Tin Tần Liệt khiến mười hai cây Linh Văn trụ kỳ biến điên cuồng lan ra, tất cả mọi thế lực Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Vân Tiêu Sơn, Tử Vụ Hải, Ám Ảnh Lâu đều biết.
Suốt chín trăm năm nay, thế hệ kinh tài tuyệt diễm nào, đại sứ luyện khí lừng lẫy nào cũng đều là từ lĩnh ngộ Linh Văn trụ mà dần bộc lộ tài năng, trở thành truyền kỳ trên đại lục.
Ngay cả tông chủ lập tông của Khí Cụ Tông, cũng chỉ có thể làm cho bốn cây Linh Văn trụ phát sinh dị biến, khẳng địnhđịa vị của mình ở Khí Cụ Tông.
Trước đó, chưa bao giờ có ai dám ảo tưởng rằng trên đời này lại có người có thể làm cho cả mười hai cây Linh Văn trụ đồng thời phát sinh kinh biến.
Nhưng hôm nay Tần Liệt đã làm được...
Tất cả mọi thế lực cấp thanh thạch như Sâm La Điện, Thất Sát cốc, cấp Hắc Thiết như Tinh Vân Các, Thủy Nguyệt Tông, mọi ngóc ngách hẻo lánh khắp nơi, chỉ cần là nơi nào có võ giả qua lại, thì bây giờ đều chỉ bàn luận về một cái tên ——Tần Băng!
Cái tên này bỗng trở nên chạm tay có thể bỏng, thành đối tượng để tất cả mọi người bàn luận náo nhiệt.
Một cái tên vốn vô danh tiểu tốt, mà chỉ trong vòng ngắn ngủn có mấy ngày, lại khiến ai nấy đều phải ghi nhớ, khiến cho tất cả mọi người đều khiếp sợ. ...
Đằng sau Diễm Hỏa Sơn, là một vùng núi rừng mịt mờ huyếtvụ, nhìn từ xa, thấy cả vùng núi rừng này như bị bao phủ trong làn mây máu.
Ngoại tông của Khí Cụ Tông, ở chân núi phía trước của Diễm Hỏa Sơn, đối diện vớiKhí Cụ Thành, còn nội tông của Khí Cụ Tông, thì ở sườn núi và đỉnh núi.
Nhưng ở phía sau Diễm Hỏa Sơn, còn có một mảnh núi rừng rộng lớn, nhưng rất ít người biết rõ.
Quanh vùng núi rừng này đầy kết giới, cấm chế trùng trùng điệp điệp, đừng nói người ngoài, ngay cả đệ tử nội tông vàngoại tông đều bị nghiêm cấm đặt chân đến đây.
Đây là Cấm khu. "Tông chủ." "Tông chủ." Ở lối vào, bốn võ giả Huyết Mâu ở trần, ngực, bụng và sau lưng đều xăm những bông hoa quỷ dị màu đỏ tươi, thấy Ứng Hưng Nhiên đi tới, thì hóa thành bốn đoàn huyết quang hiện ra.Bốn người cung kính hành lễ, gỡ cấm chế, để cho Ứng Hưng Nhiên đi vào.
Ứng Hưng Nhiên vừa tới, đã ho khan kịch liệt, không chịu nổi được mùi máu tươi nồng đặc nơi đây.
Hắn cố nén bụng nhộn nhạo khó chịu, khẽ gật đầu, hỏi: "Lang Tà đâu?" "Đại nhân ở bên trong." Một người trả lời.
Ứng Hưng Nhiên đi vào trong rừng, một lúc sau hiện ra mộtđám huyết trì, giữa khu huyết trì chỉ có một gian phòng nhỏ, xung quanh là những ao đầy nước màu đỏ tươi nồng tanh mùi máu.
Sương mù màu máu nồng đậm trên trời chính là từ những huyết trì kia bốc lên, hội tụ với nhau.
Lớp huyết vụ quanh năm bao phủ vùng núi rừng này chính là từ tầng tầng lớp lớp sương mù huyết vụ ngưng kết mà thành, mùi máu tươi nồng đặc khắp vùng cũng đến từ những huyết trì này.Trong những chiếc ao ấy, có không ít võ giả không mặc gì đang ngâm mình, có nam có nữ, già trẻ đều không phân biệt.
Mặt ai cũng đầy thống khổ, nhiều người còn gầm rú như dã thú, cơ bắp toàn thân căng ra, gân xanh nổi lên.
Ứng Hưng Nhiên nhìn thấy da dẻ họ nứt ra, những sợi huyết thủy nhỏ bé thẩm thấu vào trong người họ.
Càng bị thẩm thấu, họ càng kêu la thảm thiết, vô cùng kinh khủng."Tông chủ." Nam tử hùng vĩ ba ngày trước xuất hiện ở quảng trường từ trong phòng đi ra, đến bên Ứng Hưng Nhiên.
Hắn vừa xuất hiện, nước trong các huyết trì chung quanh sôi lên, nổi đầy bong bóng.
Những người đang ngâm bên trong càng thêm đau đớn, những tiếng kêu không còn giống tiếng người.
Sắc mặt Ứng Hưng Nhiên lạnh lẽo, quát: "Để duy trì huyết trì, mỗi tháng Khí Cụ Tông tiêu hao linh thảo linh dược trị giá ba vạn tinh thạch huyền cấp nhất phẩm! Ở bên ngoài, bao nhiêungười hy vọng được bước vào đây, được ngâm mình trong huyết trì, các ngươi không nên phụ lòng hậu ái của Khí Cụ Tông dành cho các ngươi!" Đám người trong huyết trì đau đớn đến nhe răng trợn mắt, nhưng đều nghiến răng chịu đựng, gật đầu, quát to: "Quyết không phụ lòng ưu ái của tông môn!" Ứng Hưng Nhiên gật đầu thoả mãn, nghiêm sắc mặt, nói với nam tử kia: "Lang Tà, trong tông môn có một số người đến từ Ám Ảnh Lâu, trong thành cũng có một ít người thuộc về Ám Ảnh Lâu. Ta lo người của Ám Ảnh Lâu sẽ tìm cách quấy rốitông môn, tiêu diệt Tần Băng, ngươi cũng biết, người của Ám Ảnh Lâu có rất nhiều thủ đoạn giết người, khó mà tưởng tượng được." Lang Tà gật đầu: "Ý của tông chủ là?" "Ta không muốn Tần Băng xảy ra bất kỳ sự cố gì, dù có chuyện gì, ta cũng muốn bóp chết nó từ trong trứng nước." Ứng Hưng Nhiên trầm giọng. "Ta biết phải làm gì rồi." Lang Tà đơn giản trả lời.Ứng Hưng Nhiên cười nhạt một tiếng, trong lòng nhẹ nhõm, "Ừ, ta tới chỉ vì việc này việc này, hi vọng ngươi có thể xử lý thích đáng." "Tông chủ, ta có một yêu cầu quá đáng." Lang Tà bỗng nói. "Nói đi." Ứng Hưng Nhiên nghiêm nghị.
"KhiTần Băng rời khỏi quảng trường, thỉnh tông chủ đưa hắn đến đây, để ta dạy dỗ hắn một phen." Ngữ khí Lang Tà lãnh đạm, nhưng sắc mặt lại cực kỳ chăm chú, "Đương nhiên Huyết Mâu sẽ hết sức bảo hộ hắn, nhưng nếu bản thân hắncó sức chiến đấu nhất định, thì nhiệm vụ của Huyết Mâu sẽ nhẹ đi rất nhiều, an toàn của hắn cũng đảm bảo hơn." Ứng Hưng Nhiên nhíu mày, có chút do dự, "Hắn không nên phí thời gian vào võ đạo." "nếu là người khác, ta sẽ không đưa ra yêu cầu này." Lang Tà trầm giọng nói: "Nhưng hắn khác. Ở đây, hắn sẽ mất rất ít thời gian mà có thể tăng nhanh sức chiến đấu. Hơn nữa, với thiên phú của hắn, tương lai nhất định sẽ gặp đủ loại địch thủ đặc thù, hắn phải có sức mạnh nhất định để tự bảo vệ mình."Ứng Hưng Nhiên trầm mặc.
Hắn biết Lang Tà nói không sai.
Người có thể lĩnh ngộ mười hai cây Linh Văn trụ, sẽ mang tới cái gì cho Khí Cụ Tông trong tương lai, ngay cả kẻ đần cũng biết.
Những người có thù hận với Khí Cụ Tông, và những thế lực cạnh tranh với họ đâu thể nào trơ mắt nhìn Khí Cụ Tông quật khởi?Muốn ngăn chặn Khí Cụ Tông lớn mạnh, chỉ cần ngay lúc ban đầu, giết chết kẻ có thể thực hiện, thì làm sao còn phát triển được nữa? "Được, chờ hắn lĩnh ngộ xong, ta sẽ hỏi ý kiến của hắn, xem hắn có muốn tới đây một thời gian ngắn không." Ứng Hưng Nhiên gật đầu. "Đa tạ tông chủ." Lang Tà nói. ..."Ngày hôm qua lúc Lưu Phúc luyện khí, bị lò luyện nổ, hắn chết mất rồi." "Hai ngày trước Triệu Ngọc ra ngoài làm việc, hình như gặp phải một con linh thú, bị cắn chết rồi. Đây là Đồng trưởng lão nói, cũng không biết là thiệt hay giả, kỳ quái, bên ngoài Khí Cụ Thành thành, sao lại có linh thú cao giai được nhỉ?" "Hình như Vương Thông cũng mất tích năm ngày rồi." Trong Khí Cụ Tông, luôn có đệ tử nói chuyện phiếm với nhau, gần đây đều là những chuyện như thế này.Bên trong Khí Cụ Thành.
Tạ Tĩnh Tuyền và Lương Trung đang đợi Khí Cụ Tông giao hàng, đã mấy ngày nay, hai người đều tận lực không ra khỏi thành, chỉ sai người đi nghe ngóng tin tức. "Trang viên bị chúng ta quét đã bị người ta quét qua một lần nữa, Hắc Ảnh chết rồi, không biết từ lúc nào, lúc ta tới đã thấy xác hắn đang tan rã." Lương Trung nói.
Tạ Tĩnh Tuyền im lặng, đôi mắt lập loè hàn quang."Trong một cửa hàng tên là Ám Lan Các ở khu Phong Khu, tất cả nhân viên cửa hàng đã bị giết đêm qua, không một ai sống sót. Căn cứ tin tức của chúng ta, thì Ám Lan Các chắc chắn là của Ám Lâu, người của Ảnh Lâu rất ít lui tới đó." Lương Trung nói tiếp. "Ta nhận được tin tức, ngay bên trong Khí Cụ Tông, gần đây đều không ngừng có người chết không rõ nguyên nhân. Những người này trước kia đều đến từ Ám Ảnh Lâu hoặc các thế lực phụ thuộc của họ, bây giờ đều liên tiếp bị diệt." Tạ Tĩnh Tuyền gật đầu: "Huyết Mâu bắt đầu dọn bãi rồi, dù làtrong tông môn, hay trong Khí Cụ Thành, chỉ cần có quan hệ với Ám Ảnh Lâu là đều bị diệt sạch." "Vì Tần Băng, Ứng Hưng Nhiên quả có thể hạ quyết tâm. Ta nghe nói có ba đệ tử nội tông đã bị giết. Ba người kia đều là người được Khí Cụ Tông bỏ bao nhiêu công sức đầu tư, có một người chỉ là có quan hệ chú cháu với một cường giả Ám Ảnh Lâu mà cũng gặp phải tai bay vạ gió." Lương Trung cười khổ. "Hắn không muốn có một chút nguy hiểm nào." Tạ Tĩnh Tuyền hiểu rất rõ suy nghĩ của Ứng Hưng Nhiên, "Vì TầnBăng, hắn sẽ diệt tất cả nanh vuốt của Ám Ảnh Lâu, sau này sẽ không cho phép người của Ám Ảnh Lâu ra vào Khí Cụ Thành, nếu Lương Ương Tổ không ra mặt, chủ động chịu thua, Khí Cụ Tông tuyệt sẽ không giải trừ đề phòng với Ám Ảnh Lâu." "Lương Ương Tổ bị mất đứa con thương yêu nhất, không biết sẽ làm sao đây, không biết hắn có thể nhẫn nhịn hay không." Lương Trung nói. "Nếu Lương Ương Tổ nhẫn nhịn, thì hắn không còn là Lương Ương Tổ nữa. Chính vì Ứng Hưng Nhiên hiểu rõ tính nết nàycủa hắn, nên mới ra tay không chút do dự." Tạ Tĩnh Tuyền lắc đầu: "Đợi Khí Cụ Tông giao dịch xong, chúng ta phải mau chóng ra khỏi thành, nếu không sẽ phải liên lụy." "Xem ra bắt đầu thổi sóng rồi." Lương Trung cảm thán. ...
Trong một dãy núi, những tòa lầu các nằm trong những chỗ khuất tối tăm, chia thành hai bên rất rõ rệt.
Những võ giả ánh mắt lạnh lùng âm hàn đi đi lại lại, dù cónhìn thấy nhau cũng như không nhìn thấy.
Cũng không hề trao đổi với nhau một lời.
Nhiều lầu các, rất nhiều võ giả đi tới đi lui, nhưng lại không phát ra một tiếng động lớn nào, giống như võ giả ở đây đều không biết nói. "Thiếu Dương chết rồi." Lương Ương Tổ từ Ảnh Lâu đi vào Ám Lâu, ngồi trong một mật thất dưới lòng đất, nói với lâu chủ Ám Lâu Đế Thập Cửu.Đế Thập Cửu gầy tong teo, núp trong bóng tối của mật thất trong bóng ma. "Hắn là con của ngươi, ngươi làm sao cũng được, không liên quan tới ta." Đế Thập Cửu nói rất vô tình. "Để cho Thiếu Dương đi vào Khí Cụ Tông, ngươi cũng đồng ý cơ mà, hôm nay Thiếu Dương chết thảm, ngươi không quan tâm tí nào hay sao?" hốc mắt Lương Ương Tổ hõm sâu, mũi cao gầy dị thường, khiến gương mặt vô cùng hung ác nham hiểm, tạo cho người ta một cảm giác cực kỳ âm tàn, "Con của ta bị giết, nếu Ám Ảnh Lâu không làm gì, sau này Ám Ảnh Lâulàm sao còn chỗ đứng trên lục địa này?" "Ám Lâu và Ảnh Lâu luôn không can thiệp chuyện của nhau, nên chuyện của Ảnh Lâu ngươi, ngươi phải tự mình giải quyết." Đế Thập Cửu không hề nhúc nhích.
Hắn vừa nói xong, chiếc lục lạc trên tay trái hắn rung lên một cái.
Đế Thập Cửu nhíu mày, cánh tay khô héo tóm lấy chiếc chuông, lắng tai nghe tin tức bên trong.Sắc mặt hắn càng lúc càng âm hàn, lẩm bẩm: "Lang Tà, ngươi lại dám ra tay với Ám Lan Các của ta, ngươi muốn khiêu chiến với ta hả?" Lương Ương Tổ khẽ run người, nhìn hắn đầy chờ mong. "Được thôi, ta sẽ làm theo ý ngươi, xem xem lâu như vậy rồi, bây giờ ngươi còn thắng được ta hay không!" Đế Thập Cửu lạnh lùng.