Chương 965: Thân Phận Chuyển Biến
Thật lâu thật lâu sau, mọi người mới dần dần bình tĩnh trở lại, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy nét cười vui không tự kìm chế được.
Huyễn Ma tông dựa vào, đối với bọn họ mà nói, quả thực không chân thật giống như nằm mơ.
Thế lực từng cần nhìn lên, đột nhiên biến thành kẻ dựa vào, loại thân phận địa vị chuyển đổi này, làm bọn họ bỗng ý thức được Viêm Nhật đảo cường đại.
“Cho các ngươi xem mấy thứ”. Tần Liệt nhếch miệng cười.
Vì thế, hấp dẫn ánh mắt mọi người, hắn lấy ra từng cái Không Gian giới chỉ, chỉ thấy hào quang chớp động, trên đất đá trong điện bắt đầu xuất hiện từng món bảo vật hiểm có.
“Đằng Long Mộc! Long Văn Tinh Kim!”.
“Cửu Giai Trúc! Xà Mục Tinh!”.
“Ô Viêm Thiết! Bích Lạc Hồn Dịch!”.
Mọi người trong điện cùng kinh hô, bị hào quang của các linh tài hiểm có rực rỡ muôn màu chiếu cho mắt cũng có chút mê muội.
Bọn họ đều là nhân vật kiến thức rộng rãi, chỉ vội vàng nhìn lướt qua, bọn họ đã đại khái tính ra giá trị của những tài liệu này.
“Đến từ Bạc La giới?”. Tống Đình Ngọc mắt đẹp sáng ngời.
“Lô tài liệu giao dịch đầu tiên của Cự Nhân tộc và Hắc Ngục tộc”. Tần Liệt mỉm cười, đưa cho nàng hai danh sách: “Đây là tài liệu hai phương cần, mỗi cái ba mươi phần”.
Tống Đình Ngọc sau khi tiếp nhận, nghiêm túc đọc một lần, khóe miệng tinh xảo đã tràn đầy nụ cười: “Chúng ta có thể kiếm lấy sáu bảy ngàn vạn Địa cấp linh thạch!”.
Lời vừa nói ra, mọi người lại đều phấn chấn hẳn lên, trên mặt đều cười nở hoa.
“Tần Liệt! Đối với chúng ta mà nói, Bạc La giới quả thực chính là núi vàng núi bạc, có tài phú lấy không cạn dùng không hết!”. Mặc Hải tán thưởng.
“Chỉ một cái Bạc La giới, đã đủ để làm Viêm Nhật đảo chúng ta biến thành thế lực giàu có nhất Bạo Loạn chi địa”. Đường Tư Kỳ cũng kinh dị phi thường: “Cho dù là chúng ta không có Luyện Khí sư, không thông qua luyện khí kiếm tiền, dựa vào Bạc La giới, chúng ta cũng có thể hưởng dụng không hết”.
Trong lúc nhất thời, tiêu điểm của mọi người, lại ném đến trên Viêm Nhật đảo giao dịch với Bạc La giới, có thể thu hoạch lợi nhuận to lớn.
“Tần Liệt, Vũ tông chủ muốn tự mình bàn bạc với ngươi”. Tống Đình Ngọc nói.
“Được!”. Tần Liệt cười, nói: “Ta lập tức đi Huyễn Ma tông”.
“Không, không phải như vậy”. Tống Đình Ngọc lắc lắc đầu, mắt cong thành trăng non: “Nàng sẽ đích thân tới đây”.
“Ô?”. Tần Liệt chưa phản ứng lại.
“Từ nay về sau, ngươi mới là thượng vị giả, nàng nếu muốn tìm ngươi... Cần đích thân tới Viêm Nhật đảo. Ngươi muốn tìm nàng, cũng chỉ cần gọi một tiếng, nàng sẽ từ Huyễn Ma tông tới”. Tống Đình Ngọc kiên nhẫn giải thích.
Sửng sốt một chút, Tần Liệt gật gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
“Ta lập tức thông truyền nàng”. Tống Đình Ngọc bắt tay vào an bài.
Sau nửa canh giờ.
Vũ Lăng Vi mang theo Cừu Huệ Lệ, còn có vài tên tâm phúc Niết Bàn cảnh, cùng nhau tới trước mặt Tần Liệt.
Lúc này, mọi người trong điện đã lục tục rời khỏi, chỉ có Tống Đình Ngọc, Đường Tư Kỳ còn ở bên cạnh Tần Liệt.
“Ra mắt Tần đảo chủ”. Vừa tới đây, Vũ Lăng Vi đã khom người hành lễ.
Các võ giả Huyễn Ma tông Niết Bàn cảnh phía sau nàng, tất nhiên cũng cúi đầu, cung kính thăm hỏi.
“Đừng khách khí”. Tần Liệt nhẹ nhàng gật đầu, ra hiệu các nàng không cần đa lễ, sau đó nghiêm túc đánh giá Vũ Lăng Vi.
Đây là hắn lần đầu tiên thật sự tỉ mỉ quan sát tông chủ Huyễn Ma tông.
Nhưng nhìn từ bề ngoài, Vũ Lăng Vi chỉ trên dưới ba mươi tuổi, thân thể tỏ ra có chút linh lung nhỏ nhắn, chẳng qua tỷ lệ cân xứng.
Dáng người và dung nhan, lấy ánh mắt Tần Liệt đến xem, nàng chỉ là trên trung đẳng một chút, không bằng Tống Đình Ngọc bên cạnh, so với Đường Tư Kỳ cũng thoáng kém hơn một chút.
Nhưng, mắt Vũ Lăng Vi lại phi thường hấp dẫn người ta, mông mông lung lung như sương mù khe núi sáng sớm, phiêu miểu thần bí.
Sâu trong đôi mắt kia của nàng, như không lúc nào không biến ảo, như chí bảo Huyễn Ma cầu của Huyễn Ma tông, phảng phất cất giấu một thiên địa thần kỳ đang chợt sinh chợt diệt.
“Vũ tiền bối, thật cân nhắc rõ ràng rồi?”. Tần Liệt đột nhiên hỏi.
Trên mặt Vũ Lăng Vi hiện ra sự buồn bã bất đắc dĩ: “Không có người Đông Di, cũng sẽ có Tịch Diệt tông, Hắc Vu giáo, Thiên Kiếm sơn, sẽ có các loại thế lực xuống tay với Huyễn Ma tông. Khi chúng ta mất đi lực lượng đủ để tự bảo vệ mình, lại chiếm hữu đất đai vô cùng phì nhiêu, sẽ không thể tránh khỏi lâm vào đủ loại vũng bùn... Chúng ta cần cường lực che chở”.
“Vì sao lựa chọn Viêm Nhật đảo?”. Tần Liệt hỏi tiếp.
“Một mặt là Viêm Nhật đảo nay đủ cường đại, có thể mời được Hư Không cảnh ra tay, có Luyện Khí sư trác tuyệt nhất, có tài nguyên càng ngày càng phong phú. Một mặt khác, Tần đảo chủ lần trước rõ ràng có thể thừa cơ vào ở Thiên Lục đại lục, đem Huyễn Ma tông đá ra, lại chưa làm như vậy...”.
Vũ Lăng Vi nhìn thật sâu về phía hắn, nói: “Điều này làm ta ý thức được, lòng dạ cùng tầm mắt của Tần đảo chủ, so với đại đa số người của Bạo Loạn chi địa rộng lớn cùng lâu dài hơn. Ngươi rộng lượng, khiến chúng ta lúc muốn tìm kiếm người che chở, đầu tiên là nghĩ đến Viêm Nhật đảo”.
Lúc này, Tống Đình Ngọc và Đường Tư Kỳ hai nàng, ánh mắt nhìn về phía Tần Liệt đều đã thêm một tia kinh ngạc.
Tháng trước, đám người Văn Tân ở dưới sự trợ giúp của Hắc Vu giáo, sau khi đem Huyễn Ma tông chiếm lấy, các nàng từng sinh ra ý tưởng mặc kệ đám người Vũ Lăng Vi, mạnh mẽ đem Huyễn Ma tông cướp lấy.
Sau đó, ở lúc phân phối ích lợi cùng Khương Chú Triết, Mạt Linh Dạ, Tần Liệt chưa đòi lấy địa giới của Huyễn Ma tông, cũng làm các nàng cảm thấy Tần Liệt quá mức rộng lượng.
Nhưng, hôm nay Vũ Lăng Vi suất lĩnh toàn bộ Huyễn Ma tông đầu thành, nguyên nhân chủ yếu nhất lại là vô cùng cảm kích đối với Tần Liệt rộng lượng lúc ấy.
Điều này làm hai nàng ý thức được, rất nhiều hành động nhìn như không phù hợp ích lợi của Tần Liệt, lại mang đến cho Viêm Nhật đảo ích lợi lớn nhất.
“Việc này... Không nên công khai quá sớm”. Trầm ngâm một chút, Tần Liệt nói: “Nếu cả thiên hạ đều biết Huyễn Ma tông dựa vào Viêm Nhật đảo, chỉ sợ sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, chúng ta cũng sẽ bị các đại thế lực cấp Bạch Ngân biến thành đối thủ cạnh tranh đáng ngại nhất”.
“Chúng ta chờ nghe Viêm Nhật đảo an bài”. Vũ Lăng Vi thấp giọng tỏ thái độ: “Một khi hiệp nghị đạt thành, từ nay về sau, toàn bộ mạch khoáng, linh sơn sản xuất khoáng thạch cùng dược liệu của Huyễn Ma tông, đều sẽ nộp lên trên ba thành cho Viêm Nhật đảo. Trừ cái đó ra, Huyễn Ma tông sẽ tiếp nhận Viêm Nhật đảo điều hành an bài, sẽ giúp các ngươi chống đỡ cường địch, chinh phạt thế lực khác. Đương nhiên, ở lúc Huyễn Ma tông chúng ta gặp phải nguy cơ, Viêm Nhật đảo thân là người che chở chúng ta, cũng cần giúp chúng ta giải quyết phiền toái”.
Dừng một chút, nàng nói: “Huyễn Ma tông chúng ta trước kia cùng Tà Nhãn, Thiên Viêm các thế lực đó cũng là ước định như thế”.
“Đại đa số thế lực cấp Bạch Ngân, cùng thế lực phụ thuộc bên dưới đều là hiệp nghị điều kiện không khác lắm”. Tống Đình Ngọc cũng nhắc nhở nói.
Tần Liệt gật đầu, nói: “Vậy cứ thế đi, về phần chi tiết...”. Hắn nhìn về phía Tống Đình Ngọc và Đường Tư Kỳ, nói: “Vũ tiền bối có thể an bài người bên dưới bàn luận với các nàng, chế định hiệp nghị”.
“Tốt”. Vũ Lăng Vi đáp một câu, sau đó cười cay đắng: “Người Đông Di đang xâm nhập khắp nơi...”.
“Các ngươi có Truyền Tống trận, để chúng ta mau chóng đi qua chặn đường hay không?”. Tần Liệt tùy ý.
“Có!”.
“Vậy được, chờ nửa canh giờ, ta an bài một chút”.
“Được!”.
Rất nhanh, Đường Bắc Đẩu, Đạm Mạc, Lô Nghị đều nhận được thông báo, nhanh chóng tụ tập đến Viêm Nhật đảo.
Bên kia, Tháp Đặc cũng thông qua Bạch Cốt Minh Linh đàn trở về U Minh đại lục một chuyến, đem Ngải Địch và Vưu Lị Á mời tới.
Nửa canh giờ sau, ngay tại chỗ Không Gian Truyền Tống trận của Viêm Nhật đảo, Tần Liệt và năm tên hồn đàn đứng ở cùng một nơi.
“Chúng ta có ba người ba tầng hồn đàn, ngươi là hai tầng hồn đàn, cộng thêm Đạm Mạc và Lô Nghị hai người một tầng hồn đàn. Có thể đi trước chặn đứng người Đông Di hay không?”. Tần Liệt hỏi.
Vũ Lăng Vi hít sâu một hơi, nói: “Hẳn là đủ rồi”.
“Tần Liệt! Đây là Lục Lăng chiến xa chúng ta mới luyện chế, ngươi có lẽ dùng tới”. Đường Tư Kỳ nói.
Vừa dứt lời, một chiếc Thủy Tinh chiến xa hình dạng bát đĩa, có góc cạnh bén nhọn, mỗi một góc cạnh đều lóe ra hàn quang băng lạnh, đột nhiên từ trong Không Gian giới chỉ bay ra.
“Chúng ta cũng có thể luyện chế Thủy Tinh chiến xa rồi?”. Tần Liệt ngạc nhiên.
Cho tới nay, Thủy Tinh chiến xa của Bạo Loạn chi địa, hầu như đều là Thiên Khí tông bán ra.
Trong Tịch Diệt tông và Thiên Kiếm sơn, cũng có một hai Luyện Khí sư, có thể luyện chế loại phi hành linh khí này.
Hắn vốn tưởng rằng Viêm Nhật đảo cách tự mình luyện chế Thủy Tinh chiến xa còn có một đoạn khoảng cách.
Không ngờ được, ngay tại lúc hắn chuẩn bị đối phó người Đông Di, Luyện Khí sư Hôi đảo đã cho hắn một cái kinh hỉ.
“Chiếc Lục Lăng chiến xa này, so với chiến xa đẳng cấp cao nhất Thiên Khí tông luyện chế, còn nhanh hơn khoảng ba lần!”. Khuôn mặt trắng đo đỏ của Đường Tư Kỳ mê người như táo chín. Nàng ngạo nghễ nói: “Không đơn giản nhanh gấp ba, sáu góc cạnh của chiếc Lục Lăng chiến xa này, mỗi một cái đều sắc bén vô cùng, có thể biến thành linh khí sử dụng! Từ nay về sau, chiến xa, còn có phi hành linh khí cỡ lớn của Bạo Loạn chi địa, có lẽ đều sẽ hướng Viêm Nhật đảo chúng ta đặt hàng”.
Tần Liệt rất là giật mình.
“Theo nội tình của chúng ta, muốn trong thời gian ngắn nắm giữ kỹ nghệ luyện chế chiến xa và phi hành linh khí, tất nhiên khả năng thực hiện không lớn”. Ngữ khí Mặc Hải bình tĩnh, nói: “Chẳng qua, có Tà Anh tiền bối chỉ điểm, cộng thêm trận đồ trung tâm của chúng ta, vậy thì lại khác”.
Tần Liệt nháy mắt hiểu ra.
Tà Anh đồng tử vốn là sư đệ của La Hàn, chính là Luyện Khí sư có thiên phú nhất của Thiên Khí tông, ngay cả Không Gian Truyền Tống trận cỡ lớn cũng có thể luyện chế, tất nhiên đối với cách luyện các loại phi hành linh khí cũng rõ như lòng bàn tay.
Hắn ở sau khi được Tần Liệt hứa hẹn, cho phép hắn tiếp xúc Cổ Trận Đồ trung tâm của Viêm Nhật đảo, hiển nhiên đã thật sự không có giữ lại đem bản thân kính dâng cho Viêm Nhật đảo.
Lục Lăng chiến xa, hẳn chính là ở dưới hắn, chỉ điểm, gia nhập Cổ Trận Đồ trung tâm, do đó thành công xây dựng ra phi hành linh khí cấp cao.
“Tà Anh tiền bối đâu?”. Tần Liệt nhìn phía Hôi đảo.
“Hắn đã toàn thân tâm đầu nhập đến trong nghiên cứu trận đồ”. Mặc Hải giải thích.
Trong lòng Tần Liệt biết rõ, biết Tà Anh đồng tử mới biết Cổ Trận Đồ, chỉ sợ sẽ mất ăn mất ngủ một thời gian, sẽ toàn thân tâm đầu nhập, trong thời gian ngắn chỉ sợ không gặp được hắn.
“Loại Lục Lăng chiến xa này có bao nhiêu chiếc?”. Mắt Tháp Đặc sáng lên.
So với chiến xa đẳng cấp cao nhất của Thiên Khí tông, Lục Lăng chiến xa còn nhanh hơn gấp ba, làm tinh thần hắn rung lên, đột nhiên hưng phấn hẳn lên.
Hắn biết rõ, loại chiến xa cấp bậc này, cho dù là đặt ở trung ương thế giới của linh vực, sợ là cũng có thể có cái danh hiệu.
“Trước mắt... Chỉ có một chiếc như vậy. Chủ yếu là giá trị chế tạo quá đắt đỏ, một chiếc Lục Lăng chiến xa tạo ra, cần hao phí gần trăm vạn Địa cấp linh thạch, cũng ngang với thu lợi cả năm của một số thế lực cấp Xích Đồng”. Mặc Hải nói.
“Làm thêm mười mấy chiếc!”. Tần Liệt phân phó.
“Được!”. Mặc Hải đáp ứng.
“Mười chiếc, giá trị chế tạo ngàn vạn Địa cấp linh thạch, ngay cả một số thế lực cấp Bạch Ngân... Chỉ sợ cũng ăn không tiêu”. Trong lòng Vũ Lăng Vi thầm giật mình, nàng bỗng cảm thấy tài lực của Viêm Nhật đảo, chỉ sợ so với nàng nghĩ còn khoa trương hơn.
Từ Viêm Nhật đảo hướng tới Huyễn Ma tông, lại từ Huyễn Ma tông trung chuyển, bọn người Tần Liệt trực tiếp hiện thân ở hải vực phương đông Thiên Lục đại lục, dưới lòng đất một đáy biển hoang vắng không người.
Tòa Không Gian Truyền Tống trận này giống với Viêm Nhật đảo đều là cỡ trung, ở ba mươi thước dưới lòng đất hải đảo không biết tên, thông qua một con đường đá mọi người tới trên đảo.
“Trước kia sứ giả Huyễn Ma tông chúng ta, đều là thông qua tòa Không Gian Truyền Tống trận này, đi hải vực phương đông tuần tra”. Vũ Lăng Vi giải thích.
Tần Liệt nhìn ra phương xa, chỉ thấy bầu trời xanh thẳm, mây trắng từng đám, hải vực mênh mông vô bờ.
“Thì ra nơi này còn có một tòa Không Gian Truyền Tống trận”. Đường Bắc Đẩu nói thầm một câu.
Tần Liệt cười mỉm, hỏi: “Ngươi quen thuộc khu này?”.
Trên mặt Đường Bắc Đẩu toát ra nét ngạo nghễ.
“Tần Liệt, có Viêm Ma ở cạnh ngươi, người Đông Di nhất định sẽ cảm thấy đau đầu”. Chiến sĩ Giác Ma tộc tám sừng Tháp Đặc cười hắc hắc nói.
“Ồ?”. Tần Liệt khó hiểu.
Hắn biết Đường Bắc Đẩu cam nguyện tọa trấn Hôi đảo, trước kia một mặt là vì Đường Tư Kỳ, một mặt khác... Thì là mặt mũi Tháp Đặc.
Đường Bắc Đẩu tựa như có quan hệ tương đối chặt chẽ với Tháp Đặc.
“Lão Đường trước kia ở Đông Phương Hỏa Ngục tu luyện, chỗ Đông Phương Hỏa Ngục, còn ở phía đông người Đông Di”. Tháp Đặc cười quái dị hai tiếng, nói: “Người Đông Di chịu thiệt không ít ở trong tay lão Đường, bọn họ nếu nhìn thấy lão Đường, nhất định sẽ chấn động”.
“Ta cũng muốn xem lần này mấy lão gia hỏa nào tới đây”. Đường Bắc Đẩu hừ hừ nói.
“Việc này sau khi kết thúc, Đường lão và Lô Nghị theo ta đi một nơi, nơi đó... Càng thêm thích hợp các ngươi tu luyện”. Tần Liệt sờ cằm, đột nhiên nói.
Vẻ mặt hai người Đường Bắc Đẩu và Lô Nghị đều chấn động.
Bọn họ rất rõ Tần Liệt lui tới với Bạc La giới. Thông qua Cát Vinh Quang miêu tả, bọn họ còn biết Bạc La giới ban ngày có ba mặt trời, nóng làm người ta muốn sụp đổ. Ban đêm, Bạc La giới thì là có chín mặt trăng...
Đường Bắc Đẩu và Lô Nghị hai người, thật ra sớm có tâm tư đi Bạc La giới kiến thức một chút, lần trước Cát Vinh Quang sở dĩ nhắc nhở Tần Liệt, cũng là bởi vì phát hiện bọn họ toát ra khát vọng mãnh liệt.
Nhưng bọn họ đối với tình thế Bạc La giới không rõ lắm, không biết Tần Liệt không tiện không, cho nên chưa mạo muội thỉnh cầu.
Nay, thấy Tần Liệt chủ động nhắc tới việc này, hai người đều âm thầm kích động.