Chương 510: Dung Hợp!
Một hồi lâu sau.
“Hắn, máu tươi cùng linh hồn lực chảy mất trên người hắn, giống như ngừng lại rồi”. Mắt Tạ Tĩnh Tuyền đột nhiên sáng ngời.
Tuyết Mạch Viêm cảm giác mấy giây, cùng bỗng bình tĩnh trở lại: “Máu tươi trong cơ thể hắn chảy mất rất nhiều, nhưng hiện tại giống như thực ngừng lại rồi, hắn không tiếp tục suy yếu nữa”.
Điều này làm mọi người thoáng an tâm.
Đám người đem Tần Liệt gắt gao vây quanh, cau mày, không dám khinh thường, sợ sẽ lại xảy ra cái khác ngoài ý muốn.
Trong Trấn Hồn châu.
Một luồng linh hồn hư ảnh của Tần Liệt, lại một lần tiến vào, hắn vẫn chỉ có thể nhìn thấy một vài bức Linh Trận đồ, có thể nhìn thấy sương mù máu, linh hồn lực chảy về không gian phía sau những Linh Trận đồ kia.
Nơi đó, tựa như có một cánh cửa phong ấn, làm hắn không có cách nào xúc cảm xem xét ảo diệu phía sau.
Nhưng lại sẽ không sinh ra ảnh hưởng đối với sương mù máu, linh hồn lực chảy mất.
Hắn biết rõ, sáu dòng Vô Cấu Hồn Tuyền trong vắt kia, còn có chín giọt bản mạng tinh huyết lấy máu tươi hắn cùng Hỏa Linh, Mộc Linh, Lôi Linh ngưng tụ thành, máu tươi, linh hồn lực trong cơ thể hắn, cùng bị hút hết vào không gian phía sau cánh cửa kia.
Hắn không biết phía sau cánh cửa có cái gì, nhưng lại có một loại cảm giác rất kỳ diệu, cảm thấy giống như các loại này tất cả được tụ tập ở cùng nơi, tựa như đang tiến hành dung hợp kỳ diệu nào đó.
Vô Cấu Hồn Tuyền, chín giọt máu tươi bản mạng thần kỳ, máu cùng linh hồn lực hắn, xen lẫn ngưng tụ ở cùng nơi, rốt cuộc sẽ hình thành cái gì?
Hắn không biết đáp án.
Ở trong Trấn Hồn châu, lấy linh hồn cảm giác một hồi lâu, hắn chậm rãi đem ý thức thu hồi.
“Ta tạm thời không có việc gì”. Mở mắt ra, hắn hướng đám người Tống Đình Ngọc nói: “Chỉ là chảy rất nhiều máu, bị hút ra một bộ phận lực lượng linh hồn, ta nghĩ ta cần chút thời gian đến khôi phục”.
“Những, những biến hóa đó... Rốt cuộc là chuyện gì?”. Tống Đình Ngọc lo lo lắng lắng.
Cười khổ lắc lắc đầu, Tần Liệt nói: “Ta không có cách nào giải thích, bởi vì, hiện tại bản thân ta cũng không rõ. Nhưng ta nghĩ, qua một đoạn thời gian, ta hẳn là có thể biết đã xảy ra chuyện gì”.
Hắn muốn chờ đợi kết quả sau khi Vô Cấu Hồn Tuyền cùng bản mạng tinh huyết dung hợp.
Ven Băng chi cấm địa.Đám người Đỗ Hướng Dương thông qua hồn tinh tu luyện, tinh thần đều tỏa sáng, trong mắt thần quang tràn ra ngoài.
“Hồn tinh quả nhiên là thứ tốt, cho dù là địa vị Tuyết tỷ ở Huyễn Ma tông, cũng rất khó trực tiếp mượn dùng hồn tinh tu luyện”. Phan Thiên Thiên cầm một khối hồn tinh, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy vui mừng.
Tuyết Mạch Viêm nhẹ nhàng gật đầu.
Hồn tinh khác với linh thạch, không phải loại linh tài phụ trợ tu luyện thông thường của thế lực lớn, đám người Tuyết Mạch Viêm, Lạc Trần, ở Huyễn Ma tông, Thiên Kiếm sơn đều là nhân vật đỉnh cao, hạt giống của tông môn.
Nhưng, mặc dù là bọn họ, ở Thông U cảnh này giai đoạn cần ngưng luyện chân hồn nhất, cần tăng tiến linh hồn lực nhất, cũng rất khó lấy được hồn tinh tu luyện.
Trên thực tế, ngay cả chín đại thế lực cấp Bạch Ngân, trưởng lão cấp bậc tầng thứ này, cũng không thể thường xuyên lấy hồn tinh rèn luyện hồn phách.
truy cập❊http://truyeNcuatui.net/ để đọc❊truyện Hồn tinh giá trị đắt đỏ, chín đại thế lực cấp Bạch Ngân tuy nắm giữ một ít, nhưng chút hồn tinh đó thường thường đều là dùng để giúp võ giả bị thương linh hồn, giúp bọn họ củng cố linh hồn, làm cảnh giới không ngã lui.
Thường xuyên lấy hồn tinh tu luyện loại đãi ngộ này, ngay cả Lạc Trần cũng không có, huống chi là Phan Thiên Thiên, Đỗ Hướng Dương một loại này?
Tống Đình Ngọc, Tạ Tĩnh Tuyền đến từ Xích Lan đại lục, Huyền Thiên Minh càng thêm khó gặp hồn tinh, chỉ sợ Tống Vũ, Tạ Diệu Dương cũng không thể lấy hồn tinh tu luyện, các nàng tự nhiên càng thêm không có khả năng.
Hiện tại, bọn họ ở trong đầm vực lôi điện mỗi một người đạt được không ít hồn tinh, thông qua những hồn tinh này rèn luyện linh hồn, tăng cường lực lượng linh hồn, làm bọn họ rõ ràng cảm nhận được linh hồn mạnh lên.
“Không đơn giản là Thông U cảnh, về sau Như Ý cảnh, Phá Toái cảnh, Niết Bàn cảnh, Bất Diệt cảnh...”, vẻ mặt Đỗ Hướng Dương phấn chấn: “Từ giờ trở đi, về sau mỗi một cảnh giới đột phá, đều cực độ ỷ lại linh hồn lột xác! Mà hồn tinh, sẽ trong tương lai, đối với cảnh giới chúng ta trưởng thành có trợ giúp càng thêm rõ ràng!”.
Mắt mọi người đều là sáng ngời.
“Vốn cho rằng ở đáy đầm thu thập hồn tinh, khẳng định dùng không hết, xem như vậy... Còn chưa chắc đủ đâu”. Phan Thiên Thiên tiếc nuối nói.
“Hồn tinh, đối với bất luận kẻ nào mà nói, vĩnh viễn cũng sẽ không ngại nhiều”. Đỗ Hướng Dương nhún vai, không phải không có tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, Vô Cấu Hồn Tuyền giá trị lớn hơn nữa”.
Mọi người theo bản năng liếc Tần Liệt một cái.
Ở lúc bọn họ nói chuyện, trên người Tần Liệt kết thành khối băng thật dày, như tượng băng hình người ngồi yên bất động.
Vô Cấu Hồn Tuyền, bản mạng tinh huyết bị hút vào Trấn Hồn châu, làm Trấn Hồn châu lại từ trong cơ thể hắn hút ra linh hồn lực cùng máu tươi, điều này làm hắn sau khi tỉnh dậy suy yếu vô cùng.
Lúc này, Tần Liệt đang mượn dùng các hồn tinh Tống Đình Ngọc, Tuyết Mạch Viêm đưa qua, để bổ sung lực lượng linh hồn hao tổn.
Lúc bọn họ trông lại, Tần Liệt mở mắt ra, cười khổ một tiếng, nói: “Về Vô Cấu Hồn Tuyền... Ta cũng không có cách nào đoán trước”.
“Chúng ta hiểu”. Đỗ Hướng Dương cười cười, nghĩ một chút, nói: “Ngươi tiêu hao lực lượng linh hồn, có thể thông qua hồn tinh bổ sung, nhưng máu tươi chảy mất, trong thời gian ngắn khôi phục như thế nào?”.
“Tu luyện Huyết Linh quyết, trong mỗi một giọt máu tươi của hắn, đều ẩn chứa lượng lớn lực lượng khí huyết. Hắn chảy mất nhiều máu tươi như vậy, muốn trong thời gian ngắn khôi phục căn bản không có khả năng, trừ phi... Có thể bắt giết linh thú cường đại, xây dựng ao máu, lấy máu tươi linh thú đến khôi phục”.
Thân là Huyết Sát tông người kế thừa chính thống, Tuyết Mạch Viêm đối với kỳ diệu của Huyết Linh quyết có nhận thức khắc sâu, nàng nhìn nhìn thiên địa trắng xóa chung quanh, lắc lắc đầu: “Nơi này chỉ sợ không có linh thú gì, cho dù có, cũng là một trong bảy linh thể, hơn nữa cũng không có cách nào xây dựng ra ao máu”.
“Không sao, ta có cách khôi phục”. Tần Liệt mỉm cười.
Tuyết Mạch Viêm đột nhiên nhìn tới: “Ngươi có cách?”.
“Ừm”. Tần Liệt trầm ngâm chút, nói: “Ta có thể thông qua Phong Ma Bi, hấp thu khí tức huyết sát nồng đậm bên trong, lấy cái này để nhanh chóng tạo máu!”.
“Trong Phong Ma Bi có huyết sát khí nồng đậm?”. Tuyết Mạch Viêm kinh ngạc hẳn lên.
“Có!”.
Nói như vậy, tâm thần Tần Liệt khẽ động, từng đạo băng quang sáng ngời ở trong tượng băng chạy đan xen.
“Rắc rắc rắc!”. Khối băng thật dày nháy mắt vỡ nát.
Tần Liệt từ trong khối băng giãy ra, Phong Ma Bi cũng thuận thế mà lên, “oành” một tiếng rơi ở trong băng tuyết trước người hắn.
Vươn tay, đầu ngón tay Tần Liệt nhẹ nhàng va chạm vào trên mặt bia, thoáng vận chuyển Huyết Linh quyết.
Trong Phong Ma Bi, bảy cột sáng tràn đầy mũi nhọn cầu vồng, xiềng xích thần như vặn vẹo không ngớt, ở trong thần huy long lanh, từng luồng khí tức huyết sát gay mũi nồng đậm, như nước sông vỡ đê mãnh liệt tràn ra.