Dịch giả: Thông Nhầm Bố VợMã Hùng thấy Hứa Nặc nước mắt lã chã, trong lòng mềm nhũn, dùng giọng nói nhu hòa nhất: "Tiểu cô nương, hiện tại tổ chức X-men, cục điều chỉnh đặc biệt còn có quân đội đều đang toàn lực lục soát tung tích của bọn hắn, xin yên tâm, một khi có tin tức chúng ta sẽ lập tức thông tri cho người nhà, nhưng là... Thế cục vẫn cực kỳ phức tạp, có một đám khủng bố muốn phá hư Linh Sơn, cho nên..."
"Cái gì?"
Mã Hùng còn chưa nói xong, Hứa Nặc liền bịt miệng lại, rút lui hai bước, trừng to mắt, "Có lũ khốn muốn phá hư "Thiên kiêu tranh bá" a?"
"Không phải, chờ một chút, ngươi nói cái gì?"
Mã Hùng nhìn chằm chằm Hứa Nặc, ánh mắt thay đổi đến vô cùng đáng sợ, "Lặp lại lần nữa, ngươi mới vừa nói lũ khốn muốn phá hư ở nơi nào?"
"Trời, thiên kiêu tranh bá a!" Hứa Nặc tựa hồ bị vẻ mặt đáng sợ của Mã Hùng làm cho chết khiếp, lắp bắp nói.
"Làm sao ngươi biết?" Mã Hùng trừng mắt như chuông đồng.
"Là ngươi nói khủng bố muốn phá hư Linh Sơn a, vậy ta nghĩ khủng bố tổng không đến mức chọn một xó xỉnh không có người để phá hư đi, muốn phá hư, khẳng định tuyển địa phương có người nhiều nhất, náo nhiệt nhất, náo động nhất, trong phim ảnh không đều là diễn như vậy a?"
Hứa Nặc cực kỳ vô tội nói, "Còn có, thiên kiêu tranh bá tổ chức tại trung tâm thể dục mới xây, bên kia là khu vực mới khai phá, bình thường đều không có người, hẳn là cũng rất ít cảnh sát cùng quân nhân đi, lại có rất nhiều kiến trúc và công trường cùng công trình ngầm dưới mặt đất, còn có thật nhiều xe hàng lớn và máy công trình chạy tới chạy lui,, trong phim ảnh, khủng bố thích nhất là lựa chọn loại địa phương này để ra tay?"
Mã Hùng nhìn Hứa Nặc nửa ngày.
"Ngươi đến tột cùng là làm cái gì?" Hắn hỏi Hứa Nặc.
"Ta học cấp ba, sắp thi vào đại học, gần nhất ta đều ở trong trại huấn luyện của trường học, đều không có gặp anh ta nếu không, nhất định có thể phát hiện dị thường của hắn." Hứa Nặc thổi một sợ tóc rủ xuống, bình tĩnh nói.
"Các ngươi chớ đi, ở chỗ này chờ ta!"
Mã Hùng chạy ra ngoài, hắn thô bạo gầm rú, "Tiểu Trương, lão Lý, đi theo ta "
...
"Tính ra tới, ta đang ở dưới sân thể dục trung tâm, phía trên là khán đài có 8 vạn người và "Thiên kiêu tranh bá" đang được diễn ra!"
Trong lòng đất, Sở Ca mở choàng mắt.
Sau mấy chục tiếng, hắn đều dùng trí nhớ kinh người, lực phân tích lực và ý chí đều dùng để chống cự sự quấy nhiễu của người hướng đạo, lại ghi nhớ con đường di chuyển của xe container, đồng thời so sánh với bản đồ giả lập trong đầu.
Rốt cục, sau vô số lần thất bại, hắn suy tính ra, mặc dù xe container chạy ngoằn nghèo trong hai hơn mười giờ, nhưng mục đích của bọn họ cách điểm xuất phát cũng không quá xa, liền là nằm ở dưới sân thể dục!
"Linh Sơn gặp phải linh triều bộc phát, đâu chỉ có mấy trăm đầu linh mạch được hình thành trong lòng đất, chưa hẳn mỗi một đầu đều bị liên minh kịp thời phát hiện, vì cái gì, tổ chức thần bí sau lưng người hướng đạo không phải lựa chọn sân thể dục để xây dựng rầm rộ, dựng cái gọi là "Tụ Linh Trận"?
"Ở chỗ này khởi công, không phải là dễ dàng bị phát hiện nhất, bốc lên nguy hiểm lớn nhất, còn muốn lãng phí rất nhiều tài nguyên để tiến hành che núp, ẩn giấu?
"Còn có, vì cái gì sớm không tới, muộn không tới, hết lần này tới lần khác lại chọn ngày khởi tranh chung kết quyết chiến,, đem những thanh thiếu niên đến nơi này tu luyện?
"Phải biết, ngày hôm nay, công tác an ninh là nghiêm mật nhất, lòng đất nếu như có bất kì cái động tĩnh gì, lúc nào cũng có thể sẽ dẫn tới hàng loạt bảo vệ, nhân viên điều tra, cao thủ trong quân đội cùng đặc công X-men.
"Mà sau khi trung tâm thể dục hoàn thành, mới tiến hành trận đầu tranh tài quy mô lớn, trước lúc đó, khu vực này cũng sẽ không tràn vào có quá nhiều người đi tới, công tác an ninh tự nhiên cũng bị buông lỏng.
"Nếu thật sự chỉ là "Chiêu mộ người mới, rèn luyện linh mạch", lựa chọn sớm mấy ngày hoặc là muộn mấy ngày, không phải càng thêm ổn thỏa sao?
"Hết lần này tới lần khác là hôm nay, hết lần này tới lần khác là nơi này, tuyệt không phải trùng hợp, nhất định có âm mưu!"
Phán đoán này như một thanh chiến đao sáng như tuyết, hoàn toàn chặt đứt màn sương mù bao trùm lên người hướng đạo.
Sở Ca hoàn toàn thức tỉnh.
Sau đó hắn phát hiện một việc kì quặc.
Hắn không thấy người hướng đạo.
Không chỉ là người hướng đạo, còn có tên tên nhỏ con tóc xám, bao quát hơn mười sát thủ cùng lính đánh thuê được huấn luyện nghiêm chỉnh, toàn bộ đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Mấy chiếc xe container cũng không cánh mà bay.
Thừa dịp bọn Sở Ca rơi vào xung kích của linh năng cuồng triều, phần lớn thành viên của tổ chức thần bí đều lén lút rút lui nơi này.
"Quả nhiên có gì đó quái lạ, đám gia hoả này vậy mà chạy trốn.
"Cũng thế, không chạy, chẳng lẽ còn chờ lực lượng bảo vệ phát hiện, đến cbắt rùa trong hũ a?
"Bất quá, với ta mà nói, đây không phải là vừa xinh sao? Trong núi không có lão hổ, hầu tử xưng đại vương a!"
Sở Ca chú ý tới, cỗ máy Ác Mộng đang đứng ở giữa, phát ra tạp âm càng ngày càng chói tai.
Ngay từ đầu, nó vẻn vẹn chỉ gần như là cái đàn organ đen sì, phát ra thanh âm trầm thấp mà trang nghiêm.
Nhưng khi linh năng càng lúc càng nồng nặc, cũng càng ngày càng khuấy động tạp âm của nó dần dần trở nên bén nhọn, cao vút, điên cuồng, tựa như nhịp trống của ác ma, hung hăng vỗ lên trái tim của con người.
Nương theo ác ma thét lên, Trước mắt Sở Ca, ảo giác xuất hiện, phẩm mầu và cầu vồng hỗn hợp tạo thành dòng lũ, từ trong hư không đổ xuống, không ngừng đánh thẳng vào mắt, bộ não cùng tâm linh của hắn, khiến cảm giác và cảm xúc của hắn đều bị khuấy động đến cực hạn, tiến vào một trạng thái vô cùng phấn khởi, rất khó khống chính mình
Dưới Tụ Linh Trận, càng giống như là có được lực hút, đem hắn một mực hút lấy, làm hắn cảm thấy... Chính mình muốn hòa tan trong làn sóng linh năng cuồng bạo, muốn cùng cỗ máy Ác Mộng hòa làm một thể.
"Tỉnh, nghìn vạn lần không được phép sa đọa trong loại địa phương như thế này, trở thành kẻ chết thay cho tổ chức thần bí!
"Ta còn có tiền đồ vô cùng tốt đẹp, ta còn chưa cùng nhóm y tá đi ăn lẩu, ăn đồ nướng, ca hát, tâm tình nhân sinh, thả mộng tưởng!
"Lần trước nữa, đối mặt tu tiên giả, ta không có chết; lần trước, trong phế tích sụp đổ, ta vẫn chưa chết; lần này, coi như rơi vào trong tay của tổ chức thần bí. Nhưng mà trước khi mộng tưởng chưa được thực hiện, không ai có thể giết chết ta!
"A!"
Sở Ca gầm nhẹ, lấy huyệt Thái Dương làm trung tâm, từng đầu mạch máu vừa thô vừa to nổi lên, không thể tưởng tượng nổi chính là, những mạch máu này, vậy mà mơ hồ tách ra hào quang màu vàng sậm!
Hắn dùng ý chí vô cùng mạnh mẽ, một tấc một tấc, nhấc lên cái mông của mình.
Mặc dù nếu có người bình thường đứng xem, trước mặt Sở Ca trống rỗng, không có cái gì.
Nhưng Sở Ca đang ở trong linh năng trong cuồng triều lại giống như là hãm sâu vào trong vũng bùn và cương phong.
Bốn phía tràn ngập vô số vòng xoáy hỗn loạn, mỗi trung tâm của vòng xoáy đều duỗi ra từng cặp quái thủ của yêu ma, quấn quanh thân thể của hắn, ngăn cản cước bộ của hắn.
Hắn tựa như đang tiến lên từ núi đao biển lửa, mỗi một bước, tế bào trên người đều sẽ bị đánh nát một lần, lại ngưng tụ lại cùng nhau.
"Hô... Hô... Hô... Hô..."
Chưa qua một giây, Sở Ca cảm thấy máu tươi trên toàn thân mình, đều hóa thành mồ hôi lạnh.
Nhưng coi phải cạn sạch máu tươi, hắn cũng sẽ không bỏ rơi huynh đệ của mình, từ bỏ mộng tưởng ăn lẩu.
"Hứa Quân!"
Sở Ca nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ rực, gian nan bước đi trong linh năng cuồng triều, liều lĩnh rống to, "Tiểu tử, ngươi tỉnh một chút!"
Cách đó không xa, Hứa Quân trang nghiêm ngồi xếp bằng, mí mắt lại điên cuồng rung động, biểu hiện hắn đang hãm sâu trong một cơn ác mộng.
Hắn tựa hồ nghe đến thanh âm của Sở Ca, lông mày kịch liệt run run, muốn thoát khỏi ác mộng.
Nhưng một cỗ lực lượng tà ác lại gắt gao nắm chặt thần hồn của hắn, không cho hắn trở lại hiện thực.
Bốn phía là các thanh thiếu niên khác, cũng là như thế, như lâm vào trong ác mộng, không cách nào tỉnh lại.
"Hứa Quân, chớ ngủ, cùng ta cùng đi ăn lẩu, ta giới thiệu nữ hài tử cho ngươi biết!"
Sở Ca nhổ ra một ngụm mang máu, liều lĩnh đi tới hướng của Hứa Quân.
Ps: Trời Hà Nội lạnh rồi a, bất chợt ta nhớ nàng quá, nhớ cả trời thu bên London, mộng tưởng ăn lẩu a – Thông Nhầm Bố Vợ