Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1863 - Linh Vương Cửu Trọng

– Bắt đầu dung hợp!

Trong lòng hắn vui vẻ, giờ phút này Đế Giả Chi Nguyên đã thừa nhận hắn, bắt đầu dung hợp, hắn đã chờ được giờ khắc này.

– Dung hợp!

Lục Thiếu Du vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, năng lượng nhanh chóng thẩm thấu vào thân thể khung xương, lập tức tan vào trong hàng tỉ tế bào.

– Đồ nhi, Đế Giả Chi Nguyên thừa nhận ngươi, ngươi có thể nhận lấy truyền thừa của vi sư, sở học cả đời vi sư đều ở đây, ngươi từ từ lĩnh ngộ, ngày sau muốn đặt chân đế cấp không phải nói đùa!

Thanh âm vừa dứt, một cỗ tin tức khổng lồ tràn ngập, nhìn qua như là linh hồn, lại như linh lực, hoặc như thiên địa năng lượng xen lẫn chân khí của đế giả.

Ông ông…

Đúng thời khắc này kim sắc tiểu đao cũng động, một cỗ hấp lực thật lớn hút lấy linh hồn lực, thân đao lóe sáng kim quang, tựa hồ cực kỳ hưởng thụ, giống như đang hoan hô.

Bởi vì kim sắc tiểu đao gia nhập, cho nên tiểu hồn anh chỉ có thề hấp thu linh hồn lực còn sót lại, đại bộ phận chỗ tốt đều bị kim sắc tiểu đao cắn nuốt.

Lục Thiếu Du lăng không mà ngồi, quanh thân tràn ngập vầng cương khí, mà kim sắc tiểu đao hấp thu linh hồn lực, đồng thời lại có cỗ tin tức khổng lồ tràn tới.

Linh lực tinh thuần va chạm, chân khí Lục Thiếu Du dần kéo lên, nương theo sau bí quyết vận chuyển, rất nhanh liền luyện hóa cùng hấp thu, chân khí của Lục Thiếu Du ngày càng mạnh, linh lực mênh mông đang không ngừng kéo lên thật nhanh.

Lại thêm ba ngày trôi qua.

Bên trong một dãy núi non, rừng cây lá vàng, ngẫu nhiên còn có gió thu thổi qua, tàng cây rụng lá, thanh âm xào xạc vang xa.

Vào lúc này có vài thân ảnh từ trong núi sâu chợt hiện, nháy mắt liền biến mất, lao thẳng về hướng đại thành phía trước.

Đại thành thật lớn, kiến trúc liên miên nhìn không thấy cuối, sáng sớm nhưng dòng người đã nườm nượp, vô cùng phồn hoa.

– Hóa Vũ tông, đám tôn tử các ngươi, xem bổn Quỷ Tôn làm sao thu thập các ngươi!

Trên bầu trời quảng trường ngay dãy kiến trúc khổng lồ, vài thân ảnh lăng không xuất hiện, thanh âm quanh quẩn trên không trung.

– Ai dám càn rỡ tại phân đà Hóa Vũ tông!

Một thân ảnh bay ra, tu vi Vũ soái, chân khí cực kỳ cường hãn, từ trong kiến trúc tràn ra mấy trăm đệ tử Hóa Vũ tông.

– Nhớ kỹ cho ta, ta vốn là hộ môn tôn sứ Phi Linh môn Thiên Thủ Quỷ Tôn!

Thiên Thủ Quỷ Tôn cười lạnh, sát khí bộc lộ:

– Chết đi!

Vũ soái tứ trọng thậm chí không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy thân thể bị phong tỏa, nháy mắt mất đi tri giác.

Phanh!

Người ngoài ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy không gian xung quanh Vũ soái tứ trọng chợt vặn vẹo, lập tức phá nát, hỏa diễm bao trùm, thân thể người kia liền hóa thành mảnh nhỏ, khí tức nóng bỏng bao trùm thổi quét cả không trung.

– Giết…

Thiên Thủ Quỷ Tôn quát một tiếng, thủ ấn vỗ xuống, ngọn lửa lan tràn phong tỏa cả quảng trường rộng lớn, vài trăm đệ tử lập tức bị nhốt lại, ngay tiếp theo bị vây trong biển lửa, chỉ còn lại tiếng kêu thảm vang lên không ngừng.

Oanh oanh oanh!

Ba thân ảnh đi cùng Thiên Thủ Quỷ Tôn nhảy vào trong kiến trúc khổng lồ, từng đạo quyền ấn chưởng ấn oanh kích bay ra, kiến trúc lập tức sụp đổ, mặt đất nứt vỡ phá nát.

Phanh phanh!

Tiếng nổ bạo kinh người vang lên, mang theo từng tiếng kêu thảm thiết, không có bất kỳ người nào có thể chạy thoát, không ít người bị kiến trúc đè chết bên trong, ba người kia chính là yêu thú thất giai hậu kỳ đỉnh, cùng liên thủ tuyệt đối đối kháng được Vũ tôn nhất trọng, muốn phá hủy phân đà Hóa Vũ tông thật dễ dàng.

Oanh long long…

Trên sân rộng giống như là sơn băng địa liệt, động tĩnh lớn này kinh động toàn bộ đại thành, vô số người vội vã kéo tới. Nhìn thấy cảnh tượng phía xa, cả đám trợn mắt líu lưỡi.

Cũng không được bao lâu, nếu tính toán còn chưa được một chung trà, toàn bộ phân đà Hóa Vũ tông bị hủy thành phế tích. Một Vũ Suất, mười mấy Vũ Tướng, Linh Tướng cùng hơn chục Vũ Phách bị đánh chết.

– Chúng ta đi…

Thiên Thủ Quỷ Tôn nhìn mặt đất khóe miệng nở nụ cười nhạt, thân ảnh chợt lóe lên đã biến mất tại chỗ để lại một thanh âm lạnh lẽo:

– Đây là kết cục của việc trêu vào Phi Linh môn.

– Là người Phi Linh môn.

– Lá gan của người Phi Linh môn quả thực quá lớn, không ngờ lại hủy phân đà của Hóa Vũ tông, đánh chết Thành chủ.

– Thực lực người nọ sợ rằng đã tới Vũ Vương.

– Ta thấy nhất định là Vũ Vương cao giai, thực lực rất mạnh. Thành chủ chỉ một chiêu đã bị đánh chết.

– Nghe nói Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang đã tổn thất không nhỏ, xem ra Phi Linh môn đã bắt đầu có hành động.

Ngoài sân rộng lúc này có không ít thân ảnh đông nghịt, trong mắt mọi người hiện lên vẻ chấn động.

SƯu Sưu.

Ngoài sân rộng trong thành có không ít đệ tử Hóa Vũ tông đi tới. Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cùng với thi thể, sắc mặt cả đám đại biến.

– Nhanh báo tin tức này về trong tông, Phi Linh môn khiêu khích Hóa Vũ tông chúng ta.

Một người có tu vi Vũ Tướng giống như là đầu lĩnh sau khi kinh hãi lập tức nói với một đệ tử.

Trong không gian Tử Lôi Huyền đỉnh, lúc này đã là ngày thứ ba, Lục Thiếu Du cảm giác linh lực trong đầu hắn đã tới trạng thái no đủ. Bên ngoài không biết từ khi nào có năng lượng thiên địa hùng hậu không ngừng cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể.

Không gian trong đầu lúc này liên tục bành trướng. Sau khi tới cực hạn, một tiếng trầm muộn vang lên, cỗ linh lực hùng hậu kia bắt đầu co rút lại rồi nổ tung.

Phanh.

Diện tích không gian trong đầu lập tức được mở rộng, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được khí tức của mình đang nhanh chóng kéo lên. Cùng với đó là năng lượng vô hình trong thiên địa liên tục rót vào cơ thể, trong nháy mắt giúp hắn tăng lên Linh Vương cửu trọng.

Trong nháy mắt này, toàn thân hắn có cảm giác thoải mái không nói nên lời, cỗ linh lực hùng hậu trong cơ thể khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi mê hoặc. Nó giống như từng cơn sóng lớn đang cuồn cuộn trong cơ thể hắn.

Sưu.

Linh lực đột phá, năng lượng thiên địa mạnh mẽ trong không gian lũ lượt kéo tới, phô thiên cái địa rót vào cơ thể Lục Thiếu Du, khiến cho toàn bộ không gian rít gào.

Khí tức lần nữa được kéo lên, cỗ năng lượng này giống như vô tận.

Năng lượng dâng trào, thời gian lần nữa trôi qua, mà khí tức trên người Lục Thiếu Du lần nữa kéo lên.

Bốn ngày trôi qua, tại lãnh địa của Lan Lăng sơn trang, một tòa Đại thành đang bị hỏa diễm đốt cháy, mấy trăm người hóa thành tro tàn. Vô số kiến trúc khổng lồ bị san bằng, hầu như là bị một chưởng phá hủy.

– Tôn sứ hộ môn Phi Linh môn – Xích Viêm, Long Linh đã tới. Đây là kết cục của Lan Lăng sơn trang trêu vào Phi Linh môn.

Thanh âm lạnh lùng quanh quẩn trên bầu trời, dưới ánh mắt kinh ngạc của mấy vạn người, mấy đạo thân ảnh này rời đi.

Ba ngày sau, trong địa bàn của Hắc Sát giáo, trong một tòa Đại thành có hơn một nghìn người trong nháy mắt bị đánh chết. Trên mặt đất tràn ngập tay chân bị cụt còn sót lại, toàn bộ phân đà của Hắc Sát giáo bị san bằng.

– Tôn sứ hộ môn Phi Linh môn Bàn Hủy, Bàn Vân đã tới. Đây là kết cục của việc Hắc Sát giáo trêu chọc Phi Linh môn chúng ta.

Thanh âm trầm thấp phẫn nộ quanh quẩn, ba đạo thân ảnh nghênh ngang rời đi.

Trong vòng mấy ngày liên tiếp, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông từng phân đà trong đại thành trực tiếp bị phá hủy. Không có người nào có thể kháng cự. Trận đồ sát chỉ diễn trong chốc lát rồi hung thủ lập tức rời đi. Thế nhưng mỗi lần rời đi đều để lại ba chữ Phi Linh môn.

Tin tức này như có cánh theo gió lan truyền. Giống như là quả bom nổ trong Cổ Vực, dùng tốc độ nhanh nhất truyền tới tai các thế lực lớn trên toàn bộ đại lục.

Động tĩnh kinh người như vậy khiến cho mọi người nghị luận. Vốn Phi Linh môn đã như mặt trời ban trưa dưới sự chèn ép của Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang vẫn luôn nén giận, kế tiếp bại lui khiến cho mọi người không xem trọng nữa. Dường như trong suy nghĩ của mọi người Phi Linh môn bị diệt vong chỉ còn là vấn đề thời gian.

Thế nhưng sau khi tin tức bậc này truyền ra, Phi Linh môn lần nữa trở thành tâm điểm của dư luận.

Bảy ngày nữa trôi qua, Lục Thiếu Du tổng cộng đã bế quan mười một ngày.

Trong Thiên Trụ giới, năng lượng hùng hậu hội tụ. Tiếng gầm gừ của Tiểu Long quanh quẩn trong không gian kinh động vô số người tu luyện.

Ngao.

Năng lượng mạnh mẽ kéo tới, Tiểu Long lập tức hiện ra bản thể. Thân hình giống như một con rồng bay lên, dưới ngũ trảo xuất hiện từng đám mây, năng lượng thiên địa hội tụ khiến cho toàn bộ không gian run rẩy.

Sưu Sưu.

Lân phiến trên người Tiểu Long lúc này tràn ngập lưu quang. Mỗi một khối lân phiến đều đang tham lam hấp thu năng lượng khổng lồ mà vô hình trong thiên địa.

Mà trên đầu Tiểu Long, con mắt thứ ba kia bỗng nhiên mở ra. Rồi một cỗ khí thế mạnh mẽ, cường hãn từ trong cơ thể phô thiên cái địa bộc phát. Khí tức giống như đột phá bình cảnh phóng lên cao, đồng thời mang theo uy áp tuyệt đối. Toàn bộ không gian dưới cỗ uy áp mạnh mẽ này không khỏi run rẩy.

Khí tức cường hãn đánh văng gợn sóng trong không gian, một cỗ uy thế chấn động nhân tâm truyền ra.

– Uy áp thật mạnh mẽ.

Mọi người trong không gian cảm nhận được cỗ uy áp kinh người này, linh hồn của họ có cảm giác sợ hãi.

Một lát sau thân hình to lớn của Tiểu Long mơ hồ hiện ra uy năng khiến cho không gian vặn vẹo. Đột nhiên, hai mắt của Tiểu Long mở ra, ba mắt cùng hiện, một tiếng rít gào vang lên.

Ngao…

Tiếng rít này giống như long ngâm, thanh âm hóa thành tiếng gầm lan tràn ra chung quanh.

– Quá mạnh mẽ.

Lúc này mọi người dưới cỗ uy áp này cũng bị ảnh hưởng. Thân là nhân loại thế nhưng cũng bị áp chế.

Lúc lâu sau khí tức của Tiểu Long mới bình ổn trở lại, hiện giờ nó đã đột phá tới thất giai hậu kỳ. Hỏa diễm màu vàng trên lân phiến biến mất. Quang mang thu liễm. Một thân ảnh nho nhỏ chậm rãi xuất hiện trong ánh mắt của mọi người.

Tiểu Long hóa thành hình người, thân hình lơ lửng trên không trung. Trong đầu lần nữa vang lên thanh âm của mẫu thân nó lưu lại.

– Mẫu thân, chờ con. Không cần bao lâu nữa con có thể đi tìm người.

Tiểu Long nắm chặt hai tay, khóe mắt có chút ướt át. Trường bào màu vàng trên người làm hiện lên khí tức tôn quý. Mái tóc vàng khải ái. Trong đôi mắt sáng sủa giống như ẩn chứa khí tức khiến cho người khác nhìn vào không khỏi thần phục. Trên mi tâm, ấn ký màu vàng như ẩn như hiện. Ấn ký này giống như một con mắt dựng đứng, có vẻ vô cùng thần bí mà yêu dị.

Đồng thời, ở một chỗ khác cùng không gian, khí tức trên người Dương Quá cũng kéo lên. Một cỗ quang mang đại thịnh bắn ra quang mang chói mắt. Từng đạo năng lượng vô hình trong thiên địa nhanh chóng ngưng tụ. Sau đó hình thành một dòng xoáy trên không gian. Cuối cùng đều tiến vào trong cơ thể hắn.

Năng lượng thiên địa vô hình cuồn cuộn không ngừng tiến vào. Chỉ giằng co trong giây lát rồi từ từ tiêu tán. Mà khi một tia năng lượng vô hình trong thiên địa biến mất, chung quanh tức thì yên tĩnh trở lại.

Phù.

Một lát sau, một ngụm trọc khí từ trong miệng Dương Quá thở ra, đôi mắt nhắm chặt bỗng nhiên mở. Một cỗ khí thế cường hãn từ trong cơ thể phô thiên cái địa bộc phát. Khí thế này so với trước đây không thể nghi ngờ còn cường hãn hơn gấp mấy lần, gợn sóng trong không gian rung động rồi khuếch tán.

– Đại ca đã là Vũ Vương bát trọng rồi.

Phía xa xa, Lục Tâm Đồng lẩm bẩm nói, đại ca lần nữa đột phá, bản thân nàng tuy rằng không lâu trước đã đột phá tới Linh Vương thất trọng, thế nhưng so với đại ca mà nói không thể so sánh được. Nghĩ vậy đôi mắt xinh đẹp nhắm chặt, thủ ấn được kết, tiếp tục tiến vào trong trạng thái tu luyện. Quanh thân được khói độc bao phủ.

Trong không gian Tử Lôi Huyền đỉnh, khí tức Lục Thiếu Du vẫn đang kéo lên, càng ngày càng mạnh.

Tại một sơn mạch khổng lồ, từng ngọn núi liên miên kéo dài tới phía chân trời. Trong núi ngon trùng điệp mơ hồ có thể thấy được không ít kiến trúc. Sắc trời đã tới hoàng hôn, gió đêm thôi qua. Trong không khí mang theo sự mát mẻ.

Trong một kiến trúc khổng lồ, chung quanh được những bức tường lớn bao quanh giống như chòm sao thương long xoay quanh, khiến cho kiến trúc này càng có vẻ to lớn.

Tại một đình viện tinh xảo, lúc này Lữ Chính Cường đang xem xét ngọc giản trong tay, một lát sau, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.

– Chưởng môn, phân đà Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang đều bị phá hủy. Tử thương mấy nghìn, theo thám tử hồi báo lại, đều là Phi Linh môn gây nên. Mỗi lần phá hủy một phân đà đều lưu lại danh hào. Nói là Tôn sứ hộ môn của Phi Linh môn.

Lưu trưởng lão nói.

– Xích Viêm, Long Linh, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Thiên Thủ Quỷ Tôn này chẳng lẽ chính là Thiên Thủ Quỷ Vương năm đó? Lẽ nào Thiên Thủ Quỷ Vương này đã đột phá tới Tôn cấp?

Ánh mắt Lữ Chính Cường khẽ đảo, lẩm bẩm nói.

– Thám tử hồi báo lại, hai người Xích Viêm và Long Linh này dường như là yêu thú và linh thú.

Lưu trưởng lão nói.

– Yêu thú, linh thú sao? Hẳn đã tới bát giai rồi đúng không?

Lữ Chính Cường khẽ nói, sắc mặt ngày càng biến ảo bất định.

– Chưởng môn, vừa mới thu được tin tức mới.

Ngoài đình viện, Vương trưởng lão vội vã đi tới.

– Vương trưởng lão, lại có tin tức gì sao?

Lữ Chính Cường ngẩng đầu ý bảo Vương trưởng lão bẩm báo. Tin tức bình thường Vương trưởng lão cũng không khẩn trương như vậy.

– Vừa mới nhận được tin tức, trong địa bàn Hắc Sát giáo có ba người tự xưng là Tôn Sứ hộ môn xuất hiện. Chỉ có ba người mà phá hủy không ít phân đà của Hắc Sát giáo. Mỗi phân đà chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã bị san bằng. Trong đó có hai người chính là Bàn Hủy và Bàn Vân, thực lực cường hãn không gì sánh được. Thám tử báo lại, hai người này chính là yêu thú.

Vương trưởng lão nói xong, tin tức gần đây về Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông đối với Linh Thiên môn mà nói, đều là tin tức có độ mẫn cảm cao.

– Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo đồng thời bị người của Phi Linh môn xuất hiện, còn lại đều là cường giả xa lạ. Lẽ nào có người giả mạo sao?

Lữ Chính Cường thì thào nói.

– Chưởng môn, chuyện này chắc chắn là không. Bên người Xích Viêm và Long Linh này chính là Hoàng Đan của Phi Linh môn.

Lưu trưởng lão nói:

– Hoàng Đan này có người nói vốn là người thành Vạn Hạp, thế nhưng hiện tại có địa vị không thấp trong Phi Linh môn.

Bình Luận (0)
Comment