Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1891 - Phụ Tử Trao Đổi

Tụ cho ta.

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, cuối cùng đánh ra một đạo thủ ấn, thủ ấn hóa thành quang mang kỳ dị đánh vào trên người cỗ thi thể kia. Đôi mắt vốn trống rỗng của thi thể trong nháy mắt mở ra, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo, tái nhợt.

...

Khí tức quanh thân thi thể này trong chớp mắt bắt đầu kéo lên, cỗ khí tức kia lan tràn ra khiến cho tim người khác dập nhanh. Dường như ẩn sâu bên trong đầu khôi lỗi màu đen kia chính là năng lượng kinh khủng.

Lục Thiếu Du phất tay, khôi lỗi này trực tiếp nhảy tới bên người Lục Thiếu Du, trong ánh mắt trống rỗng hiện lên tinh quang nhè nhẹt.

- Một trăm hai mươi tám đầu.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, nhìn một trăm hai mươi tám khôi lỗi trước mặt, tính thêm năm mươi tám đầu khôi lỗi ban đầu, tổng cộng trong tay hắn đã có một trăm hai mươi tám cỗ khôi lỗi.

Tất cả khôi lỗi cấp bậc thấp nhất cũng tới cấp bảy sơ giai. Một trăm hai mươi tám đầu khôi lỗi, không thể nghi ngờ là tương đương với một trăm hai mươi tám cường giả Vũ Vương, Linh Vương.

Lần thứ hai luyện chế hai mươi bảy đầu khôi lỗi, ở giữa Lục Thiếu Du cũng chỉ nghỉ ngơi có một lần.

- Thu...

Thủ ấn được kết, Lục Thiếu Du đem tất cả khôi lỗi thu vào trong nhẫn trữ vật.

Sưu Sưu.

Lúc này trong tâm thần dò xét của Lục Thiếu Du, phía xa hiện tại đang truyền đến năng lượng ba động mạnh mẽ.

- Muốn đột phá sao?

Trên mặt Lục Thiếu Du hiện lên vẻ vui mừng, trong tâm thần dò xét của hắn, hai mươi ngày trước Huyết Mị đã bắt đầu có dấu hiệu đột phá. Mà lúc này sợ rằng đã chính thức đột phá. Sau khi thu hồi Hỏa Long đỉnh, Lục Thiếu Du lập tức biến mất tại chỗ.

Khi thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện ở một nơi khác trong không gian, lúc này thân ảnh Huyết Mị đã biến mất, trước người Lục Thiếu Du xuất hiện một tổ ong lớn. Một cỗ năng lượng mạnh mẽ lúc này cũng đang nhanh chóng hội tụ.

Đám năng lượng mạnh mẽ này đang tụ tập chung quanh tổ ong. Tổ ong lớn này sợ rằng to chừng một nghìn thước, giống như một trùm nho màu đỏ khổng lồ lơ lửng trên không trung. Cả vật thể màu đỏ tươi, quang mang tràn ngập bên trên giống như là tiên huyết đang lưu chuyển, bên trên có ngàn vạn động khẩu nhỏ.

Sưu Sưu.

Năng lượng mạnh mẽ liên tục rót vào trong tổ ong, trong tổ ong màu đỏ có một cỗ khí tức bàng bạc tràn ra, khí thế cực kỳ kinh khủng.

- Sắp đột phá bát giai rồi.

Lục Thiếu Du mỉm cười, Huyết Mị lúc này đang bắt đầu đột phá bát giai. Nếu như Huyết Mị đột phá bát giai, quả thực khi đó nàng sẽ vô cùng kinh khủng.

Bởi vì một khi Huyết Mị đột phá bát giai, quân đoàn Thị Huyết Linh Phong bên người lần nữa sẽ tăng thêm quy mô, đồng thời lại tấn chức không ít. Đến lúc đó quân đoàn Thị Huyết Linh Phong tuyệt đối sẽ một đội quân vô cùng kinh khủng.

Năng lượng dũng mãnh tràn vào tổ ong màu đỏ, không gian lay động liên tục. Trong tổ ong màu đỏ có một cỗ khí tức mới lạ bắt đầu lan tràn ra. Cỗ khí tức này vô cùng cường hãn, khiến cho linh hồn không khỏi run lên.

- Đột phá.

Lục Thiếu Du vẫn luôn nhìn vào tổ ong màu đỏ, cảm nhận cỗ khí tức mới lạ kia, cỗ khí tức này vô cùng mạnh mẽ và cuồng bạo. Sưu Sưu.

Thật lâu sau, tất cả mới bình tĩnh trở lại, toàn bộ tổ ong màu đỏ hơi nhoáng lên, huyết sắc quang mang lúc này mới thu liễm lại. Một thân ảnh xinh đẹp từ trong tổ ong nhảy ra. Thân ảnh xinh đẹp này có đường cong linh lung, mái tóc dài màu đỏ xõa xuống tới tận bờ mông vểnh. Trang phục đỏ như lửa bao phủ đường cong mê người, càng khiến cho bờ mông vểnh phía sau càng thêm kiêu ngạo.

- Chủ nhân.

Thân ảnh xinh đẹp chợt lóe lên, trong nháy mắt đi tới trước người Lục Thiếu Du. Trên khuôn mặt yêu mị kia, đôi mắt giống như muốn mê hoặc người nhìn vào, chỉ sợ so với Bạch Linh cũng không kém bao nhiêu.

- Cảm giác thế nào

Lục Thiếu Du thấp giọng hỏi.

- Khởi bẩm chủ nhân, sau khi đột phá bát giai số lượng Thị Huyết Linh Phong thợ có thể đào tạo tăng lên không ít. Thị Huyết Linh Phong thợ thất giai, lục giai, ngũ giai cũng có thể lần nữa đề thăng. Số lượng cũng có thể tăng lên, chỉ là số linh dược cần cũng kinh người.

Huyết Mị nói.

- Tất cả linh dược ở đây ngươi cứ tùy tiện dùng, ngươi cứ tiếp tục ở bên trong này đào tạo Thị Huyết Linh Phong thợ đi.

Lục Thiếu Du giao cho Huyết Mị một chiếc nhẫn trữ vật, bên trong đều là linh dược. Đối với việc đào tạo Thị Huyết Linh Phong thợ, Lục Thiếu Du vẫn cực kỳ coi trọng, đương nhiên sẽ không keo kiệt linh dược. Lại thêm cất dấu hiện tại của Phi Linh môn, muốn chống đỡ cho Huyết Mị đào tạo Thị Huyết Linh Phong thợ là chuyện vô cùng dễ dàng.

Tính toán thời gian, cảm giác hẳn còn chưa tới Vân Dương Tông. Tới Vân Dương Tông thì Tiểu Long cũng đã thông báo cho hắn. Lục Thiếu Du lập tức khoan chân ngồi xuống, bắt đầu lĩnh ngộ.

- Lĩnh ngộ thời gian.

Lục Thiếu Du quyết định tiếp tục lĩnh ngộ thời gian, lúc này lĩnh ngộ thời gian cực kỳ quan trọng. Chỉ có lĩnh ngộ thời gian mới có thể mở ra tầng thứ hai của Thiên Trụ giới, càng là không gian phía trên, thời gian chênh lệch càng lớn, cho dù là tầng thứ hai thì chênh lệch cũng gấp hai mươi lần. Đối với tu luyện mà nói, chỗ tốt cực kỳ kinh người.

Có lĩnh ngộ lần trước, lúc này Lục Thiếu Du cũng có chút khái niệm mơ hồ về thời gian. Thời gian tuy rằng không phải là một loại năng lượng thế nhưng cũng là một loại tồn tại trong thiên địa. Mặc dù sự tồn tại của thời gian chỉ là một loại khái niệm.

Thời gian chỉ là một loại tồn tại khách quan, nếu như nói thời gian là một loại tồn tại khách quan thì quả thực có chút lệch lạc. Ngược lại, thời gian sở dĩ tồn tại là bởi vì mọi người nhận thức cùng một loại chu kỳ, một loại quỹ tích, mới có thể chứng minh sự tồn tại của thời gian.

Chỉ có mọi người nhận thức cùng một loại chu kỳ, một loại quỹ tích thì mới có thể nhận ra được thời gian. Dường như Lục Thiếu Du đã tìm ra được thứ gì đó, thế nhưng càng nghĩ lại càng khiến cho Lục Thiếu Du mơ hồ.

Thời gian lần nữa trôi qua, trong lúc lĩnh ngộ, thời gian trôi qua cực kỳ nhanh chóng.

Rống.

Trong không trung yên tĩnh, Thiên Sí Tuyết Sư ở trên cao giống như một đạo lưu quang xẹt qua. Hai cánh cắt vỡ không gian, tốc độ nhanh tới mức kinh khủng.

Tại một ngọn núi lớn trên Vân Dương Tông, từng ngọn núi xuyên qua tầng mây giống như đang lơ lửng trên bầu trời.

Trên một ngọn núi lúc này có bốn đạo thân ảnh đang ngồi trong đình viện, thi thoảng còn có tiếng cười truyền ra. Mấy người này chính là La Lan thị, Vân Hồng Lăng còn có nha hoàn thiếp thân của Vân Hồng Lăng là Đông Mai và Lục Trung.

Trong tiểu viện, có một người ngây ngây ngốc ngốc nhìn thấy mọi người đang cười cũng ngây ngô cười theo. Mà người này chính là Lục Thiếu Hổ. Lúc này hắn đã không còn kiêu ngạo và hống hách như trước nữa, hoàn toàn trở thành một kẻ ngây dại.

- Hồng Lăng, Vô Song đi lâu như vậy còn chưa có trở về, liệu có chuyện gì xảy ra hay không? Liệu có gặp phải nguy hiểm gì hay không?

Trong đình viện, La Lan thị lo lắng nói.

- Mẫu thân, Bắc Cung gia không phải là gia tộc bình thường. So với Vân Dương Tông còn mạnh hơn không ít. Vô Song tỷ tới đó không có nguy hiểm gì. Có lẽ Vô Song tỷ còn có chuyện gì đó cần làm, bằng không đã sớm trở lại thăm chúng ta rồi.

Vân Hồng Lăng nói.

- Còn có Thiếu Du, Tâm Đồng, Quá nhi a. Cũng không biết ba đứa nó hiện tại đang ở đâu, có gặp phải nguy hiểm gì hay không.

La Lan thị nói.

- Lan muội, muội không cần phải lo lắng cho mấy đứa chúng nó. Thực lực của mấy đứa chúng nó không phải người bình thường có thể làm gì được. Nói chung bọn chúng sẽ không gặp nguy hiểm gì.

Lục Trung mỉm cười, nhi tử và con gái nuôi, con trai nuôi của hắn không phải là người bình thường, cho nên hắn cũng không lo lắng bao nhiêu.

- Đúng vậy, mẫu thân người đừng lo lắng quá.

Vân Hồng Lăng nói.

- Mẫu thân, cha, con đã trở về.

Ngay khi Vân Hồng Lăng nói xong, một thanh âm quen thuộc lập tức vang lên, trong tiểu viện có một thân ảnh màu xanh xuất hiện trước mắt mọi người.

- Ta cũng đã trở về.

Tiểu Long từ trên không trung nhảy xuống, miệng nở nụ cười hắc hắc.

Nhìn người trước mắt, La Lan thị kinh ngạc một chút rồi mỉm cười, lập tức đi về phía trước nói:

- Vừa mới nói tới con xong, tại sao lại đột nhiên trở lại đây vậy?

La Lan thị vừa nói, vừa tỷ mỉ nhìn Lục Thiếu Du, tay vuốt ve khuôn mặt hắn rồi nói:

- Không ốm, thế nhưng béo hơn một chút thì tốt rồi.

- Mẫu thân, người tu luyện thân thể gầy béo đều như nhau. Thân thể của con rất tốt.

Lục Thiếu Du kéo tay mẫu thân, nhìn vị phụ nhân hiền từ trước mắt. Một đường đi tới, một đường tu luyện của hắn như hiện tại, mục đích duy nhất khi trước chính là bảo hộ mẫu thân của hắn. Chỉ đơn giản như vậy mà thôi. Mà tới hiện tại vẫn là như vậy, hắn bước lên con đường trở thành cường giả, cái gì mà công thành danh toại, lưu danh gì đó đối với hắn không quan trọng. Thứ hắn muốn chỉ là bảo hộ những người thân bên cạnh mình.

- Tâm Đồng và Quá Nhi đầu?

Nhìn thấy Lục Thiếu Du và Tiểu Long xuất hiện thế nhưng lại không nhìn thấy Lục Tâm Đồng và Dương Quá, La Lan thị lập tức hỏi.

- Mẫu thân, bọn họ ở Phi Linh môn, người không cần lo lắng.

Lục Thiếu Du nói.

- Hồng Lăng, có nhớ tới ta không?

Lục Thiếu Du lập tức đi tới trước mặt Vân Hồng Lăng, nhìn nữ tử mặc bộ y phục màu xanh trước mắt, đôi mắt xinh đẹp như sao, làn da nhẵn nhụi giống như ngọc, cái miệng anh đào nhỏ nhắn vô cùng kiều diễm. Cái eo nhỏ nhắn càng có vẻ mê người.

- Không biết xấu hổ, cha và mẫu thân còn có mặt đó,

Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, thế nhưng vẻ mặt cũng không có chút tức giận nào.

- Đói...

Lục Thiếu Hổ không biết từ khi nào đã tới bên người Lục Thiếu Du, kéo góc áo hắn cười ngây ngốc. Trên khóe miệng lúc nào cũng có nước bọt.

- Thiếu Hổ, bên này, ta sẽ làm thức ăn ngon cho con.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Lục Thiếu Hổ, La Lan thị lập tức kéo Lục Thiếu Hổ vào phòng bếp. Lục Trung nhìn hai nhi tử, kết quả như vậy đã là tốt nhất rồi.

Lục Thiếu Du khẽ thở dài, trong lòng ngổn ngang cảm xúc, ánh mắt nhìn về phía phụ thân Lục Trung, bốn mắt nhìn nhau, không nói gì. Thế nhưng dường như đề biết đối phương muốn nói gì.

- Thiếu Du, có một số việc ta muốn nói với con.

Lục Trung nói.

Một lát sau, trong tiểu thính, Lục Thiếu Du bố trí một đạo cấm chế, phụ tử hai người lập tức ngồi xuống.

- Thiếu Du, ta cũng nghe nói chuyện của Phi Linh môn trong Cổ Vực, dường như Phi Linh môn của con hiện tại có phiền phức. Con tới Vân Dương Tông kiếm viện binh sao?

Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Lục Trung có chút ngưng trọng hỏi Lục Thiếu Du. Vẻ mặt cực kỳ lo lắng, thế nhưng trong lòng hắn cũng biết bản thân không giúp được gì Lục Thiếu Du.

- Phụ thân yên tâm đi, không có việc gì đâu.

Lục Thiếu Du nói, xem ra phụ thân hắn cũng không có nhàn rỗi, tin tức Vân Dương Tông thu được mà phụ thân cũng biết được một ít.

- Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo, Hóa Vũ tông vây công Phi Linh môn. Con còn nói không có việc gì sao? Nếu không có việc gì sao con lại tới Vân Dương Tông?

Lục Trung khẽ thở dài nói:

- Cũng là do ta vô dụng, Lục gia không chiếu cố được con. Hiện tại cũng không giúp được con, ài...

- Phụ thân, cho dù người giúp được con thì làm sao? Chim ưng được bảo vệ cuối cùng không thể bay lượn trên trời.

Lục Thiếu Du nói.

Nhìn Lục Thiếu Du, Lục Trung không nói gì, lại nói:

- Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo không phải là sơn môn bình thường. Hai nhạc phụ của con hẳn là có thể giúp đỡ một chút. Chỉ là Vân Dương Tông có chút ngoài tầm với, mà Linh Thiên môn mặc dù ở trong Cổ Vực thế nhưng ta hoài nghi, mục đích của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo không phải là Phi Linh môn của con mà chính là Linh Thiên môn. Phi Linh môn của con chỉ là bước đầu mà thôi.

Lục Thiếu Du nhíu mày, trong lòng có chút kinh ngạc, phụ thân hắn không rời khỏi Vân Dương Tông mà có thể nhìn thấu bên trong như vậy, quả thực không phải bình thường.

- Con hiểu rỗi, chỉ là Phi Linh môn cũng không phải ai có thể động vào. Ai dám động vào kẻ đó tuyệt đối sẽ phải trả một cái giá lớn.

Lục Thiếu Du nói, trong mắt bắn ra hàn ý nhàn nhạt.

- Nói chung tất cả mọi chuyện con phải cẩn thận. Nhớ kỹ không thể xung động, nếu vạn bất đắc dĩ thì đại trượng phu phải biết co được dãn được. Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo cùng tiến lui với nhau, Phi Linh môn của con quá yếu. Linh Thiên môn chỉ có một mình, Vân Dương Tông lại ngoài tầm với, nói chung đối với con cực kỳ bất lợi.

Lục Trung nhìn Lục Thiếu Du, dừng lại một chút lại nói:

- Thiếu Du, người không nhìn thấu toàn cục thì không thể mưu một vực. Không thể mưu một đời thì không thể mưu một thời. Nhớ kỹ câu này, đối với con có không ít tác dụng.

Trong lòng Lục Thiếu Du có chút khiếp sợ, dường như phụ thân đang chỉ hắn thứ gì đó, vẻ mặt hắn khẽ đổi, chỉ gật đầu. Sau đó lại móc ra hai hộp ngọc nói:

- Cha đây là Diễn Linh thánh quả, người vào mẫu thân ăn vào sẽ có không ít tác dụng.

- Diễn Linh thánh quả? Chẳng lẽ là Diễn Linh thánh quả sinh trưởng ở nơi linh khí tràn đầy, ba vạn năm không có ai đặt chân qua sao?

Lục Trung mở hộp ngọc, vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc hỏi. Mấy năm nay trên Vân Dương Tông, địa phương hắn đi nhiều nhất chính là Vạn Vũ lâu và Vũ Linh ảo cảnh. Trong Vạn Vũ lâu hắn cũng đọc qua một ít tư liệu về Diễn Linh thánh quả này.

- Đúng vậy.

Lục Thiếu Du gật đầu, tâm thần khẽ động, một đạo lưu quang lập tức từ trong tay bắn ra. Quang mang thu liễm, đây chính là một thanh trường kiếm dài ba thước. Bí văn trên thân kiếm hiện lên, khí tức bàng bạc tràn ra khiến cho tiểu thính run lên. Khí tức bàng bạc tức thì khuếch tán trong tiểu thính. Khí tức này khiến cho Lục Trung lập tức thì chấn động.

- Cha, đây là một kiện Vũ linh khí Địa cấp, người luyện hóa đi. Con phải đi tới chỗ nhạc phụ một chút.

Bình Luận (0)
Comment