Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3942 - Cho Mặt Mũi Mà Không Biết Xấu Hổ 2

- Thiếu chủ, theo ta được biết, mật địa Thiên giới trong ba mật địa Thiên, Địa, Nhân đều có tuần tra đội và chấp pháp đội. Tuần tra đội đều do hậu bối của các đại gia tộc và các thế lực lựa chọn tạo thành. Thông qua một loại hình thức khác tiến vào trong mật cảnh Thiên giới. Xem thực lực đám người này có lẽ chỉ là tuần tra đội. Bên trên còn có Chấp pháp đội, đều do cường giả trẻ tuổi trong mật địa Thiên giới tạo thành. Bình thường phụ trách tất cả mọi thứ trong mật địa Thiên giới. Chuyện bình thường xảy ra trong ba khu vực mật địa Thiên, Địa, Nhân sẽ không hỏi đến. Tất cả đều do bản thân mọi người hoặc là Chấp pháp đội giải quyết, cụ thể thiếu chủ vào bên trong sẽ biết.

Vu Mã tam giới đi tới bên người Lục Thiếu Du, vẻ mặt ít nhiều có chút ngưng trọng nói:

- Thiếu chủ vừa mới động vào Tuần tra đội, sợ rằng bọn họ đã thông báo cho Chấp pháp đội, đến lúc đó chúng ta sẽ gặp một chút phiền phức.

- Chấp pháp đội sao?

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, miệng thì thào nói, trong mắt hie jne lên chút chấn động.

- Đội trưởng.

- Thắng sư huynh.

Đám thanh niên kia sau khi rung động lập tức nhanh chóng nâng hai thanh niên bị Lục Thiếu Du và Thái A đánh trọng thương. Những người còn lại thì dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Lục Thiếu Du và Thái A.

Phụt.

Thanh niên đầu lĩnh có tu vi Niết Bàn cảnh trung giai đỉnh phong kia sau khi được những người khác nâng lên lập tức phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi và kinh hãi, cũng có chút oán hận. Hắn hiểu rõ thương thế của mình nhất, không chỉ có lục phủ ngũ tạng cơ hồ bị chấn vỡ, linh hồn cũng bị trọng thương. Thanh niên mặc áo bào xanh kia so với thanh niên gầy gò ra tay còn ác độc hơn nhiều.

Xoẹt.

Trong vòng xoáy không gian trên không trung đột nhiên có mấy đạo thân ảnh phóng ra. Tổng cộng có năm thanh niên, đều khí độ bất phàm, khí tức sắc bén hùng hồn. Năm thanh niên này đáp xuống, ánh mắt lạnh lẽo quét qua toàn trường, nhanh chóng đảo qua tất cả mọi người.

- Bốn Niết Bàn cảnh cao giai, một Tuyên Cổ cảnh sơ giai.

Lục Thiếu Du đảo qua năm người, năm thanh niên này có thể nói đều bất phàm, trẻ tuổi mà đã có tu vi bực này chứng minh thiên phú khủng bố của bọn họ. Đặc biệt là thanh niên thân hình tục tằn ở giữa, ánh mắt sắc bén, khuôn mặt mang theo vẻ âm lệ. Tu vi Tuyên Cổ cảnh sơ giai của hắn ném ra bên ngoài đủ để trở thành bá chủ một phương.

Mà khí tức trên thân năm người này Lục Thiếu Du có thể cảm giác rõ ràng, không phải bán hỗn độn mà là ngụy hỗn độn.

Thanh niên có thân hình tục tằn lạnh nhạt nhìn qua đám người Lục Thiếu Du và Thái A, sau đó nhìn thanh niên bị Lục Thiếu Du đánh trọng thương nói:

- Xảy ra chuyện gì?

Thanh niên đầu lĩnh kia nghe vậy lập tức lớn tiếng nói:

- Tùng Liệt sư huynh, hai người kia vừa mới tới đã diễu võ dương oai với chúng ta. Không để những người ở trong mật địa Thiên giới chúng ta vào trong mắt. Đả thương linh hồn của ta và Thắng sư đệ. Tùng Liệt sư huynh nhất định phải làm chủ cho chúng ta a.

Nghe vậy năm thanh niên vừa mới tới lập tức mang theo khí tức sắc bén nhìn về phía đám người Lục Thiếu Du và Thái A.

Ánh mắt thanh niên có thân hình tục tằn kia tập trung vào hai người Lục Thiếu Du và Thái A, nói:

- Ta là Tùng Liệt của chấp pháp đội, ta không cần biết các ngươi là người nào, cũng không có hứng thú biết rõ. Cũng mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, hiện tại các ngươi nên thúc thủ chịu trói, cùng ta trở về điều tra rõ ràng rồi nói sau.

Ánh mắt Thái A quét qua năm người vừa mới tới một vòng, lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, loại chuyện này nên để sư phụ giải quyết thì tốt hơn.

Lục Thiếu Du từ từ ngẩng đầu lên, đứng chắp tay nhìn Tùng Liệt nói:

- Trở về với ngươi cũng không thành vấn đề, dù sao ta cũng muốn đi vào mật địa Thiên giới. Thế nhưng mà thúc thủ chịu trói, từ trước tới nay ta chưa từng làm qua, cũng không cần phải điều tra làm gì.

- Thật sao?

Nghe vậy khuôn mặt âm lệ của Tùng Liệt lập tức trầm xuống, ánh mất nhìn vào Lục Thiếu Du, nói:

- Tiểu tử ngươi đã biết nơi này là nơi nào, đây là bí cảnh Thiên giới. Là hỗn độn thế giới, không phải là nơi mà ngươi có thể lớn lối. Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng thúc thủ chịu trói, nếu không tự gánh lấy hậu quả.

- Ngươi nghe không hiểu sao? Thúc thủ chịu trói là chuyện trước nay ta chưa từng làm qua.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

- Bắt hai người này, không cần khách khí, để cho bọn chúng biết mật cảnh Thiên giới là nơi nào.

Tùng Liệt nói với bốn thanh niên sau lưng, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào người Lục Thiếu Du.

- Bảo vệ Thiếu chủ.

Vô Tướng, Vu Mã tam giới, hộ hoàng đội của Thái A là một đại hán đầu lĩnh tên là Lý Cụ, ba người mang theo hai Hộ Hoàng đội đồng thời nhảy ra.

- Hộ Hoàng đội các ngươi tốt nhất nên thành thật một chút. Các ngươi thật vất vả mới có thể tiến vào mật địa Thiên giới, nếu như dám động ta có quyền trục xuất các ngươi.

Ánh mắt Tùng Liệt khẽ đổi, nhìn ba người Vu Mã tam giới, Vô Tướng, Lý Cụ nói.

Người của Hộ Hoàng đội nghe vậy ánh mắt âm thầm nhúc nhích.

- Các ngươi lui ra đi.

Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức phất tay, ý bảo đám người Vu Mã tam giới, Vô Tướng, Lý Cụ lui về phía sau.

- Thiếu chủ, chức trách của chúng ta là bảo vệ thiếu chủ.

Vô Tướng nói.

- Ngươi cho rằng vào mặt hàng như vậy là có thể làm gì được ta hay sao?

Lục Thiếu Du nhìn đám người Tùng Liệt, quay đầu lại nhìn Vô Tướng nói.

- Vâng.

Vô Tướng do dự một chút, lập tức gật đầu, sau đó bảo đám người Vu Mã tam giới, Lý Cụ và những người còn lại lui về phía sau mấy bước.

- Tốt, rất tốt, đủ cuồng vọng. Vậy thì xem hắn có tiền vốn hung hăng càn quấy hay không.

Tùng Liệt nhìn bốn người sau lưng nói, ánh mắt mang theo hàn ý lạnh lẽo lập tức nhìn vào người Lục Thiếu Du, giống như đã hoàn toàn bị Lục Thiếu Du chọc giận.

- Tiểu tử cuồng vọng, chúng ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là trời cao đất rộng.

Sau lưng Tùng Liệt, bốn Niết Bàn cảnh cao giai đồng thời nhảy ra. Bốn người đạp không mà đứng, trong đó có một thanh niên mặc áo bào đỏ cùng với một thanh niên mặc trường bào là có hành động, hai người còn lại dường như không có ý tứ ra tay.

Sưu.

Không có bất kỳ trì hoãn nào, khí tức nóng bỏng bàng bạc trên người thanh niên mặc áo bào đỏ lập tức tràn ra. Cả không trung cứng lại, nhiệt độ khủng bố trên không trung lập tức bao phủ người Lục Thiếu Du. Thân hình lóe lên, vượt qua khoảng cách chừng trăm thước lập tức xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.

- Đội thủ với ta sao? Sẽ phải tự gánh lấy hậu quả đấy, ngươi nên cân nhắc cho kỹ.

Khí tức nóng bỏng bao phủ, âm thanh lạnh lùng từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra, sát khí quanh thân tràn ra.

- Ta muốn nhìn xem rốt cuộc sẽ có hậu quả gì.

Bình Luận (0)
Comment