Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Chương 154

“Tốt, hai giờ là có thể cắt ra hoàn thành.” “Lâu như vậy?”

Tần Dược nhíu mày.

Sớm biết vậy hắn đã dùng linh khí cắt rồi.

Nhưng mà, người chung quanh quá nhiều, hắn cũng không phải là người quá lộ liễu, mặc dù đã dùng Mặc Thúy Ngọc Kiếm c.h.é.m g.i.ế.c qua nữ quỷ, Tần Dược cũng không muốn làm ra chuyện quá kinh thế hãi tục.

Dù sao hắn cũng rảnh. Vậy thì đợi thôi.

Trong lúc đó!

Tạ Luật bọn họ cũng đã thỉnh giáo Tần Dược việc mua nguyên thạch.

Tần Dược giống như cười như không cười hỏi.

“Anh đây là muốn tính toán xem cái khối nào có thể phát tài sao?”

Tạ Luật hai mắt tỏa sáng.

“Tần đại sư cái này cũng có thể coi được sao?” “Đương nhiên được!”

“Vậy tôi muốn coi!” “Được thôi, 500!”

 

“Ha ha, Tần đại sư, tôi cho cậu 5000.”

Tạ Luật lập tức vung tay lên, chuyển khoản tiền qua Wechat cho Tần Dược 5 triệu.

Tần Dược giơ tay ra phía ngoài, sau đó chỉ một khối nguyên thạch trước đó bọn họ đã nghiên cứu qua: “Khối này có thể!”

“Còn lại đều không được.” “Đều là đá cẩm thạch!”

Tạ Luật nghe đến đây, vội vàng bắt chuyện những người khác đến nghiên cứu tảng đá kia, sau cùng lấy được với giá 30 triệu.

Tảng đá kia của hắn không lớn, cắt ra cũng dễ. Tạ Luật không kịp chờ mở tảng đá của mình ra. “Tăng, tăng!”

“Trời ơi, tăng mạnh!”

“Loại nước này không tệ, tối thiểu là nhu băng, một khối này, đoàn chừng có thể bán được 50 triệu.”

Cái này 50 triệu dĩ nhiên không phải 50 đồng. Mà chính là 50 triệu.

Một đợt chi tiền liền kiếm lời được 20 triệu. Mấy ông chủ này đều rất vui mừng.

Nhưng ngay lúc này, khối ngọc thạch của Tần Dược cũng đã được cắt xong.

Tần Dược tiến lên, dùng xà ben loại bỏ những khối đá không cần thiết, làm lộ ra một khối nguyên thạch.

Ban đầu, theo khe hẹp nhìn thấy được một mảnh hoa bạch.

 

Giống như là đá cẩm thạch vậy. Cái này hoàn toàn bị hỏng

Lúc bọn họ còn đang thở dài, Tần Dược đem tảng đá kia, triệt để đẩy ra.

Vỏ nguyên thạch hướng vào phía trong kéo dài khoảng chừng hơn 10cm, giống như là đá cẩm thạch thô ráp vậy.

Nhưng mà sau đó, lại bắt đầu xảy ra thay đổi. Trở nên giống như là băng sáng long lanh.

Đến giữa, càng là biến thành nước một dạng. Càng ngày càng tinh tế tỉ mỉ.

Trong suốt sáng long lanh. Cho dù là không có mài qua.

Với con mắt chuyên nghiệp của bọn họ nhìn qua. Vị trí khối này cũng đã đạt tới loại pha lê.

“A!”

Tạ Luật không kiềm chế được phát ra một tiếng kêu sợ hãi. “Tăng một chút!”

“Tăng mạnh.”

Giờ khắc này, tất cả bọn họ đều gắt gao nhìn chằm chằm cái khổi phỉ thúy to lớn này.

Cơ tim của người bán như là bị tắc nghẽn vậy. Khối nguyên thạch này hắn chỉ bán 3 triệu.

Nhưng hiện tại xem ra, ngọc thạch này làm gì có giá 300 triệu.

Thậm chí 3 tỷ cũng chưa chắc có được nó.

 

Theo tiếng kinh hộ của bọn họ.

Người mua bên ngoài hoặc là những người khác cũng tò mò tới nhìn xem.

Nhìn thấy được phẩm chất phỉ thúy tốt như vậy, đều là âm thanh kinh ngạc.

“Cắt tăng!”

“Là loại pha lê!”

Không chỉ như thế, còn có một ông chủ ở chỗ này ra giá. “Đây là phỉ thúy của ai mở, 2 tỷ, bán không?”

Tần Dược hôm nay quét toàn bộ nguyên thạch ở bên trong thôn xóm, cũng chưa tới 2 tỷ.

Bây giờ mở ra một khối nguyên thạch, thế mà ngay tại chỗ đã hồi được vốn.

“2 tỷ? Trong này thế nhưng là cao băng đến loại pha lê, làm sao có thể bán 2 tỷ được chứ!”

Tạ Luật ở chỗ này không phải để làm cảnh.

Hắn đương nhiên sẽ không để Tần Dược chịu thiệt thòi. “Cho nên các anh muốn thêm bao nhiêu nữa?”

Ông chủ này ngay lập tức hỏi.

Ông chủ này, hiển nhiên là tiếp tục muốn mua nguyên vật liệu phỉ thúy, nhưng mà sẽ cao hơn chứ không ít, ở bên trong thôn xóm trực tiếp thu mua là tốt nhất.

Có lẽ còn có thể đánh chiến giá cả, tiện nghi thu mua được phỉ thúy phẩm chất cao.

Nhưng mà, Tạ Luật đương nhiên sẽ không để Tần Dược phải chịu thiệt thòi.

“Tần đại sư, anh bán không?”

 

Tạ Luật và mọi người nhìn về phía Tần Dược. Dù sao ngọc thạch này cũng là của Tần Dược.

Tần Dược muốn bán hay không? Còn chưa biết được.

Nói thật, nguyên thạch lớn như vậy, Tần Dược thực sự không muốn mang toàn bộ đi.

Đặc biệt là bên trong nguyên thạch này, đa số đều là loại như băng chủng, chỉ có một khối nhỏ bên trong là Tần Dược cần.

“Phần loại pha lê không thể bán cho ông được, những cái còn lại thì có thể.”

“Vậy anh cần phải cắt lại một chút, lỡ như trong này bị hỏng thì làm sao bây giờ?”

Tần Dược đã hiểu ý nghĩ của đối phương.

Sau đó, Tần Dược để sư phụ vận chuyển tảng đá này, lại cắt dọc một lần nữa, không chỉ như thế, tranh thủ đem pha lê bên trong nguyên thạch lấy ra.

Sau nửa tiếng, lần này cắt nhanh hơn rất nhiều.

Loại pha lê bên trong đã lấy ra, phỉ thúy còn lại, được Tạ Luật giúp đỡ thương lượng giá cả.

Sau cùng nhóm vật liệu phỉ thúy này, vẫn là bán 2 tỷ. Bởi vì ông chủ này lúc trước, cho giá cả thấp.

Hiện tại mới là giá thị trường.

Tần Dược lần này đến mua phỉ thúy, chẳng những hồi được vốn, còn kiếm được lời một ít.

“Tần đại sư, trở về nhất định phải mời khách nha!” “Không thành vấn đề!”

Tần Dược một lời đáp ứng.

 

Cũng kiếm được một khoảng tiền, Tần Dược đương nhiên sẽ không keo kiệt.

Tất cả mọi người thắng lợi trở về.

Sau đó trở về trong thành phố Lệ Thành, có một bữa cơm no đủ.

“Leng keng!”

Wechat của Tần Dược vang lên.

Tần Dược xem qua, là Phương Minh Húc nhắn.

“Đại sư, hôm nay có thật nhiều người tới tìm anh, thấy anh không có ở đây liền rời đi. Tôi muốn nói là, hay là chúng ta đóng cửa trước!”

Chủ yếu là Tần Dược không có ở đây.

Trong lòng Phương Minh Húc không chắc chắn. Hắn phát hiện đến cả phù lục cũng bán không được. Còn có mấy mỹ nữ.

Rõ ràng cũng đã tới, muốn mua phù dưỡng nhan.

Kết quả thấy Tần Dược không có ở đây, thì đều rời đi! Đây rốt cuộc có phải là người hữu duyên hay không vậy? Phương Minh Húc rất buồn bực.

“Được, vậy trước tiên đóng cửa đi, qua mấy ngày nữa tôi sẽ trở về.”

“Được Tần đại sư.”

Phương Minh Húc như trút được gánh nặng.

Bởi vì mới buổi chiều, Tiểu Yến còn đang ở nhà trẻ, Phương Minh Húc không có chuyện để làm, dứt khoát trở về trường học.

 

Chỉ là lúc dọc theo con đường này, sắc mặt của hắn cũng có chút không ổn.

Hắn nhìn thấy nhiều lắm.

“Đây chính là thế giới của Tiểu Yến sao?” Phương Minh Húc run lẩy bẩy.

Rốt cục, xe chạy đến cửa trường học, Phương Minh Húc tiến vào trong trường học.

“Trong trường học, sẽ không có nhiều thứ bẩn thỉu như vậy nhỉ?”

Đang nói, Phương Minh Húc thấy có một mỹ nữ đang đ.â.m đầu đi tới.

Với lại, mỹ nữ này hắn có quen biết.

Là hoa hậu giảng đường năm ba đại học, Tưởng Nghệ Tư. Hoa hậu giảng đường này đa tài đa nghệ, đàn piano 10 cấp, giỏi ca múa, hiện tại là bộ trưởng bộ tuyên truyền của trường học.

Trước kia Phương Minh Húc là một phú nhị đại nhỏ, có từng theo đuổi nàng.

Nhưng mà Tưởng Nghệ Tư cũng đã cự tuyệt hắn, nói là đại học không muốn nói chuyện yêu đương, về sau có thể sẽ tiến vào giới nghệ sĩ, nói chuyện yêu đương có thể sẽ trở thành vết bẩn.

Chí hướng này có chút rộng lớn.

Phương Minh Húc là một người một chút chí hướng cũng không có.

Cũng không đành lòng chậm trễ đối phương. Nhưng quan hệ của hai người cũng không tệ.

 

“Phương học trưởng, về trường học sao?”

“Ừm, vừa lúc có thời gian, trở lại thăm một chút!”

Chủ yếu là muốn nhìn thành viên trong linh dị hội một chút, thuận tiện ở trước mặt mọi người c.h.é.m gió.

Nhưng mà lúc này, sắc mặt của hắn, cũng không có vui mừng như mới vừa rồi.

Hắn đột nhiên nhìn thấy, trên vai của Tưởng Nghệ Tư thế mà một trái một phải, xuất hiện hai quỷ nhỏ.

Trong nháy mắt, cả người hắn đều cảm thấy không tốt!

Bình Luận (0)
Comment