Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3196 - Cuốn Vào Bên Trong

Nếu nó là vật sống, như vậy hàn khí âm trầm bắn ra đủ đánh chết Đế giả bình thường, như vậy thực lực của chính nó lại cường hãn tới tình trạng nào, điều này làm trong lòng Lục Thiếu Du lo lắng lẫn ngưng trọng.

Hai cỗ long quyển phong bạo giống như đang cắn nuốt đối phương, trong đó có một cỗ rõ ràng chiếm cứ thượng phong, đã đem cỗ thứ hai cắn nuốt bao trùm.

Cỗ thứ hai tận lực giãy dụa nhưng không cách nào giãy thoát sự cắn nuốt của cỗ thứ nhất.

Mà long quyển phong bạo thứ nhất càng lúc càng lớn, không gian xung quanh vặn vẹo kịch liệt, phát ra tiếng vang gào thét, tiếng vang khuếch tán khiến linh hồn dao động cùng sát khí nơi này càng lúc càng nồng nặc.

Chân khí của linh hồn dao động mang theo uy áp Đế giả thật lớn, uy áp mạnh tới mức khiến Lục Thiếu Du cũng bị ảnh hưởng.

Mà lúc này đại hồn anh càng thêm hưng phấn, nếu không phải Lục Thiếu Du mạnh mẽ áp chế, chỉ sợ đã xông ra ngoài, nhưng mặc dù là vậy đại hồn anh cũng không ngừng xao động.

- Chẳng lẽ đều là tàn hồn cùng sát khí, nhưng đây rõ ràng là linh hồn dao động, không giống như tàn hồn, chẳng lẽ…

Ngẩng đầu nhìn lên hai cỗ long quyển phong bạo, Lục Thiếu Du đột nhiên nghĩ tới một việc, đại hồn anh theo bản năng cảm giác được hưng phấn, như vậy hai cỗ long quyển phong bạo đều do năng lượng tàn hồn cùng sát khí ngưng tụ hình thành.

Bên trong Thiên Trủng hẳn có vô số Đế giả vẫn lạc, có tàn hồn cùng sát khí ngưng tụ thành vật có sinh mạng thật quỷ dị cũng là chuyện thật bình thường, nhưng chân khí trong long quyển phong bạo rõ ràng là linh hồn dao động mà không phải tàn hồn.

Điều này làm trong lòng Lục Thiếu Du run lên, có lẽ tàn hồn cùng sát khí ngưng tụ thành năng lượng đạt tới cấp độ Đế giả, cho nên mới cảm nhận được là linh hồn dao động mà không phải năng lượng tàn hồn.

Nếu hai cỗ long quyển phong bạo này ngưng tụ tới cấp độ Đế giả, chẳng khác gì thay da đổi thịt, tàn hồn thành linh hồn, giống như có lại được linh trí, hai luồng năng lượng linh hồn có linh trí, cũng chính là vật sống, hai cỗ năng lượng tranh chấp có thể đem Đế giả đánh chết, như vậy thực lực thế nào cũng hiểu được.

- Không tốt, nên rời khỏi mới được, vạn nhất…

Thần sắc Lục Thiếu Du ngưng trọng, nếu hai vật linh hồn dao động kia có linh trí, hắn hiện thân ở nơi đây tuyệt đối sẽ có nguy hiểm thật lớn, nên rời khỏi tốt hơn.

Xuy!

Đúng ngay lúc này, cỗ long quyển phong bạo thứ hai rốt cục giãy thoát khỏi cỗ thứ nhất cắn nuốt, mang theo tiếng rít như cuồng phong trực tiếp bỏ chạy, vừa vặn chạy về hướng Lục Thiếu Du, chỉ nháy mắt đã đi tới trước người hắn, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng.

- Kiệt kiệt, Âm Minh, ngươi trốn không thoát!

Bên trong long quyển phong bạo thứ nhất truyền ra âm thanh âm trầm, tốc độ còn nhanh hơn cỗ thứ hai, nháy mắt xuyên qua không gian ngăn cản trước mặt cỗ thứ hai.

Hai cỗ long quyển phong bạo mang theo linh hồn dao động không ngừng giằng co, hàn khí âm trầm cuồn cuộn bao trùm bừa bãi, đem cả Lục Thiếu Du kéo xả vào bên trong.

- Không nghĩ tới lại có một nhân loại đi vào, kiệt kiệt, vận khí của ta không tệ!

Trong cỗ thứ nhất lại truyền ra âm thanh sắc bén âm trầm cười to.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt biến thành ngưng trọng.

Trong cỗ thứ nhất giống như có đôi mắt âm trầm sắc bén xuyên thấu qua phong bạo nhìn hắn như nhìn một con mồi, khí tức âm trầm cuồn cuộn đủ chứng minh thực lực cỗ thứ nhất cường hãn tới cực hạn, cũng chứng minh thứ này đã có linh trí của mình.

- Nhân loại, ngươi mau tới đây, Âm Đàm muốn cắn nuốt linh hồn của ngươi, chiếm cứ nhục thể của ngươi!

Cỗ thứ hai thể tích nhỏ hơn một chút truyền ra một giọng nữ âm trầm, chân khí rơi lên người Lục Thiếu Du.

Trong lòng Lục Thiếu Du run lên, nhìn hai cỗ phong bạo trong lòng cười khổ, nhưng cũng không lập tức tiến tới chỗ cỗ thứ hai, dù sao hắn cũng phải cẩn thận một ít.

- Nhân loại, ngươi muốn chết sao, còn không mau qua đây, thực lực Âm Đàm ngay cả ta cũng khó đối kháng, hai chúng ta liên thủ mới có thể đối kháng hắn!

Giọng nữ âm khí nặng trĩu lại hô to.

- Kiệt kiệt, Âm Minh, ngươi thật sự làm ta thay đổi cách nhìn, ta xem nhân loại này tối đa chỉ tới Vũ Đế nhị trọng mà thôi, chẳng lẽ ngươi nghĩ nhân loại này có thể cứu ngươi hay sao, ta tùy tiện động thủ cũng có thể làm cho hắn tan thành mây khói, huống chi ngươi cũng không có hảo tâm, nhưng hôm nay hai ngươi đều là của ta!

Lời nói kiệt ngạo vừa rơi xuống, trong cỗ thứ nhất gào thét mấp máy, một vật dữ tợn khủng bố như râu bạch tuộc mở ra miệng rộng dữ tợn phá vỡ không gian đánh về phía Lục Thiếu Du.

- Long Ảnh Tí!

Sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến, hoàng mang chợt lóe, phất tay đánh ra.

- Ngao!

Một âm thanh long ngâm vang lên, một hư ảnh hình rồng bay ra, trực tiếp va chạm vào vật dữ tợn kia.

- Xuy!

Vật dữ tợn khủng bố như lệ quỷ, nháy mắt bành trướng đem hư ảnh hoàng long cắn nuốt mất dạng.

Vật dữ tợn càng bành trướng thật lớn, hư ảnh long hình chỉ thoáng ngăn cản nó mà thôi, lại tiếp tục bạo lướt về hướng Lục Thiếu Du.

Vật dữ tợn kia dùng tốc độ khủng khiếp đem Lục Thiếu Du cắn nuốt vào trong bụng.

- Kiệt kiệt, nhân loại không tự lượng sức mình, thực lực quá kém, lưu trữ cũng vô dụng, tìm thực lực mạnh hơn mới tốt, Âm Minh, tới lượt ngươi!

Trong cỗ thứ nhất truyền ra âm thanh kiệt ngạo, cũng không đem Lục Thiếu Du xem vào trong mắt.

Tựa hồ không nghĩ tới nhân loại kia không chịu nổi một kích, cỗ thứ hai trầm mặc một thoáng, trầm giọng nói:

- Âm Đàm, hiện tại hình như lại có nhân loại đi vào, chúng ta liên thủ không phải vừa lúc sao, nếu ngươi nhất định muốn đối phó ta, ta sẽ liều mạng với ngươi, cho ngươi cũng không chiếm được chỗ tốt gì!

- Âm Minh, ngươi quá đề cao mình rồi, hiện tại ngươi có tư cách gì bàn điều kiện với ta, ngươi không còn là đối thủ của ta nữa!

Âm thanh kiệt ngạo nói.

- Âm Đàm, là ngươi vô sỉ đánh lén ta, bằng không ta làm sao e ngại ngươi!

Âm Minh oán hận nói.

Xuy xuy…

Đúng lúc này, chỉ thấy từ trong vật dữ tợn lóe ra tử kim điện mang, sau đó vật dữ tợn khổng lồ run rẩy tiêu tán, nháy mắt biến mất không còn nhìn thấy.

Ông ông…

Vật dữ tợn biến mất, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực phát ra tiếng sấm, Thanh Linh khải giáp tràn ngập tử kim điện mang.

- Lôi điện lực, trên người nhân loại này sao có lôi điện lực!

Âm thanh kiệt ngạo nhất thời run rẩy lên, tựa hồ cực kỳ kiêng kỵ lôi điện lực, vật dữ tợn bị phá hủy làm cho hắn bị ảnh hưởng không ít.

- Nhân loại, ngươi mau ra tay đối phó Âm Đàm, hắn vốn là linh hồn thể, sợ nhất là lôi điện lực, chúng ta liên thủ trừ hắn mới thoát khỏi nguy cơ hôm nay, nếu không dù cho ngươi bỏ chạy, hắn cũng sẽ vô cùng vô tận đuổi giết ngươi trong này!

Âm Minh vô cùng ngạc nhiên, không ngờ Lục Thiếu Du có lôi điện lực, nhưng sau thoáng kinh ngạc lại vui mừng hô to.

Bình Luận (0)
Comment