Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1813 - Linh Hồn Phong Bạo 2

Mau lùi lại, lùi nhanh.

Mọi người hét lớn, linh hồn mạnh mẽ như vậy khiến cho ngay cả cường giả Tôn cấp cũng không thể chống lại, cả đám vội vàng thối lui.

- Hừ.

Huyền Minh Tôn giả nhanh chóng chạy trốn, tuy rằng chật vật thoát khỏi nguy hiểm thế nhưng phạm vi ảnh hưởng của cơn lốc bằng linh hồn này cũng quá rộng lớn khiến cho khí huyết trong cơ thể hắn sôi trào. Quan trọng hơn là linh hồn đã bị ảnh hưởng, thiếu chút nữa khiến cho hắn bị thương nặng. Linh hồn phong bạo này khiến cho hắn không thể kháng cự, trong lòng hắn lúc này không khỏi hít sâu một hơi, vô cùng kinh hãi.

Huyền Minh Tôn giả tránh được một kiếp, thế nhưng đối với không ít cường giả khác trên sân rộng mà nói, quả thực chính là một cơn ác mộng. Cơn lốc bằng linh hồn cường hãn nhanh như thiểm điện bắn tới. Vô số thân ảnh trên không trung đột nhiên dừng lại sau đó lập tức rơi xuống mặt đất. Những người không kịp lùi lại trong nháy mắt bị cuốn tới, không thể chạy trốn.

Biến cố đột nhiên xảy ra như vậy khiến cho mọi người bị trọng bảo mê hoặc tỉnh lại. Trong lòng vô cùng kinh hãi, chân khí, linh lực trong cơ thể không hề bảo lưu mà bạo phát. Vô số thân ảnh chật vật lui về phía sau như chạy trối chết, hận không thể chạy nhanh hơn một chút.

Cơn lốc bằng linh hồn kinh khủng khuếch tán tới một cấp độ nhất định thì lập tức biến mất. Khi tất cả mọi thứ khôi phục lại như lúc ban đầu thì trong đầu mọi người không khỏi cảm thấy lạnh lẽo. Những người vừa mới tránh thoát được một kiếp còn chưa hoàn hồn lại được.

Mà khi mọi người nhìn về phía sau lưng mình thì trên mặt đất đã có thêm không ít thi thể, mỗi một cỗ thi thể trên người không có bất kỳ một vết thương nào. Tất cả đều bị linh hồn công kích trực tiếp phá hủy linh hồn mà ngã xuống.

Nhân số trên sân rộng vốn chỉ có sáu bảy trăm người mà thôi, lúc này thi thể có trên trăm, đều chết ở dưới cơn lốc bằng linh hồn đáng sợ kia. Trong hơn trăm người này ngay cả cường giả Tôn cấp cũng có hai người, hai cường giả Tôn cấp này chính là hai tán tu nhanh chân nhất lao tới cho nên cũng là hai kẻ hoàn toàn không kịp phản ứng.

- Cơn lốc linh hồn thật khủng khiếp.

Những người tránh thoát một kiếp không khỏi hít sâu một hơi. Cường giả Tôn cấp cũng có kết cục như vậy. Cơn lốc bằng linh hồn vừa rồi bọn họ tuyệt đối không thể chống lại.

Ánh mắt Lục Thiếu Du cực kỳ bình tĩnh, trên trăm cường giả, bên ngoài đều là tồn tại lừng lẫy, thế nhưng trong nháy mắt lại ngã xuống trong này. Không thể không nói sự mê hoặc của bảo vật quá lớn, không ai có thể chống lại.

- Lục chưởng môn, sao ngươi biết nơi này có nguy hiểm.

Sau khi mọi người khôi phục tinh thần, đám người Diệu Linh Tôn giả hỏi Lục Thiếu Du. Vừa rồi cũng vì Lục Thiếu Du cho nên bọn họ mới thoải mái lùi lại như vậy.

- Đoán.

Lục Thiếu Du vuốt mũi, mở miệng cười nói.

- Chết tiệt...

Trong đám người Linh Vũ giới, sắc mặt Huyền Minh Tôn giả vô cùng khó coi, trong giới có hai vường giả Vương cấp lùi lại hơi chậm một chút cho nên bị cơn lốc bằng linh hồn kia đánh chết.

Sưu Sưu.

Cơn lốc linh hồn tiêu tán, lúc này trong không gian gợn sóng truyền đến mấy tiếng ba động. Ba động truyền ra, ba mươi đạo quang mang kia lập tức xuyên qua không gian gợn sóng lơ lửng trên không trung.

Sưu Sưu.

Những quang mang này sau khi xuyên qua không gian gợn sóng lập tức tiêu tán. Trong quang mang lúc này có một cỗ năng lượng ba động bàng bạc vô cùng đáng sợ đang từ từ tràn ra. Đột nhiên có từng đạo lưu quang các màu khác nhau lan tràn. Lưu quang càng lúc càng chói mắt, trong từng đạo lưu quang này đều ẩn chứa năng lượng uy áp hùng hậu.

Sưu.

Cảm nhận cỗ năng lượng bàng bạc đáng sợ đột nhiên xuất hiện, ánh mắt mọi người lập tức chú ý. Hơn mười đạo khí tức mạnh mẽ này lan tràn ra, năng lượng bàng bạc khiến cho mọi người bị áp chế tuyệt đối, ngay cả cường giả Tôn cấp cũng không ngoại lệ.

Cạch Cạch.

Khí tức quỷ dị này lan tràn, gợn sóng ở bốn phía sân rộng lập tức khuếch tán.

- Mau nhìn, linh khí, ba mươi kiện linh khí.

- Khí tức bên trên không tầm thường, đều là linh khí Địa cấp.

- Là Hồn khí địa cấp!

- Vũ Linh Khí địa cấp!

Mọi người kinh hô, ba mươi kiện Linh Khí địa cấp, tuyệt đối làm người ta khiếp sợ, trên đại lục tuyệt đối là tồn tại đỉnh cấp, dù sao chưa ai nghe nói qua có ai hiện tại cầm thần khí đi khắp nơi.

- Ba mươi kiện Linh Khí địa cấp, cũng chỉ có cường giả viễn cổ mới lấy ra được a!

Lạc Kiến Hồng nhìn chằm chằm không gian phía trước, ánh mắt cực kỳ cảm khái.

Ánh mắt mọi người đỏ đậm, Linh Khí địa cấp tuyệt đối hấp dẫn thật lớn, nhưng vì e ngại nguy hiểm nên chưa ai dám đi lên tranh đoạt, mọi người chỉ xem chừng lẫn nhau.

- Ba mươi kiện Linh Khí địa cấp!

Lục Thiếu Du nhíu mày, đủ loại Linh Khí địa cấp đao thương kiếm kích, không phải số lượng nhỏ, mỗi kiện đều là bảo vật.

- Đi!

Trong đám người, Thần Kim các Địa Cương vương xuất ra một khối khôi lỗi tứ cấp, khôi lỗi lao về phía trước, nháy mắt đem một kiện Vũ Linh Khí kiếm hình địa cấp chộp vào trong tay.

Vũ Linh Khí bị khôi lỗi bắt lấy nhưng không có chút phản ứng, trên mặt Địa Cương vương lộ ra ý cười.

- Không có nguy hiểm!

Cơ hồ đồng thời mọi người đều lao đi, không ai muốn chậm hơn một bước.

- Mau đoạt Linh Khí địa cấp!

Giờ phút này toàn bộ cường giả Tôn cấp của Thiên Địa các, Tinh Ngục các, Nhật Sát các, Càn Hiên đảo, Thiên Vân đảo, Thiên Ưng lâu, Tiêu Diêu bang, Thánh Linh cốc đều nhảy dựng lên, lao thẳng về hướng Vũ Linh Khí địa cấp.

Sưu sưu...

Từng đạo thân ảnh lao nhanh như tia chớp.

- Chưởng môn, ta đi đoạt một kiện trước!

Thiên Thủ Quỷ Tôn không nhịn được nữa, lời còn chưa dứt đã thả người nhảy tới.

- Quỷ Tôn tiền bối chậm đã!

Lục Thiếu Du kêu gọi.

- Chưởng môn, nếu chậm trễ sẽ không còn!

Thiên Thủ Quỷ Tôn sốt ruột nói.

- Cứ yên tâm, ta cam đoan tới lúc đó tiền bối sẽ có một kiện Vũ Linh Khí địa cấp là được rồi!

Lục Thiếu Du cười nói, đồng thời truyền âm cho Thánh Linh Thiên Tôn cùng Thánh Vũ Thiên Tôn ở xa xa, dặn hai người đừng động thủ.

- Chư vị, tin tưởng ta, cứ yên tâm đi, những kiện Linh Khí địa cấp kia nên thuộc về ai là của ai, tranh cũng không hữu dụng!

Trong nháy mắt này, Tử Yên, Lam Thập Tam, Đạm Thai Tuyết Vi, Âm Dương vương nghi hoặc nhìn Lục Thiếu Du, với sự hiểu biết của họ, hắn không phải loại người thấy bảo vật mà không tranh, hiện tại vô cùng khác thường, giờ phút này lại có vẻ do dự, dù sao cường giả Tôn cấp trong môn phái cũng đã tranh đoạt, vì vậy họ không quá sốt ruột.

- Vũ Linh Khí địa cấp là của ta!

Trong tranh đoạt hỗn loạn, Địa Cương vương vung tay chộp thẳng vào Vũ Linh Khí kiếm hình trong tay khôi lỗi tứ cấp.

- Hưu hưu...

Cùng một thời gian, Vũ Linh Khí kiếm hình bộc phát ra kiếm quang chói mắt, kiếm quang cắt vỡ không gian đầu tiên đem khôi lỗi tứ cấp thiêu hủy thành tro tàn.

- Sao có thể công kích người, chẳng lẽ là vật có chủ?

Bình Luận (0)
Comment