“Ừ nhỉ. Nhưng mà, tự tạo 1 linh thú không phải dễ đâu đấy. Nhưng mà nếu nói vậy, thì cậu ấy sẽ phải bắt đầu từ một quả trứng vô tri sao”.

“Phải, trứng lấy từ kho trữ của hội đồng. Ngày trước, đội trưởng Elric và chị Meine cũng tạo thành công hai linh thú, nhưng chưa thấy họ sử dụng trong chiến đấu bao giờ”.

“Ừ, vì sử dụng linh thú cần phải có nguồn ma lực ổn định. Chị Meine phải dùng Verka nên khá khó kiểm soát. Còn tớ và chị thì do linh thú liên kết mạnh mẽ với lục bảo nhãn nên mới dùng thường xuyên được” – Rina vui vẻ nói. Cả bọn đang hàn huyên trên đường, thì gặp Ondo đi ngang qua. Anh vừa rời khỏi nhà để đi mua một chút bánh mì.

“Ondo!” – Rina vội chạy tới. Anders và Roy cũng đi theo.

“Các cậu…” – Ondo giấu cánh tay ra sau. Rina lập tức tinh mắt: “Này, giấu cái gì đấy?”. Rina giằng ra, thì thấy cánh tay đang băng bó vết thương của anh.

“Cái…cái này là…”

“À…không có gì, chỉ là tập luyện nên bị thương 1 chút”.

Anders thở dài: “Thật là, làm cho người ta lo lắng rồi. Dạo này ổn chứ?”

“À, vẫn bình thường” – Ondo lạnh lùng đáp. Roy liền hỏi: “Cậu định…”

“Các cậu về đi. Dạo này tớ bận lắm, không muốn nói chuyện với ai đâu”- Ondo mỉm cười, rồi quay lưng rời đi. Anders định ngăn lại, thì Rina và Roy nói:

“Cứ để cậu ấy như vậy đi”.

“Sao?’ – Anders ngạc nhiên.

“Cậu ấy là vậy đó. Nhưng chỉ cần nhìn thấy cậu ấy vẫn bình tĩnh nói chuyện, thì có nghĩa là mọi thứ vẫn ổn. Chúng ta nên tin tưởng cậu ấy” – Roy bình tĩnh đáp.

Rina gật đầu: “Ờ, mà này. Chẳng phải tới giờ cậu phải…”

“Ừ nhỉ. Gặp sau nhé, Anders, Rina…” – Roy nhận ra đã tới giờ kiểm tra sức khỏe, anh liền chạy ù về nhà kính của Bella. Chỉ còn lại Rina và Anders đứng đực ra đó…

Rina cảm thấy bầu không khí có chút gì ngượng ngạo. Cô liếc nhìn sang Anders, thì thấy anh vẫn đeo khăn mà cô đã đan cho anh. Cô cũng không ngoại lệ, tay nắm chặt lên chiếc khăn quàng cổ màu đỏ rượu mà anh tặng cô lần trước…

“Cậu…vẫn đeo nó nhỉ?”

“Ừ, ấm lắm. Cảm ơn cậu” – Anders đáp lời cô. Rina bẽn lẽn không biểt nói gì, cô chỉ hỏi: “Cậu đã có dự tính gì chưa, về việc tập luyện ấy”.

“À, có lẽ là cũng có rồi. Troy bên trong đã thỏa thuận với tớ…”

“Hai người thỏa thuận với nhau rồi á?” – Rina có hơi ngạc nhiên về câu nói này. Troy vốn dĩ không phải một hỏa long biết khiêm nhường và thỏa hiệp.

“Vậy thì tốt rồi…cậu sẽ không còn bị mất kiểm soát nữa…”

“Còn cậu…nhiệm vụ ở Kerma…” – Anders quay sang cô.

“À…vẫn chưa có gì tiến triển hơn cả. Chưa có tin tức gì về hoàng đế Conroy hết. Helen hiện tại vẫn an toàn. Mọi người ở đó vẫn ổn. Có lẽ ngày mai chị Alice phải quay trở về đó tiếp tục nhận lệnh”.

“Ừ, vậy cậu sẽ…”

“Tớ sẽ ở lại để cô Bella theo dõi nhãn lực của mình. Từ sau vụ lần đó, tớ chỉ còn biết trông vào cô ấy và Yue” – Rina bắt đầu lo lắng khi biết rằng có người đang nhắm vào mình.

“Ừ, tốt hơn hết là nên vậy. Yên tâm đi, tớ nhất định sẽ mạnh hơn”.

“Chà, có lẽ không còn nhiều thời gian cho 2 đứa tính toán vô nghĩa nữa đâu”. – Một giọng nói vang lên phía sau. Rina và Anders đồng loạt quay sang:

“Đội trưởng Elric”.

Elric xuất hiện, rồi cầm trên tay một tờ giấy. Đó là văn kiện của nữ hoàng mới nhận được từ đế quốc Runker.



“Cái gì. Họ muốn chúng ta tổ chức đại hội thi đấu sao?” – Mira nổi nóng. “Bây giờ có biết đang là tình hình gì không?”

“Mira, em bình tĩnh lại đi. Để duy trì giao ước với Runker, đại hội này là cần thiết”- Elric điềm đạm nói.

“Vô lí thật đấy. Sao chúng ta cứ phải đáp ứng bọn họ chứ. Tháng trước, người của tộc Waltrad đã chạm trán với bọn buôn lậu đến từ Runker đấy. Thật sự là buôn lậu vô tình, hay còn ý đồ gì khác” – Mira tức giận.

Rina quay sang: “Mira, sao cậu lại nổi nóng với đội trưởng?”.

Elric mặt lạnh như băng: “Bây giờ, một pháp sư kém cỏi như em lại đang chất vấn tôi?”

Mira vẫn lạnh lùng đáp: “Em không có ý đó. Nhưng anh cũng biết chính sách huấn luyện của bọn họ rồi mà, đội trưởng. Ngay cả một pháp sư trẻ mới chỉ 18 tuổi như tên Carto Runker kia, mà còn có thể trở thành lãnh chúa của một quốc gia, thì thử hỏi tâm địa của hắn ra sao chứ?”

“Nhưng thời gian này, chỉ có Kerma hoàn toàn là đồng minh của chúng ta. Runker dù là một đế quốc rất mạnh, nhưng họ vẫn chưa đồng thuận với việc trở thành đồng minh, vậy nên khả năng xung đột vẫn có” – Anders liền nói. Roy thì chẳng quan tâm tới cái đế quốc đó, thứ anh nhớ đến là cảnh tên Carto đó tán tỉnh Yue mà thôi. Nghĩ lại vẫn cảm thấy bực bội.

“Vậy bây giờ, chúng ta phải làm sao, đội trưởng?” – Emilia quay sang.

Elric thở dài: “Nữ hoàng đã có chỉ thị rồi. Tất cả hãy tập trung đây”.
Bình Luận (0)
Comment